Tuyển Tập Đoản Nhà TFBOYS
Đoản ngắn dành cho các Tứ Diệp Thảo…
Đoản ngắn dành cho các Tứ Diệp Thảo…
Trong truyện chỉ có Thiên Tỉ và Nam Nam là thật, còn lại là giả tưởng…
rất đẹpCó gì sai sót xin bỏ qua…
Bản dịch từ Microsoft Word Translate…
Đây thế giới nơi tất cả đều chạy theo lợi ích, mang theo nhu cầu cá nhân vượt trên tập thể, tôn thờ kẻ mạnh là chủ yếu, đào thải kẻ yếu là thiết yếu. Tuy khắc nghiệt nhưng lại tràn đầy hứa hẹn cho những kẻ có năng lực, dã tâm, và sự tự do nắm giữ vận mệnh của riêng mình. Tranh phong giữa thiên địa, xưng vương một vùng ắt là kiêu hùng một phương. Là linh hồn, một cái ý chí được sinh ra bởi trời, hắn ta là một thiên tài, một thiên tài đúng nghĩa! Sự bỡ ngỡ trước vạn vật quanh mình nhưng đồng thời cũng là khởi đầu trên con đường mà hắn lựa chọn để trả lời lại sự tồn tại của bản thân. "Hắn bước đi như thế nào? Tiến xa được bao nhiêu?" đều không quan trọng, chỉ biết rằng hắn sẽ không bao giờ hối hận trên con đường mà mình đã đi.…
Tác giả: Hạ Tịch Dương Thanh Xuân đã được con người ta miêu tả bằng những từ ngữ hoa lệ để nói lên cái định nghĩa của một khoảng thời gian còn trẻ rất đáng trân quý. Một số người ví thanh xuân như những con mưa rào tưới mát những rung động đầu đời, có người lại ví nó như những bông pháo hoa trên trời chỉ có thể rực rỡ trong một thoáng hoặc là như một cơn gió mùa hạ có những lúc bất chợt nóng rồi cứ như thế mà mát dịu dần hay thanh xuân chỉ như một chiếc lá bị gió cuốn bay,...v.v. Nhưng đối với tôi định nghĩa đúng nhất về hai từ Thanh Xuân chính là một ký ức tươi đẹp nhất, trong sáng nhất của mỗi người dần bị thời gian vùi lấp và khi đó chính thanh xuân cũng dần bị lãng quên....Thanh xuân lãng quên không có nghĩa là nó sẽ biến mất mãi mãi trong kí ức của chúng ta. Đơn giản chỉ là chúng ta đã bỏ qua nó, muốn quên đi nó muốn đưa nó vào một khoảng không gian để thời gian vùi lấp đi.............Trong tình yêu của cô ấy cũng vậy, luôn luôn ngọt ngào như những cây kẹo và cũng lắm đơn thuần ngây thơ..... Nhưng đó chỉ là những rung động đầu đời của tuổi 16, những cảm giác thích ai đó mà không thể nói ra vì sợ... Nhưng cuối cùng cái thanh xuân ấy cũng bị lãng quên do chính thời gian chôn vùi nó vào trong kí ức......…