Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cậu - một đứa trẻ bị bỏ rơi chỉ vì đôi mắt của mình. Bị mọi người xa lánh nhưng vẫn luôn mỉm cười.Cô - một cô bé bình thường với gia đình không hạnh phúc. Cô nghĩ bản thân nên chết đi nhưng khoảnh khắc ấy cô lại gặp được cậu.Một câu truyện nhẹ nhàng giữa hai con người bất hạnh. Cô và cậu, cuối cùng là tình yêu hay tri kỷ?P/s đây là truyện đầu tay nên văn phong có sai sót và không được hay có vài chi tiết phi logic mong các bạn bỏ qua và góp ý.…
Có một con mèo.Con mèo biết hát tình ca.Có một con mèo.Con mèo genZ (?)___Tác giả: Yang YuẢnh: @iamryo_Thể loại: Thanh xuân vườn trường, genZ, đáng yêu, đa nhân vật, hài, lãng mạn,...Couple: Sương sương tầm 6 cặp chứ nhiêu đâu mà nhiều...Tình trạng: Đang tiếp tụcLưu ý: Bỗng dưng muốn viết một câu chuyện nhảm shit về genZ. Truyện này là teenfic não tàn, viết chơi chơi để thoả mãn giấc mộng thiếu nữ hường phấn. Vậy nên nó sẽ không được trau truốt, sẽ có một số ngôn ngữ teen và không phải nhân vật nào cũng được lòng người đọc :v À và tên nó cũng chẳng liên quan gì đến truyện cả, một số nhân vật không nhất thiết phải va vào tình iu :>…
Au: Mik viết 1 bản DC Comics và 1 bản Anime nha~. Đây là bản DC (Nhìn hình là biết liền :v). Còn bạn nào muốn đọc bản Anime thì vào fic DamiRae: Feeling Something mà đọc nha...2 phiên bản khác nhau, 2 nội dung của fic cũng khác. Nhưng nó chỉ trùng 1 điểm (Là tất cả những câu chuyện mik đều viết về cặp DamiRae sau cuộc chiến vs Trigon hết). Ko chỉ viết riêng về nhóm Titans. Còn rất nhiều siêu anh hùng khác góp mặt trong fic, kẻ xấu cũng vậy. (Thấy 1 bạn nói cặp này hiếm lắm nên cũng thích, chứ về mấy cặp như Sasusaku, đam mĩ, Yaoi, Boboiboy, BoboiGirl, v.v là mik thấy nhiều vô cùng lun...~~'') Mik viết về Teen Titans của Justice League nha, bạn nào chưa biết thì nên xem phim "Justice League vs Teen Titans" nhé...~v~. P/s: Cuồng cặp này mất rùi...❤️❤️😂…
Bà ngoại bảo tôi đăng kí thi vào trường cấp ba Dempsey, một trường tư thục có tiếng, nơi vẫn luôn được xem là môi trường học tập ưu tú nhất trong cả nước.Tôi chỉ cười hề hà đáp: "Bà ạ, nếu chuyện đó thật sự xảy ra thì nhất định cháu sẽ phải trả bằng một cái giá rất đắt, ví dụ như tổn thọ chẳng hạn."Ấy thế mà sau đó tôi đỗ vào trường thật.Tác giả: Linh San…
从年少到欢喜 - Từ Niên Thiếu Đến Rung ĐộngTác giả: Tiêu LộEditor: SanSố chương: 113 chương, 8 phiên ngoạiThể loại: Thanh mai trúc mã, song hướng thầm mến, song xử, vườn trường đến thành thị (từ đồng phục đến áo cưới), HE, ngọt văn.Thiếu nữ nỗ lực hết mình vì không tin cổ tích x Thiếu niên thiên tài muốn tạo nên cổ tích.VĂN ÁNĐôi lúc Đan Quý Thu nghĩ, nếu cô có thể lựa chọn lần nữa, cô hy vọng mình không phải thanh mai của Lục Duẫn, không được anh che chở từ nhỏ đến lớn. Vậy thì ít nhất cô còn có can đảm mà thích anh một cách quang minh chính đại chứ không phải ôm giữ bí mật vừa ngọt ngào vừa chua xót này, sợ một ngày anh phát hiện để rồi đến bạn bè cũng không làm được.Lục Duẫn vừa đẹp trai, hài hước, tính khí lại có chút cà lơ lất phất, cả Thất Trung đều công nhận anh là giáo thảo, chỗ nào cũng tốt. Nếu có chỗ không tốt thì chắc là chuyện hằng năm xếp hạng của anh đều bị tiểu thanh mai của mình nghiền áp. Lục Duẫn: "Mình đánh cược nhé, nếu lần thi này tớ vượt qua cậu thì cậu phải giặt tất cho tớ một tháng."