Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: thatymật bí:: 1. Sở đại tá: THỤ 2. Nhân vật chính tam quan bất chính Bàn tay vàng mở rộng Nhân vật biến hình Trương Kiệt tử sớm 3. Tác giả rất " si " Sở đại tá ; đây là YY (tự sướng) văn Thể loại: Xuyên không, tình hữu độc chung, dị năng Tìm tòi chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Bạch Khởi,Sở Hiên Đôi lời của editor: Đăng vì sở thích cá nhân~ mong mọi người ủng hộ. Bản dịch chỉ đảm bảo 60% nghĩa trở lên~~~đừng ném đá!…
Ở đây có nhiều câu chuyện hay ho từ những moment của cặp Bot nhà T1 và cả những câu chuyện mình tưởng tượng ra !!!mình muốn lưu lại những kỉ niệm của 2 bạn nhỏ này vì ai biết được tương lai họ có còn chơi với nhau không? nhưng cũng chẳng có điều gì khẳng định họ sẽ không đồng hành đến cuối sự nghiệp cả ! Lưu lại để chúng ta cùng nhớ đến ! cặp Bot hay nhất thế giới…
Are you ready? Let's do it!Bạn có lần nào nghĩ mình là một con vịt xấu xí lạc lõng ở vùng trời nơi tỏa sáng của các ngôi sao không ? Bạn có muốn mình được phát sáng lấp lánh như các ngôi sao kia không ? Bạn có muốn mình lột xác trở thành thiên nga xinh đẹp bộc lộ tài năng của mình không ? Nhưng lại nghĩ điều đó là không thể...Không sao... 《 DEVIL DUCK'S TEAM 》 ☆ Không phải một team mà là một lãnh thổ thực hiện ước mơ ☆ Bạn đang lạc lõng ở mảnh đất màu cam này ? Bạn muốn tìm một nơi để giao lưu, học hỏi với những người có cùng sở thích ? Bạn muốn mọi người thấy được tài năng bên trong bạn ? Bạn muốn chứng minh bản thân mình ? Hãy đến với chúng tôi ! ❤ Chỉ cần bạn có đam mê Devil Duck's team luôn chào đón bạn ❤ ☆PROFILE DEVIL DUCK'S TEAM☆➡️ Team : DEVIL DUCK'S ➡️ Thành lập ngày : 28/6/2019 ➡️ Linh vật tượng trưng : Vịt con 🐥🐥🐥➡️ Màu biểu tượng : Vàng ➡️ Mơ ước : Nơi sinh ra những vì sao lấp lánh sống hết mình với đam mê ❤❤❤➡️ Mục tiêu : 50 Follow ➡️ Lời chào : Are you ready ? Let's do it 🙂《DEVIL DUCK'S TEAM NƠI VỊT CON HÓA THIÊN NGA》…
CP chính: Triệu Trình Nhất - Trình Chiêu Tương Lưu ý: các tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không có thật------------------- " Triệu Trình Nhất, kiếp trước chàng là tướng quân cả một đội kỵ binh tinh nhuệ, lại không thể kịp chạy về để ta nhìn ngắm khuôn mặt chàng trước khi chết. Kiếp này đôi ta có duyên, là số mệnh sắp đặt được đến bên nhau thế nhưng anh lại không thể cùng em trọn đời trọn kiếp. Cứ phải bỏ lại em nơi này sao? "Sau khi trút bỏ được những lời cuối cùng mà cô đã cất giấu. Nhìn về nơi ánh đèn vàng chiếu sáng, lại nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt hắn rồi hôn lên đôi môi trào máu tươi vẫn đang không ngừng chảy. Quay lại nơi toà nhà cao vút, lên đến sân thượng, quay mặt ngắm nhìn thế giới này, cuối cùng Chiêu Tương nhảy xuống, đem tất cả tình yêu thương cuối cùng của mình cho thế giới và cả gia đình cô vào trong nụ cười khi từng đợt gió vụt vào người cô - là cái lực cản lúc gieo mình rời khỏi thế gian.