Chút tâm sự cuối đông ♡
Chỉ là vài dòng tâm sự về chuyện tình cẻm của một sadgirl trước khi sang năm mới nhưng mà:"Cuoi cung toi van khong co duoc cau"…
Chỉ là vài dòng tâm sự về chuyện tình cẻm của một sadgirl trước khi sang năm mới nhưng mà:"Cuoi cung toi van khong co duoc cau"…
"La muse, đứng yên!".Phong bỗng treo một hộp nho nhỏ đựng gì đó mà cậu đang cầm lên xe đạp, bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi về sau, nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng yên tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị bung ra rồi!".Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo trắng tràn ngập hơi thở thanh xuân đang chạy về phía tôi mà giống như đang chạy thẳng vào tâm trí tôi vậy.Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Tôi suýt nữa bật ra câu nói ấy, nhưng may mắn thay sự mê trai đã thành công khiến miệng tôi dừng hoạt động tạm thời, chỉ có bốn mắt sáng rực lên nhìn cậu ta không chớp lấy một lần thôi. Phong dịu dàng cúi xuống buộc dây giày cho tôi. Cậu cười, đôi mắt cậu cong lên, lung linh tựa như chứa đựng ngân hà và những vì sao, bao hàm cả bóng dáng một cô thiếu nữ là tôi nữa.Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân bay thẳng vào tim tôi. Tôi xao xuyến mãi, trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Trước lúc hẹn hò, Khánh Vy thề đôi ta sẽ không rung động.Sau khi chia tay, Viết Hoàng nói xin hãy cho nhau cơ hội mở lòng.Mọi người bảo họ không hợp, lại chẳng ngờ anh sẽ thay đổi vì cô. Ngay cả khi cô vẩn vơ nhìn anh, hỏi rằng thế giới hai người sao mà cách xa như vậy. Thì anh chỉ cười, và nói:"Chúng ta không thể ở hai thế giới khác nhau được. Vì thế giới của anh đã là em rồi."Khánh Vy không biết mùa thu trong mắt mỗi người mang cảm xúc nào. Nhưng giây khắc ấy, cô đã nghĩ: Nếu mùa thu có thể cất lời, thì cô mong chúng sẽ dịu dàng như ngàn vì tinh tú ẩn giấu trong đôi mắt anh.-Ngày viết: 20/8/2023Tình trạng: Ongoing…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Tác giả: 桜田家族 (Sakura Kazoku)Tên khác: Onnanoko ni Nattara Shuraba datta Ken女の子になったら修羅場だった件Khi Tôi Trở Thành Một Cô Gái, Một Cuộc Chiến Tình Yêu Không Mong Đợi Đã Diễn Ra!Tôi tỉnh dậy và nhận ra đứa em gái sinh đôi của mình đang nằm ngay cạnh bên. Em ấy là một mĩ nhân rất là nổi tiếng trong trường, không giống với một thằng bình thường như tôi. Mặc dù tính cách thật sự của cô gái tưởng chừng như hoàn hảo này lại là một người đặc biệt rất ích kỉ, nhưng em ấy chỉ thể hiện nó ra với riêng tôi. Chúng tôi không thật sự hòa thuận với nhau lắm nên thật kì lạ khi thấy em ấy lại gần gũi với tôi thế này. Bỗng chợt cô gái này mở mắt ra, mỉm cười với tôi và nói:"Chào buổi sáng, Onee-chan."Eh?Đáng lẽ ra tôi phải là một Onii-chan chứ, nhưng bằng cách thần kì nào đó, tôi lại biến thành một Onee-chan.Tôi là một thằng anh trai và giờ lại trở thành một chị gái. Tôi sẽ rất vui nếu bằng cách nào đó giới tính của tôi bất chợt thay đổi, ít nhất thì tôi sẽ xinh đẹp, nhưng đoán rằng cuộc sống sau này sẽ không hề dễ dàng.Dù sao thì em gái của tôi được đánh giá như là một trong hai tuyệt sắc mĩ nhân của trường và giờ đây, cô lại đang đấu đá với người còn lại. Lí do hả? Để tranh giành tôi đó. Tôi không biết tại sao nhưng vì vài nguyên do, tôi đang mắc kẹt giữa vụ này. Vậy nên hãy đợi đấy, tôi sẽ không bị đánh bại đâu. Nhưng nếu ai đó có thể, làm ơn cứu tôi với!…
