Bạn Trai Tôi Là Đại Boss Vương Tuấn Khải
FanFic - Tưởng Tượng…
FanFic - Tưởng Tượng…
Chào bạn mình là Len lần đầu viết truyện có gì sai sót mong các bạn đừng ném đá hay đốt nhà mình nhaHay coment những điều bạn chưa hài lòng về truyện để mình sửa đổi cho càng hay hơn nhaLOVE…
Fic collab với Ca, một dự định đã được hai đứa ấp ủ từ lâu. Chúc mừng ngày debut, và chúc mừng sinh nhật Ca <3…
lần đầu viết, có thiếu sót mong mọi người góp ý và bỏ qua. …
Đang ra…
Có sủng, ngược, hắc đạo, bạch đạo…
Câu chuyện nói về mối tình giữa chị gái và em trai. Liệu tình cảm có oan trái và có được mọi người ủng hộ…
Văn án: Thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Người ta hay nói thanh xuân là gặp gỡ của bảy cái tôi: tươi sáng, đau buồn, đẹp đẽ, mạo hiểm, quật cường, yếu mềm và quan trọng nhất là đang trưởng thành. Thanh xuân của tôi có lẽ cũng không ngoại lệ nhưng nó đau buồn nhiều hơn là đẹp đẽ. Những năm tháng về sau khi ngồi ngẫm lại, tôi nhận ra rằng, thanh xuân của tôi gần như là lãng phí vì cứ cố lấy một thứ mà có lẽ cả đời này tôi cũng không có được. Vì nó mà thanh xuân của tôi nhiều lần phải đau khổ. Đó chính là Vương Hi Thần.…
một lần nữa, đây là fanfic Dương-Khanh. Ai không ship mời clickback.Dành cho tất cả Bào Mao <3…
#hệthống #vkook #h+ #seriesH…
Đại ca giang hồ kiêm chủ tịch tập đoàn Vũ thị lạnh lùng nhẫn tâm, vô tình chơi một trò chơi khiến hắn tìm được nóc nhà của đời mình…
Con của một Thiên Thần và Ác Quỷ,một cô gái mang đôi cánh lai chẳng giống ai.Mang trong mình thiên mệnh dừng cuộc chiến ngàn năm giữa hai thế giới....…
Phút ngẫu hứng của au và cái kếtĐừng reup/ chuyển verXin Camry ơn…
Tình yêu là thứ chất gây nghiện độc nhất. Nó có thể khiến cho người ta trở nên rộng lượng ,tốt đẹp, thật vị tha và yêu đời. Trở nên hạnh phúc tới lòng nở hoa. Cũng có thể khiến cho người ta trở nên thối nát, đáng trách. Ghen tuông, cưỡng đoạt bỉ ổi.…
Những điều nhỏ nhặt trong thế giới rộng lớn này…
Vương Thiên Hạo Hoàng Tuyết Nhi Hoàng Mặc Thiên Vương Nguyệt Ánh…
Miya Atsumu đã phải lòng, phải lòng một người mà ngay cả khuôn mặt hắn cũng không nhớ. Hắn chỉ nhớ bóng lưng nhỏ bé, mái tóc màu gỗ mềm và mùi hương ngọt ngào của em, tất cả những điều ấy hòa cùng âm thanh của sóng biển, rồi giọng nói em cũng thật mờ nhạt."Hẹn ngày gặp lại nhé, Atsumu-kun."…
Tự truyện…
Độc thoại…