------------- " Phu nhân, Chiêu Tương sao rồi ? Ta nghe tin thì lập tức quay về đây, tại sao lại xảy ra chuyện này? "" Triệu tướng quân, Tương Tương.... Nó....Là sốt cao không rõ nguyên nhân.... Đã 8 canh giờ, vẫn luôn bất động.... Ta.... Ta sợ...." Vừa nhìn thấy Chiêu Tương, mắt hắn bỗng nhoè đi. Vị tướng quân chỉ huy thiên binh vạn mã, dẹp loạn đất nước, ổn định lòng dân. Trên chiến trường chỉ có vị Bắc Bình Vương - Triệu Trình Nhất đổ máu, hung dũng dẹp giặc ấy vậy mà giờ đây hắn lại đổ lệ, lộ ra vẻ mặt yếu đuối nhất vì nương tử hắn yêu. Chính là vì yêu nên không còn là Bắc Bìn…
Truyện Bách Hợp không dành cho những con người cổ hủ kì thị LGBT=))Thể loại : Ngược, ngọt, H+Ánh Khê :26 tuổi,vui vẻ hòa đồng,đụng tới người ả yêu thì hoà với dòng máu,con gái lớn tập đoàn Future,cha mẹ là cổ đông lớn có tiếng nói trong ngành.Tính cách: Bốc đồng,đanh đá,lúc vui lúc buồn,ai tốt với ả thì ả tốt lại,dễ ghim người khác,không thích bị kiểm soát trong tình yêu, ngược lại thích kiểm soát người khác,thích cảm giác thực tế, thích trẻ con nhưng không phải trẻ con nào cũng thích Tuệ Nhi :25 tuổi,lúc cứng cỏi, lúc mền yếu,đôi khi như em bé cần dỗ dành.tính tình lúc nào cũng nhu hòa, nhưng để cô ta nóng thì hơi mệt,con gái chủ tiệm hoa nên nhà chẳng có gì ngoài hai ba căn chung cư mặt tiềnTính cách:nhu hòa, bình dị, ít nói, nhưng được cái ham ăn, với cô cuộc đời ngắn ngủi lắm nên cứ thoải mái cho qua, thích cảm giác sống thật với thế giới này, không mơ mộng, không bay bổng/lần đầu au viết truyện/…
Có ai đã từng có những hoài niệm về tuổi thơ của mình,cái thời mà được gọi là sung sướng nhất của chúng ta,những ngày không lo âu về nỗi buồn của cuộc đời,sự gánh nặng trên đôi vai của chúng ta ngày một lớn khi phải lo toan nhiều thứ,mỗi khi nghĩ lại chỉ dám cười mỉm nhưng lòng lại chảy những hàng nước mắt...…
Xin chào những trái tim cùng chung cảm xúc khi các bạn đang đọc những dòng vụn vặt này, đây là những dòng đầu tay của mình trong việc đưa những cảm nhận về bản thân cũng như thế giới xung quanh vào những trang online thế này.Có thể tác phẩm nhỏ này sẽ làm bạn phát bực vì đủ thứ lý do:"tác giả còn non vậy!!!","câu từ sao lủng củng thế kia","...", và nhiều thứ khác nữa nhưng cũng rất biết ơn những bình luận mà mọi người có thể gửi lại để mình tốt hơn nữa trong tương lai.Dù sao thì đây cũng bắt nguồn từ cảm hứng bất chợt của mình nên bản thân mình cũng chẳng biết nó sẽ như thế nào trong tương lai hết, nếu có thể có được sự đồng hành của các bạn đó quả thật là điều ý nghĩa nhất đối với mình, xin cảm ơn khi bạn đã theo dõi đến đây nhé💜.…
Thanh xuân là khoảng trời rực rỡ nhất của đời người, nơi những ngày nắng vàng óng ả xen lẫn cơn mưa bất chợt, nơi tiếng cười trong trẻo len lỏi qua từng dãy hành lang và những trái tim lần đầu biết rung động.Giữa bao gương mặt lướt qua mỗi ngày, có những ánh mắt vô tình chạm nhau rồi ở lại rất lâu trong ký ức. Chỉ một khoảnh khắc thôi, nhưng đủ để đổi thay cả một quãng đời.Họ gặp nhau như thế, không hẹn trước, không tính toán. Một lần va chạm tưởng chừng vô nghĩa, lại trở thành sợi chỉ đỏ nối liền hai đoạn đường riêng biệt.Dù sau này, mọi thứ có thể không như mong ước, thì thanh xuân ấy, cuộc gặp ấy... vẫn là điều không ai trong họ muốn xóa bỏ.Bởi có những người, chỉ cần từng bước qua tuổi trẻ cùng nhau, đã là may mắn cả đời.…
