I Miss U
Đây sẽ là 1 câu chuyện rất lý thú về tình yêu của 2 nàng 🤭🤭…
tae kook ,su min…
"Sau một giấc ngủ dài, tôi mở mắt và thấy mình đang ngồi trong lớp học thân thuộc ngày nào, bên cạnh là những đứa bạn tinh nghịch đang cười nói rôm rả, trêu ghẹo lẫn nhau."…
- Mày vẫn nợ tao một câu trả lời!- Trả lời gì nè?- Hôm tao cõng mày đó, tao có nói mà mày không nghe thấy hả?- Lúc đó tao ngủ mà. Có chuyện gì à?- Được rồi. Tao nói lại lần nữa. Tao thích mày! Từ giờ, đến lượt mày. Ta đợi mày tỏ tình đấy!- ..."Dễ thương quá à. Người ta là đang nói dối để nghe mày tỏ tình đó, vậy mà cũng tin."…
Bạn có biết thời thanh xuân của bản thân sẽ trôi qua nhanh như thế nào không.Chớp mắt ta sẽ không thể nào nhận ra trong vòng xoay của cuộc sống bản thân đã bỏ lỡ vài thứ rất quan trọng trên con đường trưởng thành. Đan Thanh một cô gái mạnh mẽ,mặt dày hơn cả bê tông,nhưng nội tâm lại là lớp thủy tinh mỏnh,những chuyện cô đã phải trải qua khiến cô càng nhạy cảm và làm cô ra đường thường hay quên não nhưng may mắn cô có ba mẹ và chị bên cạnh và một người khiến cô có động lực trở nên dũng cảm tiến về phía trước là Duy An. ...…
Từ hồi đó, Bạch Thiên Hà đã có một cái đuôi.Bất kể Thiên Hà đi đâu, làm gì, cái đuôi ấy đều bám theo.Tên của cái đuôi ấy là Dương Ngọc Ánh Minh." Ngơ ngơ " là cách mà Thiên Hà gọi cái đuôi ấy.…
Tôi đã quay về quá khứ Để ngăn cái chết không đến với em. Vậy nên, dù có chuyện gì sắp đến đi chăng nữa. Cũng chỉ xin emĐừng quên tôi...…
Tôi không biết cô gái như thế nào sẽ được gọi là thục nữ. Nếu như gặp người lớn thì nhã nhặn lễ phép, trước mặt cha mẹ thì ngoan ngoãn nghe lời, ăn cơm Tây biết cách dùng dao nĩa, chưa bao giờ nói tục chửi bậy là tiêu chuẩn của một thục nữ thì tôi nghĩ đương nhiên mình là một thục nữ. Trước hết, tôi rất lễ phép. Nghe bà ngoại với mẹ kể lại thì ngày ba tuổi rưỡi tôi đã biết ngoan ngoãn mang ghế ra mời bác thu tiền nước ngồi, từ đó trở đi chuyện này đã trở thành một giai thoại để bà và mẹ mang ra kể với bất cứ ai đến nhà. Tôi hoàn toàn xứng đáng là một đứa con ngoan lễ phép. Tiếp theo, tôi rất e lệ. Cô giáo dạy âm nhạc thời tiểu học của tôi kể lại: "Âm sắc của Phước Sinh rất tốt, vừa thanh vừa ngọt như chim sơn ca, chỉ có điều nó hay e thẹn quá. Gọi nó lên hát mà mặt nó đỏ bừng, âm thanh lí nhí như muỗi". Tất cả các giáo viên khác của tôi đều đồng ý về điểm này. Phước Sinh là một cô gái e lệ. Còn có một điểm quan trọng nhất, tôi rất nghe lời cha mẹ, trước khi tốt nghiệp đại học không dám có bạn trai. Ba mẹ tôi rất truyền thống, rất bảo thủ, họ cho rằng trước khi đi làm tuyệt đối không được yêu. Kỳ thực tôi cũng muốn đi ăn cơm có đôi có cặp, tới thư viện tự học có người chiếm chỗ, thậm chí dưới sân ký túc xá có người đánh guitar theo đuổi như những người khác trong trường. Nhưng tôi là một cô gái dậy thì muộn, lúc vào đại học mới gần bốn mươi cân, cao một mét năm tám (còn thiếu hai phân nữa mà không sao cố được), nếu cởi áo ra thì có lẽ ngực còn không lớn bằng mấy…
-----------* Không mong muốn truyện bị đem đi mà chưa có sự đồng ý của tác giả^^* Tất cả truyện mình đều chỉ đề tên tác giả duy nhất là Tử Dạ nhé <3* Cuối cùng vẫn mong nhận được sự ủng hộ của mọi người -----------…
nói về một cô gái cấp ba vô tình rơi vào lưới tình của người bạn thanh mai trúc mã của mình. Nhưng một ngày cô thấy người mà cô yêu đi cùng một cô gái khác....vậy, thanh chocolate này ngọt hay đắng đây?...…
Truyện học đường nè ^^Là tác phẩm đầu tiên của Vii nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.Vui lòng không mang tác phẩm ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của Vii ak***************Cảm ơn các độc giả đã quan tâm đến truyện của ViiHÃY VOTE CHO VII NHAAAAAA😍😍😍…
Cả thế giới của Quang Anh chỉ gói gọn vào ba chữ "Hoàng Đức Duy"…
Trong đời học sinh của mỗi con người có lẽ những năm tháng cấp 2 là đẹp đẽ nhất . Vì nó chứa đựng nhiều sự ngây ngô với những suy nghĩ đơn giản vô lo của mình và có rất nhiều kỉ niệm tuyệt đẹp mà chắc hẳn trong lòng mỗi người sẽ không bao giờ quên . Mặc dù mình chưa học hết những năm cấp 3 nhưng mình có thể cảm nhận được những năm tháng cấp 2 là tuyệt vời nhất và khó phai đi . Đây là những đoạn nhỏ kỉ niệm của mình về năm cấp hai thật sự tuyệt vời của mình .…
Câu chuyện giữa cô gái không còn gì để mất và chàng trai có quá nhiều để mất, chữa lành cho nhau qua từng giông tố. Chuyện tình học trò thơ ngây nhưng chẳng yên bình.Tác phẩm đầu tay của tác giả trẻ, còn nhiều sai sót mong các độc giả góp ý và ủng hộ!…
Khoa Anh và Khôi luôn cố thoát khỏi cái mác "con giáo viên". Nhờ vậy mà hai người dần hiểu nhau hơn...…
Chỉ mong rằng hai mảnh ghép sẽ hòa làm một...…
câu truyện kể Trạch Nam trong giấc mơ kết hôn với Nam Thần, cậu bạn ngồi chung bàn. Nhưng Nam Thần lung lạnh lùng với cậu. Trạch Nam quyết tâm phải bắt Nam Thần cưới mình và cậu bày đủ mọi cách để kiến cậu ngồi chung bàn phải làm chồng mình...... liệu cậu có thể chinh phục được Nam Thần lạnh lùng này không? hay cậu phải từ bỏ....…