Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Vạn Lí LíCập nhật: 02/07/2021Tình trạng: đã hoàn bản gốcSố chương: 2316Văn án:Kết hôn năm năm, cô yêu anh như sinh mệnh, nhưng lại bị anh vứt bỏ như chiếc giày rách.Sau khi trọng sinh, cô đề xuất hợp đồng ly hôn trước với anh: "Một năm sau ly hôn, điều khoản hợp đồng như sau!""Không ở cùng phòng, không ngủ cùng giường, không được tiếp xúc thân mật?" Ai đó nhướn mày cười khẽ.Ai ngờ đâu, một lần say rượu nọ, anh dựa vào đầu giường, hai mắt sáng lên đầy thâm thúy: "Em nuốt lời rồi, Lệ phu nhân."…
Cp chính : Hi Trừng Cp phụ : Vong Tiện HE , ngược hả nếu có ngược Trừng 1 , Hi Thần 10 Ta sũng thụ mà ~ Tác phẩm đầu tay nên có gì sai sót , bảo bảo thông cảm ~ Nội dung : Lam Hi Thần từ lâu đã tâm duyệt Giang Trừng nhưng không dám nói ra Có cả phần drama của Song Kiệt nữa Sau khi yêu nhau , trong một lần đi săn đêm , A Trừng bị mất trí nhớ không nhớ về Lam Hi Thần => ngược Lam Tông chủ ( cũng tội nhưng cũng kệ )…
"Cậu nói xem tại sao tớ đẹp trai như thế này lại không có ai gửi thư tình cho tớ?""...""Tớ học đánh ghita cũng để kiếm người yêu mà?""...""Tại sao mọi người chỉ muốn làm chị tớ thôi vậy...""Khó quá thì đi cầu duyên đi"…
Nếu như đem người nuôi nhốt giống như súc vật, kết quả sẽ thế nào?Hoặc giãy giụa đấu tranh, hoặc trầm luân nhận mệnh, cũng hoặc thuận thế mà đi thành lập một trật tự mới!Phá tan từng tầng từng tầng bị nuôi nhốt số mệnh, kế tiếp sẽ thế nào?... Xem bầu trời bên ngoài bầu trời kia, không phải là một cái lồng giam khác càng lớn hơn sao?…
Văn án:Trần Mặc xuyên vào một quyển tiểu thuyết tình cảm, thành 26 năm sau sẽ bị tuổi trẻ nhân vật phản diện nhất thương bể đầu thương cảm pháo hôi. Hắn phiên liễu phiên Nguyên thân sở hữu ký ức: Cấp lại kim chủ, hắc liêu đầy trời, hắn thành trong sân trường "Nhân vật phong vân" đương nhiên, nghĩa xấu cái loại này.Trần Mặc triệt để trầm mặc.Cũng may nội dung vở kịch điểm còn chưa tới, nhân vật phản diện còn chưa sinh ra, hết thảy đều còn không muộn. Hắn rút kinh nghiệm xương máu, quyết định rời xa trong sách sở hữu tương quan nhân vật, nhượng quyển sách này biến thành giấy vụn.Sau đó,Hắn gặp được nhân vật phản diện ba hắn.Trần Mặc: . . .16 tuổi Ngụy Triết nhân sinh một mảnh hắc ám, hắn cam chịu, cứu được không chuộc.Nhưng hắn gặp được Trần Mặc, Trần Mặc chính là của hắn quang.Trần Mặc đối tốt với hắn, hắn sủng Trần Mặc cả đời.Công có hậm hực chứng, thụ là công cứu chuộc.Tip: Ngắn ngủn tiểu điềm văn, vô ngược.…
Ai đã từng đọc truyện này rồi khi nghe lại chắc chắn sẽ phải rùng mình và shock trước hiện hiện thực mà Dư Hoa vẽ lên. Nó thật đáng sợ, rùng rợn và ám ảnh như cách ông viết về Bì Bì, nhưng ám ảnh sẽ không chỉ dừng lại ở hành động ngây thơ đến đáng sợ của cậu bé. Cái chết của thằng em Bì Bì là do Bì Bì thản nhiên ném thằng bé xuống đất để tìm niềm vui cho mình. Bì Bì bị chú bắt liếm máu thằng em rồi đá bay nó khiến nó chết. Bố Bì Bì lại giết em trai ruột trả thù cho con bằng... Cứ thế tạo thành vòng xoáy của sự hận thù đáng sợ. "Rõ ràng thằng em đã nghe thấy, hai cái chân nho nhỏ giãy đạp, cặp mắt cũng bắt đầu đưa đi đưa lại, nhưng không nhìn thấy thằng anh. Thằng anh đưa tay sờ lên mặt thằng em, khuôn mặt ấy mềm như bông. Nó không nín được, liền bẹo một cái, vậy là thằng em oe oe khóc the thé. Tiếng khóc làm cho thằng anh cảm thấy vui vui. Nó hớn hở nhìn thằng em họ một lát, sau đó tát vào giữa mặt thằng em một cái. Nó nhìn thấy bố thường đánh mẹ như thế. Sau khi bị một cái tát, thằng em họ đột nhiên ngạt thở, cái mồm cứ há ra một lúc không thành tiếng, sau đó mới bật ra tiếng, giống như gió bão đập vào cửa kính. Tiếng khóc này lanh lảnh vui tai, làm cho thằng bé thích lắm. Nhưng chẳng bao lâu, tiếng khóc này lại im bặt, do đó thằng anh lại tát thằng em một cái nữa. Để tự vệ, tay thằng em cào lung tung đã để lại trên mu bàn tay thằng anh hai vết máu, thằng anh không hề biết gì. Nó chỉ cảm thấy khi tát xong, tiếng khóc kia không nghẹt thở, chẳng qua chỉ tiếp tục kéo dài một chút, kém xa lần hấp dẫn …
