thương nhớ
Đức Duy gặp Quang Anh vào 1 ngày thu gió mátHọ bên nhau cho tới mùa hạ rồi xa nhau vào ngày xuânRồi chuyện tình của họ sẽ đi về đâu…
Đức Duy gặp Quang Anh vào 1 ngày thu gió mátHọ bên nhau cho tới mùa hạ rồi xa nhau vào ngày xuânRồi chuyện tình của họ sẽ đi về đâu…
tình yêu của Nguyễn Q.Anh dành cho Hoàng Đức Duy…
Ờmm, ở đây bế Lê Quang Hùng…
định mệnh đưa ta đến với nhau…
@nhuu_ys ft @mutsaukhumsau_…
Đọc đi nè mấy boà…
Tôi - Y/n một học sinh trung học vừa dầm mưa trở về nhà sau buổi học . Tôi mệt mỏi thay đồ rồi lên giường ngủ . Nhưng khi tỉnh dậy lại ở một nơi khác . Phải làm sao đây ?!…
BOY LOVE .POV .…
Dẫn một kẻ mù, lần đầu tiên tôigặp người như vậy.Ngày nắng chói, tôi ngỡ tên ngốc ấy đã rời xa khỏi thế giới đầy khổ đau này nhưng gã đã sống dậy. Sống trong tiếng khóc nấc, sống trong cái ôm của tôi.…
chúng ta cũng là lần đầu làm bố...…
2025 :Các em đều có một gia đình bất hạnh, giảng viên thì vừa ly hôn vợ của mình. Trùng hợp, bọn họ đều quen nhau. Một ngày đẹp trời, bọn họ đi chơi trúng ngày mưa, khi một tia sáng rớt xuống thì mở mắt ra đã thấy ở một nơi khác.…
vì em cáu là anh tàn đời anh đó...…
Author: Sli ✨and Shin🌷Ảnh bìa:PinterestNgày đào hố: 27/03/2025Ngày lấp hố : ?/?/?--x----x---x--Truyện xoay quanh cuộc sống đời "thường" của các cặp siêu dễ thương của nơi đây.---Nhớ đọc kĩ lưu ý nhé!…
wind breaker x Anh trai say hiOoc nặngSakura Haruka và CAPTAIN BOY là trung tâmBối cảnh giả tưởng, mọi thứ không liên quan đến đời thực và tác phẩm gốc.Có yếu tố kỳ ảo, xuyên thư.Mong mọi người tôn trọng mọi nhân vật trong fic…
Cái nhìn qua ánh mắt là chân thực và cũng là thứ giả dối nhất trần đời..Gặp lại một người với ký ức trống rỗng rồi sẽ là như thế nào?Yêu rồi sẽ là gì nếu chỉ có một người nhớ, người kia thì đã quên rồi...Câu chuyện kể về yêu thương đã chết từ cách đây 5 năm trước kể từ ngày cậu ấy gieo hồn mình xuống dòng thác xa,..tôi đã tìm cậu...tìm cậu trong miền ký ức và nỗi nhớ tôi như suối, ngày đêm lạc trôi kiếm tìm.…
"Vì anh và em sống trong hai thế giới quá khác nhau. Anh luôn phải đuổi theo thứ gọi là trách nhiệm, là cơm áo gạo tiền, còn thế giới của em là những tháng ngày vô tư không phải lo nghĩ điều gì xa xôi cả. Chính vì khoảng cách giữa hai ta quá lớn, khiến cho mối quan hệ cũng ngột ngạt dần. Thôi thì mình dừng lại, xem như một cách giải thoát cho nhau..." _______• Idea by: @cemld1 (tiktok)…
atsh oneshot…
shortfic…
Rảnh tay thì viết=))Nobody:Tôi chờ atsh kết thúc r mới viết fic=))))…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…