Văn 10, 11.
Cảm nhận, cảm nghĩ, vân vân... về nhân vật, thơ trong chương trình Ngữ Văn 10 và 11.…
Cảm nhận, cảm nghĩ, vân vân... về nhân vật, thơ trong chương trình Ngữ Văn 10 và 11.…
Sẽ có oneshort của từng thành viên một. SE, HE có đủ nhưng chủ yếu là SE…
-Thủ đoạn của anh thật quá hèn hạ.-Cô cay nghiệt đay nghiến anh. Chỉ thấy bỗng dưng anh ôm lấy cô, rồi ngã xuống. Máu chảy thành dòng. Thấm đỏ bộ đồng phục trắng của cô. Anh đã đỡ đạn cho cô. Cô hốt hoảng, một lần nữa lại không biết làm gì. Tâm trí rối loạn. Tiếng chuông điện thoại réo rắt. -Cô xong việc rồi đấy. Anh đang nằm kia, trên một vũng máu, trên người không biết đã ghim bao nhiên viên đạn nữa. Nhưng miệng vẫn thều thào. -Nghe....nghe anh giải thích.....không phải như vậy đâu....không phải.... Cô nắm chặt bàn tay nhỏ của mình, kìm chế bản thân trước cơn xúc động dữ dội. Ko phải cô muốn anh chết sao? Chỉ cần anh chết, tất cả sẽ dừng lại. Cô và gia đình, bạn bè sẽ được sống bình yên, trở lại cuộc sống như trước đây. Không có anh. Một lần nữa, cô đưa tay gạt nước mắt. -Xin lỗi anh, em rất nhẫn tâm phải không? Nhưng đây chính là con người thật của em! Xin lỗi! Rồi cô- với cơ thể run lẩy bẩy, nhiệt độ cơ thể đã lên tới 38 độ- bước đi. Phải, ngày hôm đó cô đã bỏ anh lại mà bước đi như thế. Họ chỉ như hai người xa lạ..... Truyện ban đầu tình tiết hơi chậm do phải giới thiệu nhân vật và hoàn cảnh nhân vật đan xen khá phức tạp *rối não lắm luôn á* càng về sau tình tiết càng nhanh và bất ngờ , cao trào lên xuống yêu thương rồi căm thù vô cùng dữ dội *chớp mắt*. Xã hội đen, giết chóc, trả thù, tranh giành trộn lẫn. Nhiều pha hành động giật gân *hú hồn* Một tình yêu bất diệt lớn lên từ máu và nước mắt.…
tổng hợp doujinshin vác về đây.…
Tao anti lũ óc chó tụi bây…
truyện xàm lắm nên đừng đọc…
như tiêu đề trên 💙❤️🖤♥️💚💛💜…
Ôn Cẩn Duy: 27 tuổiAn Thụy: 25 tuổi"Ngày em rời đi" là một câu chuyện về tình yêu, sự mất mát và nỗi đau không thể xóa nhòa. Câu chuyện xoay quanh Ôn Cẩn Duy, một chàng trai mệt mỏi, sống trong những ký ức không thể quên về An Thụy - người yêu của anh, người đã ra đi quá sớm.Năm năm trước, vào một ngày kỷ niệm đáng nhớ của cả hai, An Thụy gặp phải một tai nạn nghiêm trọng và rời xa thế giới này. Sau đó, Ôn Cẩn Duy, trong nỗi đau sâu thẳm, đã phải tự mình chiến đấu với những cảm giác trống vắng và khủng hoảng tinh thần. Anh đã sống trong bóng tối, tìm kiếm những dấu vết của em, nhưng tất cả chỉ còn lại những ký ức mờ nhạt và những cảm giác nghẹt thở, cô đơn.Mỗi chương của tiểu thuyết là một hành trình đau đớn, ghi lại những cảm xúc không thể diễn tả, những hồi tưởng đầy cảm xúc mà Ôn Cẩn Duy không thể thoát khỏi. Tình yêu giữa anh và An Thụy, dù không còn hiện hữu trong thế giới này, nhưng vẫn luôn là một phần trong anh, mãi mãi không thể phai mờ.Cuối cùng, khi Ôn Cẩn Duy nhận ra rằng mình không còn đủ sức để tiếp tục, anh tìm thấy sự thanh thản trong một quyết định cuối cùng. Anh mệt rồi, và chỉ mong một ngày sẽ lại được gặp em, ở nơi không còn đau đớn, không còn chia ly.…