Văn Án:"青红怨" _ "Thanh Hồng Oán"Tác giả: 宁远 _ Ninh ViễnBản văn này thực ra là về một con "hồ ly" hiền lành xinh đẹp đột nhiên hắc hóa, chủ nhân của nó không còn cách nào khác đành phải yêu nhau lắm cắn nhau đau với nó.Phúc Hắc Công x Ngạo Kiều Thụlần này là cặp đôi như vậy... >///< Do tên tác phẩm đầy oán khí, tôi vẫn muốn nói rằng, bản thân tác phẩm không quá oán niệm đâu = =...Và trước khi nhảy hố cần nói rõ là - các nhân vật chính ngoài việc yêu đương ra thì còn có những chuyện khác phải làm, nên các ngươi hiểu mà... Thực ra là khá dài dòng = =Đương nhiên, còn có những điểm gây khó chịu khác, mọi người đừng ngần ngại tiếp tục khám phá.Cuối cùng, tôi xin PS thêm một chút, Ninh Viễn trước đây toàn viết truyện hiện đại, viết truyện cổ trang thì đúng là người mới, hy vọng mọi người góp nhẹ nhàng, đánh đòn một chút vẫn rất đáng yêu >//<.Tag: Ân oán giang hồ, tình hữu độc chung, ngược luyến tình thâm, báo thù rửa hận.Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: 沈青颜_Thẩm Thanh Nhan, 越红莲_Việt Hồng Liên ┃ Nhân vật phụ: 巫白鸢_Vu Bạch Uyên, 贾墨怀_ Giả Mặc HoàiED: Lên cho ae một con hàng mới, đọc văn án thấy cũm thú zị nên quyết định lấp hố. T hong bíc bộ này có ai thâù chưa, t kiếm hong thấy. Nên là t quăng tạm cái văn án ở đây, có ai hóng bộ này hong tar🤭. Lần này t thử sức với thể loại cổ đại, hứa hẹn sẽ nhanh hơn bộ lần trước=)))…
" Có những thứ tình cảm không gọi được thành tên, chỉ lặng thầm ngấm qua khe cửa, theo khói trà len lỏi vào tim ta "Trà Nguội Trước Hiên một bản tình ca lặng lẽ giữa hai con người sống ở hai đầu xã hội - Vũ Đình Viễn - cậu chủ trẻ tuổi bị kẹt giữa danh vọng và nghĩa vụ, và Lê Ngạn - một người hầu ít chữ nhưng sống trọn từng khoảnh khắc với trái tim dịu dàng, buồn mà đẹp - như chén trà để quên nơi bậc gỗ, như ánh mắt chưa từng chạm thẳng, như khói lam chiều mơ hồ quanh một mối tình không dám nói thành lời.Lấy bối cảnh miền quê Bắc bộ, lên ý tưởng từ thời kì cận đại của Việt Nam, truyện không vội vàng kể chuyện yêu, mà chậm rãi thêu dệt từng chiều mưa, từng tách trà nguội, từng ánh mắt ngắn dài không dám chạm nhau. Mỗi chương là một buổi chiều, một câu chuyện để rồi từ đó chớm nở một thứ tình cảm chưa từng được gọi tên.Mỗi chương là một buổi chiều - có lúc là mưa rơi trên mái ngói, có khi là tiếng chó sủa sau vườn, lúc là xoài rụng ngoài sân. Và trong từng chiều ấy, một thứ tình cảm vô ngôn cứ lặng lẽ lớn dần, bất chấp giai tầng hay số phận. Như chén trà nguội mà chẳng ai dám cầm lên uống - nhưng vẫn khiến lòng người nhớ mãi mùi hương.…
