Lan Lăng Vương Phi ( Cảm nhận )
Hoa nở rộ trên vách núiẤm áp như những vướng bận ở kiếp này Chàng của những năm tháng ấy, vẫn là gương mặt quen thuộcMà ta lại bỏ lỡ tuổi trẻ của chàng Nước mắt hoa bỉ ngạn không ngừng rơi ở trong tim Đã qua rồi, hai mái đầu đã bạcHình bóng chàng rời đi để lại thiên hạ cô độc Mơ một giấc mộng, yêu hận hóa thành hư khôngHình dáng lần đầu gặp gỡ đã dần mờ nhạtHoa bỉ ngạn rơi lệ cũng như ta đang ở nơi tận cùng chờ đợi chàngHình dáng của chàng đã chạm vào nỗi đau trong taTiếc là khi ánh mắt giao nhau chỉ nhìn thấy nơi chân trời xa xămTỉnh lại thôi, quãng thời gian đẹp đẽ trong mộngKiếp này, hãy nhớ đừng lãng quên nhauMột đời, nguyện nhớ mãi không quên( Bỉ Ngạn - Đổng Trinh).…