khr+assasisasion class room
khi khr và lớp học ám sát là 1 thế giới…
khi khr và lớp học ám sát là 1 thế giới…
Chứa mấy mẩu truyện xinh xinh kèm theo tình yêu của mình gửi đến các bác sĩ của bệnh viện Yulje do chemistry của mọi người với nhau quá 'daebak' <3…
Ta năm nay 30 tuổi, là một bác sĩ bình thường, nhan sắc tạm ổn, tính tình... bỏ qua đi. Người ta nói nữ chính xuyên qua nhất định phải xinh đẹp, cao ngạo không yêu ai, lại tài giỏi. Gì gì đó ta chẳng có. Ta lại trải qua hết 10 cuộc tình và giờ ta quyết định làm một bác sĩ độc thân. Ta thích 1 mình. À và 1 con mèo nữa.Nhưng lão thiên a. Ta ngày rằm ăn chay mỗi năm lại làm từ thiện a. Vậy sao giờ ta lại xuyên qua aaaaa. Phòng khám của ta thì sao. Còn tiểu hắc tử ai nuôi a~. Cha mẹ ơi, cứu......** Từ đây mở ra một câu chuyện ly kỳ về hành trình nâng cao sức mạnh với mong ước sống tốt tìm cơ hội về nhà của nữ chủ Thiên Vũ cùng dàn harem đầy đủ màu sắc hội tụ sắc hương đảm bảo kịch tính và đầy bi hài.****…
LƯƠNG ĐA GIẢ VỜ NGỦTác giả: Tần Tam KiếnThể loại: Hiện đại, Bé chó săn tỏa nắng lạc quan niên hạ công X Bác sĩ theo chủ nghĩa độc thân thụ, ngọt văn, đô thị tình duyên, HE.Biên tập: ♪ Đậu ♪.:. Giới thiệu .:.Lương Đa, 28 tuổi, tự mở một phòng khám nhỏ, hàng ngày lướt mạng nhâm nhi trà, bệnh nhân đến thì bận rộn làm việc.Người ngọt ngào tâm lương thiện, trong phòng treo đầy cờ thưởng.Lương Đa gặp ai cũng tươi cười, tất cả mọi người đều thấy con người Lương Đa chắc hẳn rất dễ theo đuổi, mà đâu ai hay rằng nguyên tắc sống của Lương Đa là -- Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu.Anh là một người theo chủ nghĩa độc thân tuyệt đối, tận hưởng cuộc sống đơn độc.Ấy thế mà Tưởng Hàn xuất hiện dạy cho anh một đạo lý: Trên đời này không có cái gọi là "tuyệt đối".Tưởng Hàn, 23 tuổi, tự nhận là mẫu đàn ông tỏa nắng, đến phòng khám đối diện trường học chích một mũi xong chớm yêu, phải lòng anh bác sĩ ngay từ cái nhìn đầu tiên.Để đối phó với anh bác sĩ cứng đầu cứng cổ thì chỉ có cách nhõng nhẽo ỉ ôi.Cậu thấy thật ra Lương Đa thích cậu, chẳng qua là mạnh miệng không thừa nhận thôi.Tưởng Hàn: Em đã hiểu vì sao người ta hay nói sẽ không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ.Lương Đa: Ngại ghê, tôi không hề giả vờ ngủ, tôi ngủ thật, không tin cậu nghe đi, tôi còn ngáy khò khò đây này!- - - - - - - - - - TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI THƯƠNG MẠI. KHÔNG ĐỒNG Ý CHUYỂN VER, KHÔNG ĐỒNG Ý ĐĂNG LẠI Ở NƠI KHÁC, KHÔNG ĐỒNG Ý LÀM AUDIO.…
"Tôi thật sự rất yêu ẻm,đó là điều tôi muốn nói với em ấy trước khi ra đi vì thằng anh vợ tôi khó lắm các bạn ạ..Tôi yêu em ấy lắm,tôi yêu Fin".Chàng trai bất tử của em vẫn ở đây,tôi nguyện yêu em tới suốt phần đời còn lại.Fin.zGửi em,Carpacsio.Wring : OCC VÃI BÌOAu : )…