Thục Xuân, cô gái 15 tuổi với trái tim khao khát trở thành luật sư, sống một cuộc đời nghiêm túc và chuẩn mực như chính những bộ luật cô từng mơ viết nên. Với thói quen cứng nhắc, mọi hành động của Xuân đều nằm trong khuôn khổ. Điều đó khiến cô trở thành người nhạt nhẽo, thậm chí nhàm chán trong mắt bạn bè.Nhưng rồi cuộc sống "theo luật" ấy thay đổi khi Xuân gặp Trung Anh - chàng sinh viên xuất sắc của trường Luật, người sở hữu nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy cuốn hút. Trung Anh chính là ngoại lệ đầu tiên mà Xuân cho phép bước vào thế giới quy tắc của mình. Từ giây phút ấy, Xuân đã viết nên một bộ luật hoàn toàn mới: "Luật Đơn Phương", nơi mọi điều khoản đều xoay quanh anh.Cứ ngỡ hành trình theo đuổi "luật trái tim" của mình chỉ là một phía, Xuân ngỡ ngàng khi phát hiện ra rằng Trung Anh cũng đã tự mình lập nên một bộ luật. Và cái tên của bộ luật đó lại chính là: "Luật Đơn Phương Lê Thục Xuân".Hai con người, hai trái tim, hai "bộ luật đơn phương" liệu có thể tìm được điểm giao? Câu chuyện là hành trình trưởng thành, tình yêu và những xung đột ngọt ngào của tuổi trẻ.…
- Nếu như lấy truyện vui lòng ghi cre giúp mình nếu đăng lên face thì cre Nick Nguyễn Lê Mạnh Hùng (RyanLin) giúp mình tik tok thì nick ryanlin2508 (id tiktok)Nội Dung:- Câu chuyện kể về một doanh nhân thành đạt sống tại thế kỉ 19 vào một hôm nọ ông nhận nuôi 6 đứa trẻ đặc biệt. Ông nuôi chúng lớn rồi đến 1 ngày ông quyết định cho bọn trẻ biết chúng là người đặc biệt nhưng bọn trẻ k thể nào bộc phát ra sức mạnh đặc biệt nào. Ông quyết định tạo ra cổ máy thời gian để chở bọn trẻ về thời quá khứ để bọn trẻ thấy bọn chúng đã sài những năng lực đặc biệt lúc nhỏ. Nhưng k may chuyến đi gặp vấn đề thay vì đến quá khứ thì cổ máy lại bị vấn đề về không gian thời gian khiến nó bay vô một cơn bão thời gian và tới một xứ xở thần tiên ở đó họ mọi người chào đón hoang nghêng...... đọc truyện tiếp nhá ....…
Buổi chiều Khôi đi học về liền ghé vào tiệm tạp hoá gần nhà kiếm bằng được loại bánh socola mà Nhiên được tặng nhưng kiếm hết hai hàng không có.Đến mãi hàng thứ 3 mới có liền mua một hộp chạy về nhà.Cô Thủy hỏi sao lại mua bánh, Khôi liền trả lời là mua cho bé Nhiên.Vừa cất xe xong chưa cất cặp đã phi sang nhà hàng xóm đối diện bắt gặp phải cảnh Nhiên đang say sưa học bài.Khôi tự nhiên bước vào nhà lại gần Nhiên xoa đầu dịu dàng. " Bé Nhiên đang làm gì vậy?"" Em đang học bài."Nhiên chăm chú làm bài tập toán không nhìn Khôi đến một lần." Ba mẹ em đâu?"" Ba đi làm chưa về, mẹ em vừa mới đi làm về đang ở dưới bếp."Ngồi chờ Nhiên làm bài tập toán xong rồi hẵng nói vậy. Nhiên đóng cuốn tập lại." Làm xong rồi à!"Nhiên lắc đầu đáp." Em chưa, còn mấy câu bài tập cô giao khó lắm em làm không được."Khôi nhéo cái má phụng phịu của Nhiên đáp." Bài tập là phải làm xong hết chứ! Lấy ra đây anh chỉ cho em làm."****Không đến 10 phút các câu hỏi mà Nhiên bỏ lại đều đã hoàn thành hết.Khôi lôi trong cặp ra bịch bánh socola ra đưa trước mặt Nhiên." Cho em! "" Cho em? " Nhiên bất ngờ vì Nhiên đâu có đòi ăn bánh socola đâu mà Khôi mua." Nhiên hớn hở nhận lấy không quên nói lời cảm ơn." Nhiên! Cái bánh như này hồi sáng bạn tặng em đâu lấy ra cho anh xem."" Dạ! "Nhiên chạy vào trong phòng lấy bánh ra đưa cho Khôi."Nhiên cho anh cái bánh này đi được không?" Nhiên không hiểu gì lắm nhưng vui vẻ cho Khôi vì Nhiên được nguyên cả một hộp bánh nhưng Khôi chỉ lấy một cái bánh này nên đươ…
