Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mina không muốn doạ đứa nhỏ- có máu trong miệng em, sau tròng mắt, trong phổi- nên em siết lấy cái chân mũm mĩm của đứa nhỏ để an ủi. Mina chết cứu một kẻ lạ. Không phải cái chết huy hoàng nhất nhưng ít ra đó là việc tốt. ----written by dblckparadetranslated by echoreflex…
CP chính: Triệu Trình Nhất - Trình Chiêu Tương Lưu ý: các tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không có thật------------------- " Triệu Trình Nhất, kiếp trước chàng là tướng quân cả một đội kỵ binh tinh nhuệ, lại không thể kịp chạy về để ta nhìn ngắm khuôn mặt chàng trước khi chết. Kiếp này đôi ta có duyên, là số mệnh sắp đặt được đến bên nhau thế nhưng anh lại không thể cùng em trọn đời trọn kiếp. Cứ phải bỏ lại em nơi này sao? "Sau khi trút bỏ được những lời cuối cùng mà cô đã cất giấu. Nhìn về nơi ánh đèn vàng chiếu sáng, lại nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt hắn rồi hôn lên đôi môi trào máu tươi vẫn đang không ngừng chảy. Quay lại nơi toà nhà cao vút, lên đến sân thượng, quay mặt ngắm nhìn thế giới này, cuối cùng Chiêu Tương nhảy xuống, đem tất cả tình yêu thương cuối cùng của mình cho thế giới và cả gia đình cô vào trong nụ cười khi từng đợt gió vụt vào người cô - là cái lực cản lúc gieo mình rời khỏi thế gian.------------- " Phu nhân, Chiêu Tương sao rồi ? Ta nghe tin thì lập tức quay về đây, tại sao lại xảy ra chuyện này? "" Triệu tướng quân, Tương Tương.... Nó....Là sốt cao không rõ nguyên nhân.... Đã 8 canh giờ, vẫn luôn bất động.... Ta.... Ta sợ...." Vừa nhìn thấy Chiêu Tương, mắt hắn bỗng nhoè đi. Vị tướng quân chỉ huy thiên binh vạn mã, dẹp loạn đất nước, ổn định lòng dân. Trên chiến trường chỉ có vị Bắc Bình Vương - Triệu Trình Nhất đổ máu, hung dũng dẹp giặc ấy vậy mà giờ đây hắn lại đổ lệ, lộ ra vẻ mặt yếu đuối nhất vì nương tử hắn yêu. Chính là vì yêu nên không còn là Bắc Bìn…
❥ pairing: hoseokall❥ original story by hobiandsuga❥ summary: gangAU. Thoắt ẩn hiện một nụ cười hình hộp nọ, và Seokjin không tài nào hiểu được vì sao thằng nhóc vẫn có thể nhoẻn miệng cười toe toét khi mà mới cách đây vài giây cuộc sống nó đang trên đà chấm dứt. Đây chẳng phải lần đầu tiên Seokjin tự hỏi phải chăng tụi nhỏ đã chịu ảnh hưởng từ Hoseok quá nhiều đâu.❥ đã có sự đồng ý của tác giả gốc❥ i have the author's permission to translate this fanfic so please do not take out…