Mùa Thu Của Chúng Ta
Truyện kể về hành trình tìm ra định nghĩa của tình yêu đầy gian nan của cô Á khoa trường Chuyên Nguyễn Phạm Tú Uyên. Trong hành trình ấy, cô học ra được nhiều điều quý giá và ý nghĩa về tình bạn lẫn tình yêu thời trung học.…
Truyện kể về hành trình tìm ra định nghĩa của tình yêu đầy gian nan của cô Á khoa trường Chuyên Nguyễn Phạm Tú Uyên. Trong hành trình ấy, cô học ra được nhiều điều quý giá và ý nghĩa về tình bạn lẫn tình yêu thời trung học.…
2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…
Tôi là Uyên, một nữ sinh lớp 11, hiện tại đang sống và học tập tại thành phố Hồ Chí Minh. Chẳng có gì bất thường cho đến khi Tuấn - Bạn cùng bàn mới của tôi - xuất hiện. Cậu ta không siêng năng, nhưng bù lại cậu ta học cũng khá, nhưng lại rất hay chọc ghẹo tôi khiến tôi lúc nào cũng trong trạng thái tức giận. Ngồi cạnh với Tuấn mà tôi từ hướng nội thành hướng lung tung. Tuấn không hẳn là xấu hoàn toàn bởi vì đôi lúc cậu ta cũng rất dễ thương, hay chỉ bài lúc tôi gặp khó,... Không biết vì sao nhưng tới tận nhiều năm sau, chúng tôi đã thành một cặp vừa lứa như trong truyện cổ tích vậy. Đúng là...…
Tác giả: Cửu Tự Trans: Zanzi.Tóm tắt: Anh - một con người kiêu hãnh đầy quyền lực.Cô - một đứa trẻ mồ côi nhưng đầy tài hoa phong nhã. Cô mười hai tuổi, còn anh mười ba, cô đã đến bên anh. Kể từ đó, cô là người con gái của anh, chứng kiến anh từ một cậu nhóc với muôn vàn thắc mắc tuổi dậy thì trở thành một cậu công tử nổi tiếng. Sau đó, anh cẩn thận, chu đáo chăm sóc cô thậm chí lên kế hoạch cho cả tương lai của cô. Anh nói: - Tiểu Doãn, em 20 tuổi mới được yêu đương, 22 tuổi mới được hôn môi, 24 tuổi mới có thể kết hôn và tất nhiên đối tượng đó chỉ có thể là anh...Cô trước giờ không hề hay biết, một quãng đường này, cô có thể thuận lợi mà đi qua như vậy, là bởi vì sau lưng cô luôn có anh, vì cô che gió chắn bão. Mỗi khi cô kiệt sức, chỉ cần quay đầu lại, anh sẽ luôn dang rộng vòng tay ấm áp ôm cô vào lòng. Cô nói: - Chúng ta kết hôn đi! Thể loại: 1 VS 1, Sủng văn, lấy bối cảnh những năm 90, có yếu tố giới giải trí.…
"Về nhà tớ đi.""Có cơm bưng nước rót đầy đủ không mà đòi mời người ta về? Hahahaha, thôi, tớ đội mưa về được, Vũ về trước đi, tớ chờ ngớt chút nữa rồi về sau.""Về nhà tớ đi, tớ có đủ mà."Tôi thấy giọng cậu ấy trầm lắm, lại có một chút da diết cầu xin, như đứa con nít đang nài nỉ cái kẹo từ mẹ, cậu ấy cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tương tự. Tôi nhướng mày nhìn Vũ khó hiểu, song không nghĩ ngợi quá nhiều, gật đầu đồng ý. Tôi đã quen với việc đồng ý Vũ bất kể là chuyện gì, chỉ cần cậu ấy hỏi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng, cũng bởi cái não rỗng này thích cậu ta quá mà, có còn cái gì cứu vớt được cho tôi đâu. Thế là trong cơn mưa xối xả, có hai cậu sinh viên khùng khùng điên điên vừa chạy vụt đi, vừa cười nói vui vẻ. Đặt chân về đến nhà Vũ rồi, cũng là lúc cả hai ướt như chuột lột, ướt từ đầu đến chân tìm không đâu ra một miếng khô.Trần Anh Vũ và Nguyễn Hiền An, câu chuyện nhỏ về mối tình thanh xuân nhẹ nhàng giữa hai thiếu niên, ngọt ngào, trầm lắng và không kém phần hài hước.…
