Tiên nữ thập kỉ
" Lý Minh Diệp "Trương Lục Phong nhẹ nhàng gọi cô , giọng hơi khàn pha lẫn sự nghẹn ngào khó che giấu " Anh vẫn luôn đợi em , đợi một ngày nào đó em ngoảnh đầu lại , đồng ý chấp nhận anh " Lông mi anh khẽ run rẩy , hai mắt phiếm đỏ , nhìn giống như một đứa trẻ đang khẩn cầu tình yêu thương từ người khác Trái tim Lý Minh Diệp như có ngàn mũi kim đâm chọc , đôi mắt ánh lên vẻ chua xót cùng cực Chưa bao giờ , chưa bao giờ cô nghĩ buông bỏ một thứ lại khó đến vậy Có lẽ ông trời muốn họ ở bên nhau , muốn họ tự xây nên thứ gọi là hạnh phúc Cả đời này , Lý Minh Diệp cảm thấy gặp được Trương Lục Phong là đức hạnh lớn nhất cô từng có được Anh giống như một thiên sứ ông trời gửi xuống , nhẹ nhàng đến bên và chữa lành cho cô Có lẽ cuộc đời cũng không tàn nhẫn đến vậy…