Tôi một cô gái 17 tuổi,trong một lần về thăm bà nội. Vì thích nghi với cuộc sống hiện đại quanh chiếc điện thoại mà tôi đã dường như quên mất cuộc sống chân thật có ý nghĩa như thế nào. Một lần vô tình bị em của tôi làm hư điện thoại và những lời dạy bảo của ba tôi mà tôi mới thật sự tận hưởng cuộc sống tươi đẹp này một cách thực tế và rõ ràng hơn. Và trên hết tôi đã gặp được cậu người đã tạo cho tôi rất nhiều kỷ niệm đẹp và vô cùng đáng nhớ. Đó chính là mối tình của tôi. Mùa hè năm đó thật tuyệt, nhờ có cậu mà cuộc sống này thêm phần ý nghĩa . Cảm ơn cậu "MÙA HÈ" của tôi.Thể loại: Nhẹ nhàng, lãng mạn và ấm áp.…
Tên truyện (chính): Vị TìnhTên phụ: Cô vợ trên danh nghĩa của Lôi ThiếuTác giả: Cố Ninh Tâm (là mị)Thể loại: hiện đại, hôn nhân hợp đồng, sủng, sắc, ngược nhẹ.Nhân vật chính: Lôi Cận Thần và Kiều Tuyết LinhTình trạng: Đang tiếp diễnBộ truyện xoay quanh câu chuyện tình yêu của Lôi Thiếu và Kiều Tiểu Thư. Hôn nhân của hai người chỉ là trên hợp đồng kinh tế công ty.Kiều Tuyết Linh là một cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ, sống mũi cao, đôi môi hồng, bình thường rất dịu dàng, mở lòng nhưng khi có ai động đến cô thì đáp trả lại không kém.Lôi Cận Thần thì là một người đàn ông trầm ổn, lạnh lùng, kiêu ngạo nhưng khi đối diện với cô thì lại rất dịu dàng, quan tâm.Truyện này do chất xám của mình tạo ra nên các cậu vui lòng: - Nghiêm cấm mang truyện của mình đi đâu khi chưa có sự cho phép của mình. - Nếu các cậu đọc chap 1 mà thấy không thích thì hãy click back luôn và ngay, chứ các cậu đừng đọc đến gần hết truyện rồi thì quay ra chửi mình là 'viết không hay, viết vậy mà cũng viết......' vân vân và mây mây nhé 🙂 ==>Nói chung là không nói nhiều nữa, vậy nhé!______Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!❤️❤️~Cố Ninh Tâm~…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…
Gặp nhau trong những tình huống éo le.Người xưa nói duyên nợ kiếp trước để lại kiếp này trả.Từ ghét thành yêu, một cô nàng tinh nghịch, hiểu chuyện tưởng như sẽ không bao giờ bước chân vào thế giới đầy sẹo của chàng trai, lại có thể kéo cậu ra khỏi đó.Anh Tuấn không biết mình thích Gia Linh nhiều đến vậy, thích con bé nhiều đến nỗi khiến bản thân quên đi mình từng không muốn yêu và được yêu."Tao bình thường cực kì, học không giỏi, nhan sắc cũng tàm tạm, lại còn bị chê xấu tính. Mày thử so tao với những người từng theo đuổi mày đi, giờ quay xe còn kịp đấy?""Ừ thì để so sánh xem nào? Họ học giỏi nhưng tao thích bạn gái mình học không giỏi cơ để tao còn có động lực kiếm tiền mua matcha đá xay cho cô ấy, họ xinh đẹp mà tao thích bạn gái tàm tạm thôi xinh quá lại suốt ngày phải giữ, mệt lắm. Rồi còn xấu tính á? Tao cũng không tốt đẹp hơn ai mà đòi bạn gái mình phải tốt tính cả, xấu tính mới hợp với tao. Cuối cùng họ không được tao thích còn mày thì tao cực kì cực kì thích. Sao? So sánh có thấy khập khiễng chưa. Bấy nhiêu là mày out trình rồi"(10.9.2023)-Oải hương tím…