Alex là một chàng trai sinh ra trong một nhà có giáo dục tốt, anh đã được tiếp xúc với y học từ hồi rất nhỏ vì bố mẹ anh ấy đều là những bác sĩ giỏi giang có tiếng trong xã hội, gia đình Alex vốn muốn con trai mình theo ngành y khoa ngoại khoa để nối nghiệp gia đình, tuy vậy họ vẫn chưa biết rằng Alex sớm đã có được định hướng tương lai của mình và anh chỉ cần tiếp tục theo đuổi con đường đam mê mà nghề mình muốn làm trong âm thầm mà không ai biết được.…
Spoil : Truyện dài nhưng mà hài cực, có thể nói không hề thua kém "Võng du chi diễn kỹ nhất lưu" của Tô Du Bính tỷ. Anh công tên Phan Lôi, là bộ đội đặc chủng, tính tình thô lỗ, người gặp người sợ, hôm nọ giữa lúc đêm khuya anh dẫn theo đồng đội và một người bị thương đến "quậy" bệnh viện, hăm dọa không cứu được bạn anh thì anh cho nổ tung hết, tình cờ bạn thụ, cũng tức là Điền Viễn là bác sĩ trực ca đêm hôm đó, Phan Lôi vì gấp gọi Điện Viễn ra mà đá sập cửa phòng người ta, sau đó hai người chửi qua chửi lại vài câu, cuối cùng Điền Viễn bị y tá kéo đi.Bước vào phòng cấp cứu, Điền Viễn thấy đám người của Phan Lôi đứng choáng chỗ nên đuổi ra, lúc này Phan Lôi lại nhào vô, giằng co thêm vài câu, anh ngang ngược tuyến bố.Ngươi nếu như cứu bất sống hắn, ta để ngươi chôn cùng. Sau đó anh chĩa súng vào đầu bạn, bạn cũng không vừa, cầm con dao mổ nhắm ngay tim anh chàng đang bị thương, hăm dọa ngược lại.Nếu không thanh tràng, ta trực tiếp nhượng hắn kiến diêm vương. Ngươi đánh chết ta, ta để cái chuôi này đao trực tiếp cắm vào hắn đích trái tim. Xem ai nhanh tay Cuối cùng Phan Lôi chịu thua, cơ mà Điền Viễn cũng bị anh đưa vào tầm ngắm, chạy lên trời cũng khó thoát.Truyện cực kỳ đáng xem, không nên bỏ lỡ…
Tác giả: Công Tử Như TuyếtThể loại: Ngôn Tình, Sắc, Trọng Sinh, Sủng, Quân Nhân, Bác Sĩ, Trùng Sinh, Hiện Đại, HE, 2SNguồn: Cung Quảng Hằng, Truyện FullTrạng thái: Đang raEditor: Tiểu MeowCre bìa : Forever_TeamDesigner: Hwangminhuyn1995Trong tình yêu con người thường mất đi rồi mới hối hận nhưng nếu có cơ hội làm lại liệu họ sẽ thay đổi như thế nào?"Chú à, trên người chú đang bị thương, để em tắm giúp chú nha.""Chú à, em nằm mơ thấy ác mộng sợ quá à, muốn ngủ chung với chú được không?"...Đường Mặc Trầm bắt giữ bàn tay nhỏ đang tháo thắt lưng của anh "Em lại muốn làm gì nữa?"Bùi Vân Khinh với vẻ mặt vô tội lấy ống tiêm ra, "Tiêm thuốc cho chú!" Từ nay về sau, anh ngủ nướng, cô vịn tường.Trước khi trọng sinh, cô oán anh, hận anh, trốn tránh anh; sau khi sống lại, cô trêu ghẹo anh, che chở anh, quấn quít lấy anh.Từ lúc bắt đầu tới mãi về sau, Đường Mặc Trầm đều chỉ có một ý tưởng: Cưng chiều cô, cưng chiều cô, cưng chiều cô đến tận trời!!!!…
OOC, Boylove, Nam x NamDịch không xin phép, dịch không chuẩn, dịch vì đam mê, dịch phi lợi nhuận, dịch vì không có ai dịch cho đọc, google translate hân hạnh tài trợ chương trình này. Không để tên truyện vì không biết dịch. Tất cả đều là trí tưởng tượng của con người xin đừng xem là thật.…
