Tuyết Hồ Dạ Hành.
Có một truyền thuyết chưa từng được ghi bằng mực.Chỉ được chép bằng tuyết rơi trên mái đền cổ, và máu nhỏ giữa đêm trăng lạnh.Rằng ngày xưa,Một vị thần ngự ở tầng trời thứ bảy đã đem lòng yêu một hồ yêu sống trong rừng tuyết.Họ sinh ra một đứa con gái.Tóc trắng như sương, mắt như hồ băng.Nửa dòng máu là thần linh, nửa là yêu giới, nhưng thế gian chỉ nhìn vào nửa vết nhơ.Sinh ra đã mang một lời nguyền không thuộc về thế giới nào.Thiên giới ruồng bỏ, Nhân giới lánh xa,còn cõi yêu - thì thầm nàng quá thánh để là một trong số họ.Và thế là bắt đầu.Một ván cờ giữa yêu và thần,giữa những gương mắt quen thuộc nhưng mang ánh mắt không còn là người.…