Hạ Tịch Lam - một cô gái như cơn gió, tự do, phóng khoáng, chẳng bao giờ chịu ràng buộc bởi bất cứ quy tắc nào. Cuộc sống của cô là những ngày tháng vô tư, tràn đầy sắc màu và những quyết định theo cảm hứng.Trình An Dương - một chàng trai sống trong kỷ luật, nguyên tắc và khuôn khổ. Với cậu, thế giới này chỉ có đúng và sai, không có chỗ cho sự tùy tiện hay cảm tính.Họ vốn là hai mảnh ghép đối lập, chẳng ai vừa mắt ai. Nhưng An Dương đã luôn dõi theo cô từ rất lâu, từ những ngày còn bé, từ khoảnh khắc cô vấp ngã nhưng vẫn kiên cường đứng dậy, từ những lần cô ngang bướng chống lại mọi quy tắc mà cậu đặt ra.Cậu là mặt đất vững chắc, cô là cánh chim luôn muốn bay xa. Cậu đặt ra giới hạn, còn cô phá vỡ mọi ranh giới.Một người theo đuổi sự ổn định.Một người luôn tìm kiếm sự tự do.Tưởng như chẳng thể hòa hợp, nhưng rồi... ai mới là người thay đổi trước?…
Trước nay chuyện tình yêu học đường luôn là một chủ đề được giới trẻ yêu thích. có người thì thầm yêu đàn anh khóa trên, có người thì thầm yêu đàn em khóa dưới, có người lại thích mĩ nam đẹp trai tài giỏi cùng lớp, nhưng cũng có người lại đem lòng mến mộ giáo viên của mình. Dù có phải mối tình đầu hay không nhưng những câu chuyện đi ngang đời chúng ta đều để lại những cảm xúc khác lạ...…
" anh chính là ánh sáng của em "- tôi bình tĩnh nói ra câu này một cách tự nhiên" hả? "- anh hơi bất ngờ vì đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện này với anhĐúng vậy anh chính là ánh sáng của cuộc đời tôi, anh chiếu sáng cả cuộc đời tâm tối của tôi, đến kịp lúc dẫn tôi ra khỏi bóng tối dẫn tôi đến một nơi nhiều màu sắc hơn , một hạnh phúc mới mà cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ với đến được....…
"Trong ngôi trường đầy tiếng cười và thử thách, nhỏ Vũ Ngọc Minh Băng chỉ là một cô gái học khá, nhưng lại thầm thương nhóc Võ Hoàng Đăng Dương-chàng trai xuất sắc lớn hơn một tuổi mà ai cũng ngưỡng mộ.'Em đang cố gắng để bằng người ấy.' 'Vậy thì lo học đi cô, để theo đuổi người ta.'Khi tình yêu trở thành một cuộc cạnh tranh không hề dễ dàng, liệu nhỏ có đủ dũng cảm để chinh phục trái tim của nhóc, hay sẽ mãi là một người bạn trong mắt chàng?"tác giả: Tiểu Bối Bối…
Cậu - Là ánh sáng soi lối con tim tôi, một sự tồn tại đặc biệt không thể thay thế.Và nơi con tim tôi đã rung động vì cậu, vì từng ánh mắt, vì từng cử chỉ và vì từng hành động cậu làm cho tôi...Dù biết đây là thứ tình cảm đơn phương của tôi, cậu đã yêu người khác, tôi vẫn không thể nào ngừng yêu cậu được, với tư cách là một người đứng ngoài cuộc tình ấy, chỉ mong cậu thật sự hạnh phúc, dù người đó không phải là tôi."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu cậu..."====Em - Mối tình đầu đơn phương khiến con tim tôi loạn nhịp, là duy nhất.Người ta vẫn thường hay nói, chuyện tình yêu không ai hiểu nổi, tôi cũng vậy. Chẳng biết từ lúc nào mà tôi đã vô thức yêu từng ánh mắt, từng nụ cười và nhớ mùi hương thoảng qua trên tóc em. Nhưng tôi lại không dám tiến tới nên chỉ đành nói là đã có người trong lòng. Tôi biết, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người bạn, và tôi biết từng cử chỉ của em đó sẽ chẳng bao giờ dành cho tôi, nhưng cũng chỉ mong em thật hạnh phúc bên người em chọn..."Chỉ tiếc là...Tôi lỡ trót vô tình yêu em..."====Cả hai con người ấy đều ôm tình cảm trong lòng, chôn chặt nó mà không nói ra. Có hình bóng nhau trong tim, nhưng lại không biết được điều ấy...Cuộc tình này...Rốt cuộc rồi sẽ đi về đâu đây?===…