Ngoài lề “ nếu ai mún mình gọi hẳn tên cả nhưng thông tin chi tiết về mình và các nhân vật trong câu chuyện của mình thì mình xin nha nếu nói ra thì sẽ ảnh hưởng tới cược sống của họ xin cảm ơn . Có thể có người sẽ cho đây chỉ là chém gió viết cho vui nhưng với tôi đây là những dòng chữ rất ý nghĩa nó giống như 1 cuốn sổ tay viết về chính tôi và cuộc sống đã diễn ra quanh tôi nên mong mọi người tôn trọng tác giả nhé. Mình xin trân thành cảm ơn các bạn đang theo dõi chuyện mình viết nhé.Chap1-Nhiều lần lặng lẽ theo chân người trên con phố quen .-Tiếng nhạc lại vang lên ở cái điện thoại c2 cũ rích của tôi.. thức dậy lúc 5h sáng sực nhớ ra hôm nay phải làm 1 việc quan trọng đó là thi cấp3 … đối với tôi 1 thằng nhà quê thì thi đỗ càng tốt không đỗ thì thôi về đi làm chả có gì quan trọng cả . Dậy vệ sinh cá nhân xong làm bữa sáng ăn rồi rút con c2 ra gọi cho từng thằng bạn của mình để cho tụi nó dậy không muộn thì xong . chào bà và mẹ rồi đi .Lục đà lục đục 6h20 bắt đầu khởi hành trên con xe đạp cũ rích từ cấp 2 đi có 1 thằng asâm là vip nhất trong đám.-Hôm nay thi 2 môn đúng không hả ? (Thằng T nói )-Ừ sáng thi Văn , chiều thi Anh chúng mày cố lên nha ( tôi nói)-Ừ chúng tao sẽ cố quay cóp để vào cấp 3 cùng mày . ( thằng Đ nói)- Tao còn đéo bít có vào được hay không đây .(tôi nói)…
Thể loại : thanh xuân vườn trường, thực tế, BxG Nhân vật chính: Nguyễn Khánh Linh, Vũ Hoàng Minh Các nhân vật được xây dựng theo cả tốt và xấu trong quá trình trưởng thành Không mang truyện đi đâu khi không có sự cho phép của tác giả. Tác phẩm chỉ đăng tải ở Wattpad Cốt truyện xoay quanh Khánh Linh, một học sinh cấp 3 bình thường. Đáng lẽ cứ như vậy mà trôi qua 3 năm học, nhưng từ khi học sinh mới xuất hiện khiến cuộc sống nó rối tung cả lên. Từ một đứa được mọi người yêu quý trở thành nạn nhân của bạo lực học đường, suốt gần 1 năm học chịu ảnh hưởng tâm lí. Nó đã tìm những người bạn thật sự có thể an ủi và bên cạnh mình trong lúc cùng cực, giúp nó thoát khỏi cái bóng của quá khứ và mạnh mẽ hơn. Đặc biệt là cậu bạn ngồi cùng bàn, người mà thường khá kiệm lời với nó, cùng thái độ không rõ ràng. Tình cảm nảy sinh từ những câu nói nhỏ dần dà hiện rõ, 2 trái tim của thanh xuân cùng với mối tình này sẽ đi về đâu?…
Đôi ta kiếp trước yêu nhau nhưng lại chọn hai con đường khác nhau. Huynh chọn con đường chính đạo còn ta lại chọn con đường tà ma ngoại đạo. Kiếp này, chúng ta không thể đi cùng nhau đến cuối đời. Nếu có kiếp sau, chúng ta nhất định sẽ thành đôi còn kiếp này chúng ta đừng nên tương phùng…