[Anh đến cùng mùa hạ, chẳng may khi rời đi cũng đem chúng theo.]Hà Nội năm 2017, lần đầu tiên em gặp anh ấy.Hà Nội năm 2017, cũng là lần đầu tiên em bỏ lỡ một người.Mùa hạ năm nào cũng đến, còn anh chỉ đến bên em một lần trong đời. _____Ngày viết: 29/05/2024Ngày đăng trên wattpad: 24/06/2024Ngày kết thúc: __/__/20__…
- tớ vẫn sống, vẫn cảm nhận được nỗi đau và cũng biết đến tình yêu và hình dung ra hạnh phúc. Những điều đó tớ đều muốn bày tỏ cho người đi cùng tớ năm tháng thanh xuân ấy.- Em mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi, cái nụ cười ấm áp ấy của em đã sưởi ấm mùa thu lạnh lẽo trong tôi. Kể từ giây phút em gọi tên tôi, tôi đã khắc ghi rõ hình ảnh em trong trái tim chưa từng được sưởi ấm này, và cũng là từ khoảnh khắc ấy, em trở thành trân quý cuộc đời tôi, là người con gái mà tôi muốn giữ cho riêng, muốn hết lòng bảo vệ em, muốn dành hết những gì mình có, vì em.…
Khang miết tay tôi, đầu khẽ cọ vào hõm cổ: "Khánh An chẳng quan tâm tới tao." Cảm giác nhồn nhột làm tôi giật mình, không kiềm được xoay đầu nhìn thẳng vào mắt Khang: "Tao đang bận, đợi tao tí." Dường như không mấy hài lòng với câu trả lời của tôi, hắn ta nhéo tay tôi, dùng đầu cọ cọ vào tay tôi để tìm kiếm sự chú ý. Tôi đành ôm mặt Khang, tìm kiếm câu trả lời mà tôi vẫn luôn thắc mắc: "Mày với cam có họ hàng gì với nhau không?"Khang khẽ dừng lại hành động của mình, cả người dựa vào người tôi, gương mặt như tượng tạc cách tôi chưa được 5cm. Khẽ cười, hắn ta thì thầm : "Có chứ, tao là ba của cam, còn An là mẹ." Dưới ánh nắng mặt trời, gương mặt của Khang càng thêm yêu nghiệt, tôi khẽ chẹp miệng: "Tao chịu." Được câu trả lời vừa ý, Khang cười ra tiếng gối đầu lên vai tôi.…
Cậu thích Vật Lí, tôi cũng cố gắng nâng điểm liệt lên. Cậu thích đọc sách tâm lí, tôi cũng thích sách, cụ thể là sách chữa rách tâm hồn. Cậu thích chơi game chiến đấu, tôi càng thích game, mà là game Babybus. Cậu thường xuyên cãi vui qua lại với giáo viên, tôi lại được nhận định là sứ giả hòa bình giải quyết vấn đề. Cậu thích con gái, tôi thì thích cậu.--o0o--"Chỉ là đã có một chú cá voi xù xì đến gai góc bơi lạc vào vùng biển đêm hạ năm ấy, làm dao động mặt hồ vốn tĩnh lặng. Sau này không chắc còn có một chú cá voi nào khác khiến biển gợn sóng bao lấy những xúc cảm đã chôn lấp từ tận đáy không nữa."==========Trai ngổ ngáo bị nhiều người từ chối X Gái sĩ diện không dám tỏ tìnhBìa: Canva…
Author : TNPUVăn án :Lý Ngọc làm Giản Tùy Anh có thaiNguyên Dương không cam tâm 188 không can tâmTại sao họ có thai được.....Cố Thanh Bùi, chúng ta sinh một đứa nhaCố Tổng : are you crazy???…
Truyện kể về tình yêu tuổi học trò của Nam và Nhi - đôi bạn quen nhau sau khi thi tuyển sinh. Nam đã yêu thầm Nhi được 9 năm nhưng vì ngại và là người hướng nội nên không dám bày tỏ tình cảm. Còn Nhi là cô nàng nhí nhảnh đáng yêu, xen kẽ sôi động và tăng động, luôn là nguồn động lực cho những người xung quanh. Đó là lý do giúp Nam cố gắng chinh phục cô nàng."Eo ôi cái tone giọng ấm mà trầm ấy, ước gì chỉ mình tôi được nghe, nghe xong tôi muốn làm luôn mẹ Âu Cơ đẻ ra 1 đất nước mới."_Trích, Phương Nhi_ Truyện mang yếu tố ngôn từ bạo lực, cụ thể là chửi tục nhiều do là học sinh.Phương Nhi x Thế Nam ( Bông x Gấu )Ngày bắt đầu : 27/04/2024Ngày kết thúc : ../../....…