"Cuối cùng thì những vì sao kia rồi sẽ lụi tàn trong đêm tối nhưng ít ra chúng đã bùng cháy một cách đầy dũng cảm"-Trích từ Edith Sodergran-Những đứa trẻ đó tựa như vì sao sáng trên bầu trời. Dù là ngày hay đêm, chúng vẫn sáng lên với tia hy vọng mãnh liệt. Là thời ngây ngô tuổi học trò, là tiếng cười vui xen lẫn tiếng khóc, là những chuyến đi mạo hiểm đầy mới lạ. Những ngôi sao giấy năm đó, hãy luôn tự tin và toả sáng trên bầu trời kia.…
'anh thích em' 'đồng ý là người yêu anh nhé''em cũng thích anh' 'em đồng ý'' tiểu Nghi công chúa mau lại đây''sao vậy?''anh không thích em đứng gần hắn, anh ghen''công chúa đừng ngủ nữa mau dậy''công chúa em lại bỏ rơi anh rồi'' công chúa em không cần anh nữa sao ?''công chúa ơi anh nhớ em?'---'anh nhõng nhẽo quá đi''em đói rồi mau đưa em đi ăn''em vẫn còn cần cún bự lắm''em ghen rồi mau dỗ em đi'----'chúng ta chia tay đi''lí do là gì''anh...không muốn tiếp tục nữa''được'…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
- Bí kíp tỏ tình của chàng sinh viên kỹ thuật- Tác giả: 11 Giờ Phải Ngủ- Tên hán việt: Sinh viên kỹ thuật thổ lộ chỉ nam- Editor: Mushroom ( from Wattpad @Matcha1888 )- Convert: tangthuvien + QT- Ảnh bìa: KewtTeam - ZkanoToriki- Số chương: 99 chương + 9 phiên ngoại- Tình trạng: đang lếtVăn ÁnLần đầu tiên Tần Trạm thổ lộ, Cố Tân Di làm rơi thư tình vào trong nước.Lần thứ hai Tần Trạm thổ lộ, Cố Tân Di không cẩn thận ngã vào hố.Lần thứ ba Tần Trạm thổ lộ, đúng lúc Cố Tân Di đem máy tính đi sửa....Trải qua năm lần thổ lộ thất bại không thể hiểu được, Tần Trạm to gan chặn đường Cố Tân Di ở ngay hành lang.____________________Sau khi quen Tần Trạm, Cố Tân Di phát hiện người vẫn được coi là " Pauli Thế kỷ XXI " có một bí mật động trời: Chữ ký cá nhân của anh lại là: Thầm mến thật nhiều năm, cùng nhau bay lên thiên đường.Cố Tân Di:..._________________Khi cầu hôn, Cố Tân Di hỏi một vấn đề tầm thường: "Anh sẽ yêu em bao lâu?"Tần Trạm trả lời lại không hề tầm thường: "... Yêu đến khi sói xám ăn hết thôn cừu mới thôi!"Bí kíp tỏ tình của chàng sinh viên kỹ thuật giúp bạn mở khóa tâm tư chị em.Thể loại: hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng, HE,...* Không chuyển ver, có thể mang truyện đi nơi khác nhưng phải ghi chú tên editor.* Bản dịch của mình chỉ đảm bảo đúng 70% nội dung truyện.…
Con gái tỏ tình sẽ làm mất giá à? Làm quái gì có cái luật ấy chứ, mà nếu có nó cũng chẳng hơi đâu mà quan tâm. Nó quyết định sẽ đi tỏ tình với tên nhóc thua nó một lớp, làm trò cười cho thiên hạ cũng được, không sao cả, miễn rằng nó cảm thấy thoải mái hơn. Biết đâu tình cảm sẽ được đáp trả, điều kì diệu sẽ xảy ra. Chậc . . . Phải xem thái độ tên nhóc đó đã.…
- Năm mười hai tuổi, lần đầu nhìn thấy cậu trái tim tôi bị rung động mạnh mẽ. Cậu như vệt nắng sáng rỡ cho những ngày mưa u tối nơi tôi...- Suốt năm năm trưởng thành của tôi có cậu là những kí ức tốt đẹp nhất. Ráng chiều năm đó còn lưu hình ảnh cậu và tôi rong ruổi khắp chốn...- Năm mười tám tuổi tôi không xác định được đối với cậu là cảm giác gì. Chỉ cảm thấy không vui khi những người con gái khác bủa vây cậu...- Năm mười chín tuổi khi tôi đủ dũng cảm bày tỏ chân tình thì lại là lúc cậu rời xa cuộc sống của tôi, cậu nói tôi không xứng...- Năm hai mươi tuổi, tôi vì cậu mà lặng lẽ rời đi, để gặm nhấm vết thương, cũng là để ưu tú hơn, để mạnh mẽ đối mặt được với ánh sáng nơi cậu, và cũng để lãng quên đi bi kịch thời niên thiếu đó...