Đan Quý Thu: ". . ."Lục Duẫn nói tiếp: "Nếu cậu thắng, tớ không chỉ giặt tất cho cậu một tháng mà còn giúp cậu giặt quần lót một tháng."Đan Quý Thu: "Cút giùm." Xuất huyết não mất thôi. Giới thiệu: Bạn thanh mai và bạn trúc mã đều cho rằng đối phương không thích mình. Nội dung vắn tắt: lòng mang lý tưởng, chính trực lương thiện. Một câu chuyện xưa về tình yêu và sự trưởng thành.…
12 con người cùng với 12 sắc màu riêng biệt với tính cách của họĐỏNâuVàngTrắngCamXámHồng PastelĐỏ ThẫmXanh LáĐenXanh Da TrờiTím Những màu sắc của các cậu học trò…
Thật may quá, mình vẫn giữ một vài file lưu ở đây, Reup cho những bạn còn yêu thích truyện <3 Hiện tại đã hơn một năm qua, mình chưa định viết tiếp. Hãy tiếp tục theo dõi hành trình của mình qua "Tự Tâm: Một câu chuyện không tên" nhé!…
Có đôi lời tâm tình, không biết nói cùng ai.Có vài nỗi dằn vặt, không biết bộc lộ với ai.Đành dựa vào những con chữ, trút bầu tâm sự với tôi.....Điềm Tâm…
Vì là truyện viết theo cảm xúc nhất thời nên ta mong các nàng chú ý trước khi nhảy hốNội dung: Tên truyện đã nói lên tất cảNgày đào hố: 15/6/2020Chúc các nàng tìm cách nhảy hố vui vẻ=))…
Yêu...Là thứ hạnh phúc nhất...Nó có đúng không...Hay chỉ khóc cho mọi chuyện tan vỡ...Cho dù ra sao đi nữa , em vẫn muốn nói rằngCó lẽ...Ta cần dừng lại…
Trong thế giới đầy rẫy kỳ vọng và áp lực, Quỳnh Điệp luôn sống theo khuôn mẫu mà gia đình và xã hội đặt ra. Là một cô gái học giỏi, ngoan ngoãn, và hoàn hảo trong mọi mặt, nhưng Điệp chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc. Cô bị cuốn vào cuộc sống đầy nghiêm khắc, không có thời gian để mơ mộng hay khám phá bản thân. Mọi thứ dường như là một chuỗi ngày đều đặn, buồn tẻ và thiếu màu sắc.Một buổi chiều, khi cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm áp lực nữa, Điệp lẻn ra ngọn đồi sau trường, nơi cô có thể tìm thấy sự tĩnh lặng giữa bộn bề. Tại đây, cô gặp Trung Kỳ, một chàng trai với tâm hồn tự do, sống theo cách riêng của mình. Trung Kỳ không giống những người xung quanh cô, anh sống không theo những quy chuẩn mà xã hội mong đợi, mà đơn giản là làm những gì mình thích. Sự khác biệt giữa họ là quá rõ rệt, nhưng lại là điều khiến Điệp cảm thấy có sự kết nối kỳ lạ.Cả hai không có nhiều điểm chung, nhưng mỗi lần gặp nhau, họ lại dần dần khám phá ra những mảng màu khác nhau của cuộc sống. Trung Kỳ giúp Điệp thấy rằng, đôi khi sự hoàn hảo chỉ là chiếc mặt nạ che giấu những ước mơ và cảm xúc thật sự. Liệu tình bạn giữa họ có thể trở thành tình yêu? Liệu Quỳnh Điệp có dám bước ra khỏi cái bóng của chính mình để đón nhận một cuộc sống mới, tự do và chân thật hơn?Hoàng Hôn Ơi là câu chuyện về hành trình tìm lại bản thân, về những buổi chiều hoàng hôn lãng mạn nhưng cũng đầy thách thức. Câu chuyện ngọt ngào và đầy cảm xúc, giúp ta nhận ra rằng, đôi khi yêu thương không phải là sự h…
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…