Nịnh mông thảo - Phàm Hiêu
…
Văn ánBài này chủ đề: mẹ kế cùng dưỡng nữ yêu nhau tương giết cố sự, bài này đã khai hãm hại, này thiên văn có người nói rất có khán chút, thí dụ như: tất ——( bị hài hòa )Theo lý thuyết, công nên có công khí phách, thụ nên có thụ âm nhu, mà thật đáng buồn chính là, công không giống công, thụ không giống thụ.Mà này hai người lý nhất thật đáng buồn , nội tâm rõ ràng là một thụ đến mức tận cùng thụ, người ở bên ngoài trong mắt cũng công khí mười phần, thế cho nên không người dám công.Trầm cảnh không sai vẫn nghĩ bản thân đối với cái này dưỡng nữ từng bước thoái nhượng, là vì đạt được bản thân nào đó mục đích bất đắc dĩ làm chi.Trầm cảnh không sai: lâm thu đồng! Ngươi dừng tay!Lâm thu đồng: ha hả, nghĩ cảm thấy thẹn sao?Trầm cảnh không sai: ta là ngươi mẫu thân!Lâm thu đồng: mẫu thân? Không phải là mẹ kế sao?Trầm cảnh không sai: ...Lâm thu đồng: mẹ kế lại thế nào? Ta muốn-phải từng bước một phá hủy của ngươi tự tôn!Nội dung nhãn: sát biên giới tình ca yêu nhau tương sát ngược tình cảm lưu luyến thâm ái tình chiến tranhTìm tòi then chốt tự: diễn viên: trầm cảnh không sai, lâm thu đồng ┃ phối hợp diễn: tô tú, tô hà, CC, quan tư thành chờ ┃ cái khác: ngụy mẹ con, nhược công, cường thụ, không chỉ...…
Hai chúng ta là nữ, những em đã yêu chị mất rồi !ĐÂY CHỈ LÀ TRUYỆN HƯ CẤU…
Lộ vân liên: ôi chao, nghe nói không, này văn nữ diễn viên là một sống lại ngốc bạch điềm Mary tô nữ phối!Tác giả khuẩn: ngươi là ba là ngốc.Lộ vân liên: vì mao?Tác giả khuẩn: cái kia sống lại ngốc bạch điềm Mary tô nữ phối...Lộ vân liên: thế nào lạp?Tác giả khuẩn: tên đã bảo lộ vân liên.Lộ vân liên: ...Lộ vân liên ( ngốc khóc ): tiểu trong sạch ô, tác giả khuẩn khi dễ ta.Với mộ thanh: nàng thế nào khi dễ ngươi .Lộ vân liên: nàng lại còn nói ta khờ bạch điềm!Với mộ thanh: không có việc gì, ta thì thích ngốc bạch điềm.Lộ vân liên: ...Băng sơn phúc hắc ôn nhu nữ chủ công VS yêu nghiệt xuẩn manh nhị hóa nữ phối thụNội dung nhãn: nữ cường cuối thời sống lại xuyên qua thời khôngTìm tòi then chốt tự: diễn viên: với (vu) mộ thanh, lộ vân liên ┃ phối hợp diễn: triệu tử mặc, với uyển hinh, Nam Cung cố vân ┃ cái khác:…
Nhật kí của Tsuki - chan về gia đình nhỏ ba người ^^Giả định của truyện: Fuyu không có chồng trước, Tsuki là con nuôi, sinh nhật của Fuyu là vào ngày 04/03.…
Nghiêm cấm báo cáo dưới mọi hình thức:)Bạn đục thuyền tôi là tôi bẻ đầu bạn:)…
nhớ emnhớ anhvà tiếc nuối cho họ…
Trăng dưới nước là trăng trên trời Người trước mặt là người trong timTrăng soi trước ngõ khó tìmNgười thương trước mặt biết chừng nào nên duyên---…
"thôi thôi không cần tell my những lời xáo rỗng , đi đi xin đừng quan tâm hỏi han anh có làm sao không" waring ⚠️ : lowcase, ooc , tục nên cân nhắc trước khi đọc…
Seri ngắnBơNa là cp chính nha💞💋Có ý tưởng lúc nào viết lúc đó🥳…