- Năm hai mốt tuổi, hai hai tuổi, và nhiều năm sau đó tôi một mình gắng gượng để tốt đẹp. Tôi không còn là cô gái năm xưa phấn đấu quên mình vì cậu. Nhưng trong tim tôi, cậu vẫn mãi là bầu trời nhiệt huyết không phai không nhạt..."Bi kịch Tuổi thanh xuân" kia là gì? Cô gái ấy đã chuyển mình mà trở về như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Mọi người hãy theo dõi câu chuyện, để có thể khóc cười cùng nhân vật, và nhận ra Thanh xuân của mỗi người vốn tươi đẹp nhường nào..."Rồi có một lúc cậu sẽ nhận ra, đó không phải đeo đuổi, đó là chân thành, chân thành đến bi ai."Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Rất mong nhận được góp ý của mọi người. Cảm ơn mọi người ❤…
*Lời của tác giả : truyện chỉ mang tính chất giải trí, nêu không hợp khẩu vị, xin hãy thoát ra và đừng để lại những bình luận khó chịu nhé*- Trạng thái : đang ra- Số chuơng :- Giới thiệu :Vào một ngày đẹp trời nọ, lớp tôi có một học sinh mới, cô bạn này cực kỳ xinh đẹp, gia thế lại rất khủng, một người như thế mà lại vào trường cấp 3 bình thuờng này học ư? Thế tôi hỏi các bạn nhé, cảm giác thế nào nếu bên cạnh bạn là một cô gái khí chất ngút trời, lại còn học siêu giỏi nữa, cảm giác khi đó của bạn sẽ như thế nào? Đúng rồi đó, cô gái đúng chuẩn "con nhà người ta" đây đang ngồi bên cạnh tôi, khỏi phải nói tôi hạnh phúc cực kỳ. Thế nhưng mà đằng sau những hào quang rực rỡ đó lại ẩn giấu một bí mật to lớn khủng khiếp, phải, cô bạn học sinh mới này đây là người đầu tiên đã làm cho tôi kinh ngạc nhất từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến bây giờ. Còn cụ thể như thế nào thì mọi người hãy theo dõi câu chuyện gà bông của chúng tôi nhé.…
[GIỮA TOÁN HỌC VÀ ANH]Tác giả: Mẫn ChiVăn án:Cô gái ấy - một người bình thường, không quá nổi bật, nhưng lại lặng lẽ cất giữ trong tim một mối tình đơn phương dành cho chàng trai đắm chìm trong thế giới của những con số và phương trình. Mỗi ngày trôi qua, cô đều âm thầm quan sát từng cử chỉ của anh: ánh mắt chăm chú vào màn hình điện thoại đầy những bài toán, nụ cười mơ hồ khi giải được một đáp án khó. Cô từng nghĩ, trong lòng anh chỉ có toán học, không có chỗ cho bất kỳ ai khác... cho đến khi một tin đồn nhỏ bé từ thằng bạn cùng phòng của anh xuất hiện - rằng dạo này, anh hay nghe nhạc tình yêu, cười tủm tỉm khi nhắn tin, và có lẽ... đã có bạn gái.Trái tim cô chao đảo giữa hy vọng và thất vọng, giữa sự can đảm muốn tiến thêm một bước và nỗi sợ hãi rằng mình sẽ mãi mãi chỉ là người đứng từ xa. Nhưng liệu đó có thật sự là tình yêu của anh, hay chỉ là những suy diễn non nớt của cô? Và liệu một cô gái nhút nhát như cô có thể bước ra khỏi vùng an toàn của mình để tìm kiếm câu trả lời?_______________________Dũng cảm viết một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp về mối tình đơn phương đầy vụng về, nhưng cũng rực rỡ như ánh nắng đầu hè. 🌿…
cậu đang cõng cô thì bổng nghe bên tai có tiếng thỏ thẻ " mình biến mất như vậy..cậu có lo cho tớ không? "cậu không trả lời " được rồi...mình..."" lo " cô không tin vào tai mình nữa, cậu ấy nói gì cơ chứ, cậu ấy nói lo cho mình???" cậu vừa nói..có..có phải là thật không? " "...."" cậu nói lại đi mình chưa nghe rõ ""..."" cậu nói lại đi mà "" cậu vẫn còn hơi sức để lải nhải nhỉ? vậy tôi cho cậu xuống nhé "" tớ im ngay đây " " mà...mà vừa rồi cậu nói thật không? "cô vẫn mong chờ cậu trả lời nhưng trả lời cô chỉ có tiếng gió. Một lúc sau chỉ nghe tiếng thở đều đều phát ra từ bên tai cậu. Cậu cười khẽ " thật "…
" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…