t/g: Hạ Nhiễm Tuyếtnguồn truyện: D Đ lê quý đônThể loại: Xuyên không, HENữ chính: Vân Tâm NhượcNam chính: Tiêu Thanh HànNữ chủ nhược mà cường.Nam chủ thanh mà lãnh.Vân long phá nguyệt là truyện ngôn tình hay nói về nàng là người đọc được tâm người khác ,nên bị nghiên cứu....rồi có sự cố ,người thân yêu nhất của nàng Lôi ca ca chết ,nàng xuyên không vào làm Vân tam tiểu thư ..Gặp lại Lôi ca ca ,đau lòng nhìn người ấy đã quên mình ,kề kiếm trên cổ mình vì người khác .nàng đã nóiNếu không hạnh phúcNếu không khoái hoạtHãy buông tayTính cách nàng là vậy ...Đau trong lòng, nhưng không bao giờ để lộ cho người khác biết ..Nàng không còn Lôi ca ca,nhưng bù lại nàng có Tử y nha hoàn . Tử Y đã trở thành người thân duy nhất ,và cũng bởi vì muốn cứu Tử Y,nàng buộc phải thay Đại tiểu thư - Vân Thiển Y lấy Lê Hân tướng quân ...…
Như hà kiến thiết nhất gian quỷ ốcCường cường, ông trời tác hợp cho, điềm văn, sảng văn, hiện đạiTích phân: 112,707,928Nguồn: Tấn Giang๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 96 tuổi + 0 lần chết lâm sàn๖ۣۜNhử mồiSở Từ trời sinh âm khí rất nặng, thân là thiên sư gia gia vi bảo vệ hắn tính mạng, làm cho hắn cùng lão hữu gia bảy tuổi tôn tử kết thân, từ đây tính mạng liên kết, vui buồn có nhau.Mười tám năm sau, Sở Từ rời nhà, cõng lấy lão công trường sinh bài đi kinh thành học đại học."Tích, đo lường đến ngài đã rời đi Thanh Sơn thị, có hay không thay đổi ( Nhà Ma hệ thống ) đăng ký điểm?""Là."Vì thay mình cùng lão công kéo dài tính mạng, trong kinh thành từ đây thiếu rất nhiều ác quỷ, nhiều hơn một nhà tên là "Doạ ngươi không thương lượng" võng hồng quỷ ốc.Thành chiêu: Mãnh quỷ mười tên, đãi ngộ diện nghị.Bao ăn ngủ đêm, ngày lễ phúc lợi: Hương nến, tiền giấy, cống phẩm.Công việc thường ngày: Du khách tiếp đón, cố vấn, nhân vật đóng vai.Không công việc thường ngày:Có, oan, báo, oan.Có, thù hận, báo, thù hận.P. S: Nghỉ việc công nhân từ lão bản phu tự mình siêu độ, an toàn không đau.Nhân gian tuy tốt, xin đừng nên lưu lại nha ~Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Sở Từ ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
"Có những mối tình, chỉ cần một ánh nhìn... cũng đủ khiến trái tim vỡ vụn cả một đời."Truyện là dòng hồi tưởng lạnh buốt về một mối tình đơn phương - tình yêu giữa một cô gái mang trái tim lặng lẽ và người em họ hơn bốn tuổi. Họ lớn lên bên nhau ở miền quê lộng gió, nơi kỷ niệm phủ đầy trên từng nhành cỏ, từng mùa nắng úa. Tình cảm của cô lớn lên theo năm tháng, lặng thầm như gió thoảng, chưa một lần được gọi tên.Nhưng rồi cậu chọn yêu một người khác - không phải vì trái tim cậu không rung động, mà bởi cậu sợ... Sợ tình cảm bị xã hội vùi dập, sợ đối mặt với chính mình. Cô ra đi trong im lặng, để lại một bức thư ép giữa trang sách, và một tình yêu chưa từng được hồi đáp.Khi nhận ra tất cả thì đã quá muộn... Cậu lặng lẽ kết thúc cuộc đời nơi căn phòng cũ - nơi họ từng là hai đứa trẻ. Hai linh hồn, hai định mệnh lạc hướng, cuối cùng cũng tìm lại nhau nơi thế giới bên kia - nơi không có đúng sai, không còn ánh mắt phán xét, chỉ còn lại tình yêu thuần khiết, dịu dàng như ánh trăng rơi trên mái ngói cũ.…