Park ChaeyoungKim JisooKim Jennie3 người là giáo viên cũng là chủ tập của đập đoàn K.P no.1 thế giới___________________LaLisa Manoban1 học sinh trường đại học lớn nhất Seoul…
Trích:"Trông Quỳnh quen lắm, giống ai ấy nhỉ? " Anh Minh cong môi cười, mắt chăm chú nhìn tôi."Chắc cậu nhầm tớ với ai rồi, tớ có giống ai đâu?""Sao nhầm được, giống người yêu tương lai của tớ ý."Rắc.Cây bút bi trên tay Hoàng gãy đôi làm hai.Sắc mặt lạnh tanh của Hoàng nhăn nhúm lại, miệng phàn nàn."Mua phải bút hàng dởm rồi."Truyện được viết bắt đầu ngày 18/8/2023.Ngày kết thúc: ?Truyện được viết ở ngôi thứ nhất, dưới góc nhìn của nữ chính. Trong truyện sẽ có vài chương viết dưới góc nhìn của nam chính.Edit bìa: Nguyễn Tâm…
"Mình từng nói mà, có lẽ trong tương lai chúng ta sẽ gặp lại nhau, khi mà cả hai tụi mình đủ lớn để sống cuộc đời của chính mình."Lương Nguyễn Ngọc Khánh Hạ mà tôi bị bỏ bùa được 1 năm 2 tháng 5 ngày và một vài tiếng đồng hồ lại xuất hiện trước mặt tôi, che khuất ánh nắng mặt trời oi ả của ngày hạ. Vào một ngày mùa hạ hiếm khi, chúng tôi lại tìm thấy nhau.…
"Ê mày tao đẹp trai không?" Huy cầm gương ngắm nghía gương mặt của nó"Mày biết mày hỏi câu này trong ngày hôm nay bao nhiêu lần rồi không??" Tôi quay sang nhìn chằm chằm vào người con trai ấy. Hở tí là cầm gương lên soi xong hỏi có đẹp không, tôi đến mắc mệt với nó mất."Hình như 5.." Huy khoác tay, nghiêng đầu tựa vào vai tôi"Nếu không đẹp thì làm sao mà cướp được Na khỏi bọn con traitrai được, nói chung tao đẹp nhất rồi, mày không phải lo ai cướp tao khỏi mày vì t biết giữ thân mà!! " nói xong Huy vỗ ngực tự đắc"-"quá mệt mỏi với của nợ này rồi!! Nu9: Trần Lê Hà Ngọc Anh N9: Hoàng Gia Thiên Huy…
Tên: Vượt sôngAuthor: HedgingCommission by: Kúm OrieTranslator: Arrebol; & Editor: LinieCP: ShinAi (Kudo Shinichi x Haibara Ai)Số chương: 15Tình trạng: Hoàn thành.Bản dịch CHƯA CÓ sự cho phép của tác giả, chỉ đăng duy nhất tại wattpad. Vui lòng không reup, không chuyển ver và quan trọng không đạo văn!…
acc chính mất tiêu nên tôi quyết định làm quyển thứ hai ⚠️ Occ‼️…
>Sắp quay lại
Nhà tâm lý học Robert Epstein đã chứng minh rằng: Sau 8 giây nhìn vào mắt nhau và cười thiện chí, mức độ tình yêu giữa hai đối tượng thí nghiệm tăng trung bình 7%, mức độ thích tăng 11% và độ thân mật tăng 45%. Thế nhưng, Trịnh Viết Quyền mỗi lần nhìn thấy Nguyễn Trần Uyển Nhi thì sẽ gằn giọng đe dọa: - Mày thích ăn đấm không?Uyển Nhi xinh đẹp, học giỏi, lại thân thiện quảng giao nhưng cũng đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt trước Viết Quyền bặm trợn, du côn. Nhưng chịu ấm ức không có nghĩa sẽ không tìm cách phản kháng. Uyển Nhi quyết tâm "thuần hóa" con lửng mật Viết Quyền cho bằng được...Từ ánh mắt tình cờ giao nhau trên hành lang ồn ã tiếng nói cười hôm ấy, đã thầm lặng mở ra cả câu chuyện dài phía sau. Ở những tháng ngày đó, ánh mắt lúc chạm nhau không còn là trùng hợp.…
Những con chữ nói hộ thay tôiNhững con chữ giãi bày thay tôiNhững con chữ là tâm hồn tôi...…