Như cái tiêu đề…
Vì sự u mê CP này nên thôi cứ đâm đầu. Mục đích chính là giải tỏa sự mê ke này, giải trí là chính.Mọi người đọc và góp ý nhé…
❤️ Coment cho tui biết là được hay không nhe ❤️…
Không có cốt truyện sâu sắc, không có logic và rời rạc. Đây chỉ là một câu chuyện xàm xí về cậu sinh viên năm hai với giảng viên môn triết học của cậu ta.…
Tất cả những người đặc biệt một ngày nhận được một thông điệp chết chóc. Bị lôi cuốn vào thế giới hư ảo mà khi đó họ chẳng biết gì. Đánh đổi bằng sinh mạng, tất cả chỉ vì một thế giới không có thực. Quả nhiên chẳng ai đủ can đảm ngoài những kẻ thức thời.Số mệnh tàn nhẫn chẳng quan tâm. Cánh sinh tự lực hoặc chết, con đường đã được định ra. Kẻ chiến thắng buộc phải là kẻ tàn nhẫn, buộc phải vượt lên nếu muốn sống.Đích đến chính là lối thoát, nhưng đến được hay không lại là chuyện khác. " Cánh cổng đã mở, ngươi có muốn bước qua? "**************************Truyện chỉ được đăng ở Wattpad, nếu thấy ở nơi khác thì đó là ăn cắp. Vui lòng báo cáo nếu bạn có thể. Bìa được design bởi @Darkhorse…
Kim Ami:Học giỏi,xinh xắn,biết đánh đàn piano,con nhà giàu,công ty ba của cô đứng no.2 trên thế giới chỉ sau công ty ba Jimin,anh trai Kim SeokJin/Kim NamJoon,học takewodo từ nhỏ,chuẩn con nhà ngta,dễ cọc,có hai ông anh thích chọc Yn=)Park Jimin:Học giỏi,đẹp trai,con cưng nhà họ Park,mà lúc tức giận thì tự hiểu ha,sợ mẹ s1thgPark Chaeyoung(Rosé):Bạn thân YnKim Taehyung:Bạn thân Jimin_______________Kh sao chép lại truyện dưới mọi hình thức🚫…
Tuyển tập đoản văn giữa các thành viên trong nhóm và các thành viên x ami bọn mình. Viết theo tâm trạng, tuỳ hứng viết.- Tác giả : Củ Khoai xinh xắn giữa rừng khoai- BangtanxBangtan - BangtanxAmi Đứa con thứ n , don't take đi where khi chưa có sự cho phép của má mì is tui =))))) phát hiện phốt no see đường về.…
chỉ mất thời gian thôi . . .…
Thể loại: 18+Một cơn gió nhẹ nhàng, một bông hồng đẹpMột đôi giày đỏ, một chiếc váy trắng tinh khôiMột bóng dáng nhỏ nhắn, một đôi mắt mang đầy đau thương, và một câu chuyện của chúng ta....Em cứ hận tôi đi, cứ căm ghét tôi nếu đó là điều em muốn nhưng xin hãy cho phép tôi yêu em có được không.…
Truyện hay lắm nên yên tâm lọt hố nha!!!…
Thật ra thì mình rất rất thích na na, nhưng mình noi trước mình là fan của tfboys đã mấy năm rồi , Nhiều khi mình suy nghĩ về các tứ diệp thảo nhiêu lắm vì sao lại gét na na như vậy. Từ lần na na tham gia happy camp với tiểu khair chỉ tình cờ vì cái ánh mắt nhìn MC tò mò Maf mọi người lại cho rằng liếc mắt nhìn tiểu khair, Lần đó mình rất bức xúc cho na na, na na lucs đấy cũng chỉ ms = Tuổi tiểu nguyên mà thôi, ma mọi người lại chỉ trích ẻm như thế , ẻm cũng ầ con gai , mình biết các bạn rất iu thần tượng mình, nên ms đâm ra như vậy. Nhưng cũng phải chung mực thôi chứ . Nhiều bạn viết fanfic và lấy na na làm nv phan diện, mình ko ý kiến đó là quyền tự do của. Moi người. Viết là theo cảm xúc của mình ai thích thì đọc còn k thì bach…