Mối tình học sinh…
Tiếp tục phần 1 cùng tên của nhà Misahuynh236…
tác giả:Lục Mang TinhThể loại: hiện đại, showbiz, HEEditor: Thùy LamĐộ dài: 57 chương + 4 phiên ngoạiPoster:Tâm_Tít_TắpTín ngưỡng lúc đầu của Tô Căng Bắc chính là: giày cao gót và tiểu thịt tươi không thể phụ.Nhưng từ khi gặp Chu Thời Uẩn, tín ngưỡng của cuộc đời cô nhanh chóng thay đổi: giày cao gót đáng quý, giá thịt tươi càng cao hơn nhưng nếu vì Chu bảo bối thì cả hai đều có thể vứt.Trích đoạn 1:Phóng viên: Ưu điểm lớn nhất của chồng cô là gì?Tô Căng Bắc: Đẹp trai, nhiều tiền, sống tốt.Phóng viên: Sống... sống tốt?Quản lý: Ý là, là y thuật cao siêu đấy!Tô Căng Bắc: Hả? Ý tôi là chỉ nam nữ... ưm!Quản lý bịt miệng kéo người đi: Phỏng vấn hôm nay đến đây chấm dứt, cảm ơn mọi người!Trích đoạn 2:Bạn nào đó: Thích điều gì nhất ở vị kia nhà cậu?Chu Thời Uẩn: Sắc đẹp?Bạn nào đó: Vậy không thích điều gì nhất ở cô ấy?Chu Thời Uẩn: Đẹp quá đáng.Editor:- Truyện nhẹ nhàng, không ngược, yếu tố showbiz khá nhẹ, không chú trọng nhiều.- Mô típ truyện khá giống "Con đường theo đuổi nam thần" nhưng theo xì tai nghiêm túc hơn chút chút.…
Penhouse phiên bản đầy ngang trái của toi :))))đây là cái fic ngu ngốk của tui và sẽ có cả texfic lẫn văn xuôi nhaà để cở chữ thứ 2 từ nhỏ tới lớn để đọc text không bị lẫn lộn nha mọi ngườiiii…
tên khác: DEAR DOCTOR (QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI XIN CHỈ GIÁO NHIỀU HƠN)Tác giả: Bách Lâm Thạch Tượng Số chương 51 + 2 phiên ngoại- Văn Án:Nhật kíTrí nhớ tôi không tốt. Vậy nên thường phải viết nhật kí. Đó là thói quen nửa tốt nửa xấu. Tốt ở điểm, kể cả những chuyện lông gà vỏ tỏi, chỉ cần có thời gian, sau này lật ra đọc lại, tự đùa tự vui lúc nào cũng được. Xấu ở chỗ, từ một ngày nào đó, nó nghiễm nhiên trở thành cuốn sách gối đầu giường của Bác sĩ.....------------------------------------Chào... mình nhảy tay ngang qua edit đây.Căn bản không muốn edit có điều những bản sẵn có trên wappat đều chưa hoàn mĩ... vẫn có vài chap cuối chưa edit xong. Đây mới là lý do mình nhào qua edit.…
Năm Hải Nghi 17 tuổi, quyết định ra khỏi căn nhà của dì mình, muốn được trở thành bác sĩ, muốn ba mẹ có cuộc sống phải thực sự tốt hơn và cũng muốn giữ lại căn nhà của bà ngoại mình. Cô vừa đi học vừa đi làm để có thể tiến gần hơn con đường trở thành bác sĩ của mình.Đình Trọng khi gặp Hải Nghi lần đầu anh vẫn còn là bác sĩ nội trú, nhìn thấy cô bé vừa đi làm lại vừa nuôi ý chí làm bác sĩ khiến anh rất ấn tượng. Sau này khi anh đã làm giảng viên y khoa, và gặp lại cô bé ngày ấy càng khiến anh ấn tượng hơn.Hải Nghi sau khi gặp được Đình Trọng thì ước mơ đã không chỉ còn là bác sĩ, mà phải là bác sĩ nội trú dưới sự hướng dẫn của Đình Trọng.Thời gian Đình Trọng du học tiến sĩ 3 năm, cũng là lúc Hải Nghi thay đổi bản thân, khi anh trở về, cô thực sự đã là một bác sĩ nội trú.Sau 10 năm, Hải Nghi cũng hạnh phúc với gia đình nhỏ cùng Đình Trọng, mọi ước nguyện năm 17 tuổi, đều thành hiện thực.Xem spoil tại https://www.tiktok.com/@ariswithsadness…