Xin chào!! Đầu tiên cho tớ gửi lời cảm ơn cậu vì đã ghé thăm chiếc truyện đầu tay này nhé:3 Vì đây là sản phẩm đầu tay nên có thể văn chương sẽ không được ổn lắm, việc sai chính tả hoàn toàn có thể xảy ra, nên mong cậu hãy nhẹ nhàng và góp ý giúp tớ với nha. Thân gửi đến cậu một nghìn nụ hôn moa moaa._ Mọi chi tiết trong chuyện không có thật, do trí tưởng tượng của tác giả tạo ra, vậy nên nếu trùng ở ngoài thì đó là ngẫu nhiên nhé._Bản quyền thuộc tác giả mthymatt, đăng duy nhất tại wattpad, vui lòng đọc ở đây để ủng hộ tớ nhen._ Muốn trò chuyện, tâm sự hay góp ý riêng với tớ, hãy ib 1 trong 2 trang sau, tớ sẽ rep cậu nhanh nhất có thể nhó: fb: Minhh Thyy (mthy) ig: mthy.23th3…
La cau chuyen cua toi va anh..…
Em mắt xanh với anh tóc vàng…
Từ một cô nàng bác sĩ xinh đẹp như idol bỗng được anh chàng Chanyeol nhóm EXO thương thầm. Nhưng tình yêu của họ liệu có suôn sẻ. Tình tiết câu chuyện sẽ như thế nào nhỉ. Đọc đi rồi biết❤❤❤ Đây là fic đầu tay của mình, mong các bạn ủng hộ nhiệt tình😙😙😙…
Người lướt ngang qua đời tôi như một cơn gió, đem cho tôi những cảm xúc mới lạ, nhưng sau đó lại rời đi để lại cho tôi những khoảng trống không thể nào lấp đầy, mà khoảng trống ấy mang tên "tương tư". Có lẽ, ngay từ đầu chúng ta đã định sẽ gặp được nhau nhưng không bao giờ có được nhau. Vì chúng ta vốn dĩ là người của hai thế giới khác nhau, dù có cố gắng đến cách mấy cũng chẳng thể đến nơi.…
Nam chính: Nolan ( A Lâm)Nữ chính: Bối Nguyệt Hy Giới thiệu:Cô đến từ một thới giới hiện đại cao, công nghệ đã phát triển vượt bậc. Gia tộc của Bối Nguyệt Hy cất giữ rất nhiều bí mật. Tình cờ hai chị em cô phát hiện ra một nơi trong thư viện cũ, có đặt những quyển sách truyện kỳ lạ, mỗi quyển là một thế giới thực trong đó. Cô vì tính hiếu kỳ đặt tay định lấy một quyển sách, chị cô vội cản lại vô tình đã bị hút vào một thế giới khác, từ đó không quay về. Cô vừa giữ bí mật, vừa muốn tìm chị, nên đã lên kế hoạch nhiều lần. Trong không gian đó có rất nhiều thế giới nhỏ. Nguyệt Hy cùng một hệ thống thông minh đã tiến vào vài lần nhưng vẫn không quét ra được tín hiệu của chị mình. Cho đến một ngày vô tình định mệnh lại đưa cô đến được nơi đó, ngoài tìm chị gái, cô còn tìm được thứ gọi là tình yêu, tìm được người đàn ông khiến cô cam tâm dừng lại nơi này.…
Nếu như có ai đó hỏi tôi trên đời này có gì đau nhất thì tôi không chần chừ nói ngay đó là mối tình đơn phươngNhìn người mình thương tay trong tay vs người khác,nhìn cô ấy đau khổ với cuộc hôn nhân của mình,nhìn cô ấy bị chồng mình phản bội và vô số nỗi đau khác nhưng mình không thể nào an ủi đc. Nó là nỗi đau thấu tận tim can. ______________Cp 9: Nguyễn Hạnh Dung × Cao Tuyết Thanh(Mẫn)_______________"Mợ ơi,con thương lắm đó đa""Mẫn á hả? Mẫn thương một mình mợ Dung thôi nghen" "Sao em thương hại tui,bộ em chưa thấy tui đủ khổ hay sao mà còn thương tui""Con thương mợ thiệt lòng thiệt dạ mà mợ hai."___________Truyện mang yếu tố Thuần Việt nên bạn nào thấy không hợp gu thì lướt qua ngen,còn ai thấy hợp thì xin mời đọc nha,đây là tác phẩm đầu tay của tui nên có nhiều sai sót,bỏ qua cho tui nghen.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
mùa thu, mùa của sự úa tàn.…