Bồ Nhí Của Chồng
Thể loại: bách hợpCouple: JensooAuthor: Lalalamey_2003…
Thể loại: bách hợpCouple: JensooAuthor: Lalalamey_2003…
Orter Madl và em là đồng nghiệp đối với cấp trên, là bạn đối người khác, và là hai kẻ ngốc trong tình yêu đối với những người thân thiết, nhưng đối với đối phương, người kia là mối tình đơn phương không thể nói lên lời.Cả hai đều là những người có tình cảm với nhau, chuyện đó dường như những người quen của họ hay chỉ là người tinh ý một chút cũng nhận ra. *Riêng chỉ có họ là không biết*Những lần cử chỉ thân mật, sự bảo vệ đặc biệt đã trở nên quá quen thuộc. Nhưng cả hai đều không nói một lời. Mỗi ngày đều có những suy nghĩ riêng, nhưng lại chia sẻ những nỗi lo lắng giống nhau.Những cảm xúc ẩn giấu chỉ có thể được bộc lộ trong một khoảng khắc khi mà họ nhận ra mình có thể sẽ mất đối phương.…
Em trở về đúng nghĩa trái tim emBiết khát khao những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thức biết yêu anh và biết được anh yêuAnh à!!!!Em yêu anh nhé có được không??_Co_pe_ngok_xit…
Ichisaki và một số câu chuyện xàm lơ ở mỗi zũ trụ =))…
Tựa gốc: 亲爱的喻Tác giả: 食泽https://yueliangwanwan18431.lofter.com/post/31bb731c_2b4ecae8a?incantation=rz3pHVHXBcxc&fbclid=IwAR3GeZOn4hZ_Hi8zDT43RoEtlontxnZ3SuSk298-Ewn0j6d-137pDjOxnPU…
hôm nay kim mingyu, nhân viên ba tốt năm năm liên tiếp của công ty S giấu tên, sẽ tiết lộ một loạt quy tắc ngầm để lấy lòng sếp choi.!lowercase.short fic.…
Sao kia là của trờiAnh là của em.Rating: M Fanboy x Idol. Alternative Universe. Secret Relationship. Mature content.…
Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…
Đồng nhân Anh hùng xạ điêu…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
"Tại đây tôi tuyên bố hôn ước giữa Lăng gia và Tiêu gia huỷ bỏ."Vì buổi họp báo ngày hôm đó, liên hôn giữa hai tập đoàn lớn bị huỷ đã tốn không ít giấy mực của giới nhà báo. Việc kinh doanh của hai bên gia đình cũng bị ảnh hưởng, còn Tiêu Hạ thì trở thành trò cười trong vòng tròn hào môn khi bị hôn phu của mình công khai từ hôn."Lăng Cảnh Minh! Anh là tên khốn kiếp! Tôi ghét anh..." ...Đèn trong phòng đều tắt hết, Lăng Cảnh Minh ngồi trầm mặc trong bóng đêm tĩnh mịch, điểm sáng duy nhất là điếu thuốc trên tay hắn."Thiếu gia! Sao cậu phải làm như vậy? Chuyện cậu làm sẽ khiến cho cả cậu và Tiêu tiểu thư đau khổ, có lẽ cậu nên nói cho cô ấy biết sự thật..." Hắn chìm trong khói thuốc chăm chú ngắm nhìn cô gái trong ảnh, đó là Tiêu Hạ, người con gái mà hắn thật lòng yêu.Lăng Cảnh Minh sắp chết rồi, hai tuần trước hắn nhận được kết quả xét nghiệm, não hắn có khối u ác tính, bác sĩ cũng đã nói khi tiến hành phẫu thuật tỉ lệ sống sót là rất thấp. "Thời gian của tôi còn lại không nhiều, đây là cách giải quyết tốt nhất rồi! Để cho cô ấy buồn khổ, oán hận tôi, nhưng sau này cô ấy sẽ có một cuộc sống tốt hơn. Một kẻ sắp chết như tôi không nên trở thành vật cản trên con đường tương lai tươi đẹp của cô ấy..."..."Hạ Hạ! Em là một cô gái mạnh mẽ, em sẽ oán trách anh mà cố gắng sống ngày càng tốt đẹp hơn, em sẽ có một tương lai tươi sáng phía trước... một tương lai tươi đẹp mà không có bóng dáng của anh."Hắn lựa chọn cách làm tiêu cực này vì muốn tốt cho cô ấy, thế nhưng đến cuối cùng có thật…