❀ Tên truyện: Quá mức cố chấp❀Tác giả: Sơ Trà.❀Số chương: 66 chương & 14 ngoại truyện.❀Thể loại: Hiện đại, HE, Ngọt sủng, Song khiết, Gương vỡ lại lành, Nhẹ nhàng, Đô thị , 1v1, chiếm hữu, yêu thầm, nghiệp giới tinh anh, tổng tài & bác sĩ.❀ Nhân vật chính: Cố Thành, Thời Niệm.❀Edit+ beta truyện: Nhà của Junnie❀Edit & giới thiệu văn án: Cung Tiên❀Bìa: Trích Tinh Lâu❀Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không copy, reup đi nơi khác.❀ Bản edit do Junnie edit chỉ đăng tải tại wattpad này và blog nhacuajunnie.wordpress.com❀Lời của Junnie: nếu bạn vẫn đang đọc được dòng này nghĩa là truyện vẫn đang trong quá trình beta lại, bọn mình mới làm ít kinh nghiệm nên sẽ cố gắng sửa cho dễ đọc nhất có thể, mọi người góp ý thoải mái nha.…
"Gọi em là Sài Gòn năm 1975 Vì nụ cười em đẹp như ngày giải phóng".Thảo từ giảng đường chạy một mạch về kí túc xá, vừa mở cửa phòng thế nào lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Hà Anh với chú bộ đội của cô ấy. Gì mà "Gọi em là Sài Gòn năm 1975" chứ, câu thính này viral từ thời đồ đá nào rồi, đồng chí đang sử dụng mạng 2G hử - cô nghĩ bụng. Đợi Hà Anh kết thúc cuộc gọi, cô mới lân la chạy lại trêu con bé "Hanh ơi Hanh, nụ cười Hanh đẹp như ngày giải phóng, tớ thích Hanh lắm lắm luôn!!", "Câu thính này lâu lắm mới nghe lại nè, chú nhà hình như chưa setup lại hệ điều hành hử!!"... Hà Anh cười mỉm nhẹ giọng giải thích( phong cách con bé đó giờ vẫn là kiểu nàng thơ dịu dàng như vậy).- Anh ấy thích Sài Gòn, thích đến mức tớ không biết kiếm đâu ra cây bút chì nào để phác thảo lại, mà tớ cũng chả rõ điều gì tồn tại trong thành phố 300 năm tuổi này đã thu hút anh. Và vô tình anh đọc được đâu đó trên mạng xã hội một câu thả thính có nhắc đến Sài Gòn, anh thích lắm, cứ rảnh rỗi là lôi ra chọc ghẹo tớ theo cái kiểu "đây là thả thính đấy, anh mới học được". Tớ cũng thích câu này lắm, vì nói như vậy tức là anh ấy đặt tớ ngang hàng với Sài Gòn hoa lệ trong lòng đúng không! Điều này chẳng phải đã chứng minh rằng anh ấy chắc chắn đã yêu tớ nhiều lắm sao!…
Tại sao tôi lại ở đây?Họ là ai?Tôi là ai? ...Vắn tắt:Hành trình của một cô gái nhỏ trên đường trở về nhà qua rất nhiều thế giới, gặp qua đủ kiểu người.…
Tác giả: Tử Tiện LíNguồn convert: Vũ Tùng Dương BlogThể loại: Ngôn tình, Đô thị, Mỹ thực, Sư đồ luyến, Ngọt, Sủng, Bác sĩVăn án:Đường Quỳ vừa mới bước qua sinh nhật tuổi 23, không thể lay chuyển được mẹ mình, bị ép phải bước lên con đường đi xem mắt.Đến lúc gặp mặt, cô và người đàn ông tuấn tú kia nhìn nhau không nói lời nào.Thật lâu sau đó, Đường Quỳ khó nhọc lên tiếng, cảm giác cả hàm răng đều đang run lên cầm cập: "Thầy... Chào thầy ạ!"*Đi xem mắt gặp phải thầy giáo của mình thì phải làm sao đây QAQ*…