Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
423 Truyện
[ NorRay- TPN- GhostNor ] The Story Between Me And A Ghost

[ NorRay- TPN- GhostNor ] The Story Between Me And A Ghost

1,315 94 4

- Thể loại: Faniction, Ngẫu nhiên, Yaoi, GL, Ngọt, Ngược, 1v 1, Kinh dị...- Fandom: The Promised Neverland/ Miền Đất Hứa- Couple chính: Top! Norman x Bot! Ray ( không đổi) phụ: Emma x Gilda; Isabella X Leslie- Arthur: Hanno Uzukid- Các nhân vật không phải của tôi!- Tính cách nhân vật và cốt truyện sẽ bị thay đổi!- Cre ảnh: https://www.pinterest.com/pin/863072716097210988/--------------------------------------------------------------------------------------------------Tại một nơi mà phần lớn những đứa trẻ đều đang đi học như chúng ta. Ray cũng vậy, cậu là một sinh viên đại học bình thường. Nhưng chắc có lẽ không quá bình thường đâu...Vì cậu có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thể thấy... Một năng lực đáng ghét...Đã vậy cậu còn bị " ám" bởi một hồn ma bị " bệnh" bạc tạng nữa chứ?!Thật ngu ngốc mà... Cậu chỉ muốn có một cuộc sống bình thường thôi..Tại sao lại không được chứ...?____________________________________________Wattap quá ít truyện về cặp này mà tôi lại quá ume nó nên- bộ này ra đời:)Thỉnh thoảng tôi sẽ chia cho các kô một vài comic/ fanart tôi lượm nhặt được;)…

[Oneshot] [LuNa] Muốn thành đôi với cậu!

[Oneshot] [LuNa] Muốn thành đôi với cậu!

182 15 1

Được một lúc sau, Luffy cất tiếng.- Nami, hôn tôi đi.- Ể? Cậu sao vậy? Chẳng phải vừa mới uống rượu đó chứ? - Nami yêu tôi không?Nàng khó hiểu nghiêng đầu, sao tự nhiên lại hỏi vậy? Vừa mới định hỏi tiếp thì thấy cậu ngẩng mặt lên, vẻ tủi thân vô cùng. - Nami yêu tôi không?- Tôi...thôi nào, cậu uống rượu rồi phải không? Vào đây Sanji làm canh giải rượ-- Không có uống mà! Nami có yêu tôi không?Cô nhìn thuyền trưởng trước mặt có đôi chút giận hờn, đôi mắt tròn xoe hình như đang cố gắng không trào ra nước mắt. Cậu kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ Nami, hai chân hai tay vẫn chống trên mạn thuyền. Nami bối rối, nhìn xung quanh thấy cả băng cũng đang lạ lùng coi, đành vươn tay vén mái tóc đen tuyền rũ rượi lên, xoa nhẹ đầu cậu, miết lên má cậu. - Đi nào, vào trong cho ấm. Luffy ỉu xìu trước cái chạm đầy dịu dàng của nàng hoa tiêu, nhưng tâm trạng giận dỗi lại chuyển hoá sang buồn bã. Cậu lèm bèm, áp bàn tay chai sạn lên bàn tay nhỏ nhắn của cô.- Nami không yêu tôi à? Nói rồi cậu nhảy phóc xuống sàn tàu, bước thẳng vào phòng thuyền trưởng - nơi mà chẳng bao giờ cậu đi vào. Cả băng lấy làm lạ, không biết cậu bị làm sao. ________________________________________Oneshot nhỏ viết cho một cp mình thích là LuNa (Luffy x Nami), trong fic có thêm một số cp phụ là KidLaw và ZoSan, vậy nên ai NOTP thì có thể né đi ạ. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! Vì fic này mình viết ngẫu hứng nên ngôn từ chưa được chau chuốt và diễn biến có thể hơi nhanh nên mong mọi người đọc giải trí thôi nhé ^^…

|S.TxNeko| tơ duyên đứt đoạn, giếng thề máu loang.

|S.TxNeko| tơ duyên đứt đoạn, giếng thề máu loang.

487 58 2

"Ta - Thạc Vương, cả đời dốc lòng phò trợ thái tử, cốt chỉ mong muôn dân được hưởng thái bình, an lạc. Nay trách chân tâm trao nhầm chỗ, tình lang cũng bỏ mạng. Ta thề nếu từng bao giờ có lòng mưu phản, xin cam lòng chết đi hóa thành đá cuội dưới giếng thiêng, đời đời kiếp kiếp bị rêu phong phủ kín, bao bọc bởi nước sâu lạnh buốt tủy xương, đến cả ánh dương cũng khước từ rọi sáng. Nhưng nếu lòng ta từ đầu chí cuối đều một mực đoan chính, kiên trung, xin trời cao xót thương, ban cho hóa thành ngọc sáng. Nguyện ngàn năm bình lặng nép mình nơi nhuyễn giáp, chịu dao khoét, giáo đâm. Chỉ xin được bảo hộ chàng bằng an, chờ ngày lứa đôi lại lần nữa đoàn tụ..."Nam tử một thân lọt thỏm giữa lớp mãng bào trắng tinh, gầy yếu trước gió như một nhành liễu sắp đến phút lìa cành. Tường cung lặng ngắt, giờ Tý đã điểm, cũng không còn ai bận tâm liệu vị hoàng tử dị biệt vốn từ thời niên thiếu đã luôn suy kiệt kia liệu có còn trong phủ đệ mà ngơi nghỉ dưới lớp chăn dày hay không.Một tay y nắm chặt làn tóc thề mà gã ám vệ trước khi từ giã đã trao lại, đau đớn khóc lâu đến mức nước mắt lăn rơi trên gò má dần hóa thành từng vệt máu loang. Trường Anh run rẩy đặt nụ hôn lên chiến bào của Thạch Biền lần cuối, sau đó cứ vậy dứt khoát buông tay khỏi thành đá, gieo mình xuống giếng sâu.Khi thân ảnh nhỏ biến mất dưới làn nước đen ngòm, cùng lúc đó trong lòng giếng, một đạo ánh sáng dịu dàng tỏa lan, phủ lấp toàn bộ phủ đệ hẻo lánh ở phía Tây hoàng thành.______________________________________…