Bồ công anh màu Xanh
Chúng tôi là trẻ con mà.…
Chúng tôi là trẻ con mà.…
mọi người ủng hộ T/g nha…
trong thời thanh xuân của em có anh đã là một niềm hạnh phúc lớn rồi !…
Khi bồ công anh ngừng bay trong gióKhi đó em sẽ ngừng yêu anh…
Bồ công anh mỏng manh nhưng mạnh mẽ. Mang hạt giống theo gió bay đi xa, bồ công anh không ngại nắng mưa chỉ cần gió kế cạnh nhưng gió mãi đi quên mất bồ công anh. Em mạnh mẽ đi tìm nơi bến đỗ để giữa đường gặp phải gian truân, vẫn cần anh một vòng tay mạnh mẽ để e được yếu đuối nép sau anh....…
Ngẫu hứng ra truyện mới~ Ủng hộ Chim với nhé :'))) (Author : Chim chim)…
1 số lời khuyên của #AnShiSha…
Tác giả:Trình Ninh TĩnhThể loại:Ngôn Tình, Hài HướcNguồn:DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái:Full         Đánh giá: 8.7/10 từ 331 lượtTên khác của truyện: Khế ước mammy: Thiên tài bảo phúc hắc chaRaw: Oanh LoveEdit: boconganh1503 +huyền.uha + Oanh LoveMột đêm triền miên, cô bỏ trốn sang nước ngoài ngay khi trong bụng cô đã có thai đứa con của anh.Tám năm sau, cô về nước dẫn theo bên người một bé trai thiên tài siêu cấp đáng yêu, nhưng anh lại có vị hôn thê.Anh nói, " Giao đứa bé cho tôi, nếu không, hậu quả cô không gánh nổi đâu!"Cô nói:"Bổn tiểu thư xưa nay chay mặn điều ăn, nhưng ngặt nỗi tôi chưa bao giờ chịu ăn thiệt thòi, muốn đứa nhỏ vậy anh tự tìm người mà sinh đi!"Bảo bối tủm tỉm cười nói:"Muốn làm cha tôi, phải xem ông có đủ bản lãnh không rồi hãy nói..bằng không, ông chuẩn bị gánh chịu đại giới đi!"Hai cha con lần đầu gặp gở trên mạng..Bảo bối giả dạng nữ nhân nhằm mục đích hấp dẫn sự chú ý của cha mình,"Cầu xoa xoa, cầu sủng ái, cầu ôm hôn!"Cha bé bình tỉnh đáp, " Cầu báo ba vòng, tôi đối với đối tượng ở trên giường có chút lựa chọn!"…
Có mùi càfê ấm nồng quanh đây. Tiếng chuông chiều như sethắt cõi lòng của một đứa lập dị. Nó bước chân vào “địa ngục” bao bọc bởi hàngchử: lớp 10b4. Có những điều tưởng chừng như chỉ là một cơn gió tạt ngang trênđôi má ửng hồng cửa Răng Khểnh. Ông mặt trời màu càfê thơm ngát. Đôi lúc ngồibuồn vu vơ, Răng Khểnh ước một lằn được ai đó tặng cho một ly càfê, dù chỉ mộtly……
"Ước muốn của bà là gì?" Dương hỏi tôiTôi lặng người suy nghĩ, đưa mắt ngước nhìn vùng đỏ rực nơi chân trời, những cánh chim bay ngang cất tiếng kêu làm không gian càng trở nên tĩnh mịch yên bình. Tôi chống tay, ngã về sau, ngước lên nhìn bầu trời có chút hiu quạnh."Tui muốn trở thành hòn đá"Dương quay đầu lại, mở to mắt mà ngạc nhiên"Sao lại muốn trở thành hòn đá""Vì nếu là hòn đá, tui có thể nằm một chỗ, mặc cho cuộc sống biến đổi như nào, tui vẫn nằm một chỗ mà không bị ảnh hưởng. Tui cũng không bị tổn thương, không bị người đời chỉ trích, không nhận nhiều nỗi đau. Chỉ đơn giản là ở nơi góc đó, an yên tĩnh lặng nhìn dòng người"Giá như em có thể hoá thành cơn gió, bay đến nơi thật sự dành cho em.Giá như em có thể làm hòn đá, an yên tĩnh lặng ở đó mặc kệ sự đời.Giá như em có thể trở về năm xưa, vô ưu vô lo cùng viên kẹo socola vỏ bọc màu hồng.Giá như...Hai chữ "giá như" tuy nhẹ nhưng là cả nỗi lòng của em.Sau mọi điều, em chỉ muốn đi đến một nơi "an yên" - nơi chỉ dành cho em.…
Như một cô nàng đáng yêu, lúc nào cũng cười, luôn tin vào những lời người khác nói, luôn tin vào người mình yêu,... cô cứ nghĩ cuộc sống lúc nào cũng màu hồng, nhưng cái ngày định mệnh ấy đã tới, anh ta bỏ rơi cô, nói anh ta có người con gái khác, và nói cô không cho được những gì mà anh ta muốn. Cô suy sụp, tự nhốt mình trong phòng 3 ngày, ngày thứ 4 bước ra cô trở thành 1 playgirl chính hiệu, các anh chàng cô quen cũng chỉ qua đường, hời hợt, không thương bất kì ai, nhưng khi quen hắn_ 1 tên nhút nhát, mặt lúc nào cũng cúi xuống, và luôn bị ăn hiếp,( liệu sự thật có như vậy) cô đã giúp hắn thay đổi và rồi...Trương Gia Như( nó): 17 tuổi, đáng yêu,mái tóc màu hạt dẻ tuyệt đẹp, giúp tôn lên làn da trắng ngần và đôi môi đỏ mộng của cô( biết bao nhiêu thằng chết vì vẻ đẹp ấy rồi) biết chút võ, chung tình( nhưng là lúc trước, giờ thì...), tiểu thư nhà họ Trương, giàu có nhất Việt nam. Châm ngôn của cô:Thà im lặng, giữ lấy niềm đau, con hơn nói với nhau, để rồi không lau được nước mắt.Từ nhỏ mỗi khi chích thuốc cô rất sợ, nhưng không nói với ai, chỉ cắn răng chịu, đau về thể xác lẫn tinh thần cô đều vậy, chỉ ầm thầm chịu đựng một mình.Hàn Lâm( hắn): 17 tuổi, nhút nhát,luôn bị ăn hiếp( vì một nguyên nhân nào đó mà hắn phải giả bộ và đội cái vỏ bọc ấy), gia thế bí mật. Châm ngôn: Đừng bao giờ trách móc ai trong cuộc đời của bạn. Vì đơn giản cuộc đời không tuyệt vời như bạn nghĩ.Nguyễn Thiên Nam: 17 tuổi, bạn hắn, đẹp trai, đặc biệt là nụ cười rất dễ thương, còn độ sát gái thì level max luôn rồi, đại thiế…