[GeminiFourth] Bạn Cùng Bàn
"Bạn cùng bàn à""Hửm""Làm người yêu anh nha"...…
"Bạn cùng bàn à""Hửm""Làm người yêu anh nha"...…
Câu chuyện nói về một thời cấp 3 đáng nhớ của cô gái Tần Khả Nhi ham ăn và cậu bạn cùng bàn 4 năm liền-Tống Tử Ngôn lạnh lùng nhưng ngọt ngào.Đây là câu truyện đầu lòng có gì sai xót mong thí chủ bỏ qua😊…
Tên truyện: Bạn cùng bànTác giả: imyjs86Thể loại: học đường, ngọt ngào, truyện ngắn, HE.Số chương: 1 chương"...Ánh nắng chiếu xuyên qua tán lá, chiếu rọi vào hai bàn tay đeo nhẫn đang đan chặt vào nhau: lấp lánh..."Mời mọi người đón đọc nha. Yêu mọi người <3…
Cause you never think the last time is going to be the last time. You think there will be more. You think you have forever. But, you don't.…
yn "xích ra coi tên này"sb "việc gì phải xích"yn "yaaa tính chiếm luôn cả chỗ người ta hay gì?"sb "chiếm được đã chiếm"…
cậu bạn cùng bàn đẹp trai mà có tính cách kỳ cục…
Nội dung : Kể về những câu chuyện thường ngày của nhân vật chính và người bạn cùng bàn.…
Châu Kha Vũ luôn luôn nghĩ Doãn Hạo Vũ cực thích mình. Nhưng bỗng một hôm, cậu tận mắt chứng kiến Doãn Hạo Vũ đem phần kẹo cậu ấy đưa mình mỗi ngày tặng cho Vương Chính Hùng.Daniel Châu Kha Vũ lần đầu tiên biết chết tâm là vì lý do như vậy.…
( Nam chính: Bạch kim I, nữ chính: best xamlol tổ 1)*Dựa trên chuyện tình có thật tại lớp học thêm nhà Đại boss.**Chú ý: Vì đã có nữ chính thì cũng phải có nữ phụ nên Bắp chấp nhận vào vai nữ phụ để tôn lên vẻ đẹp nhân cách của bạn nữ chính.*…
Nhân Vật chính ( Dư Tang Dĩ vs Phan Dã Ngọc)Nhân vật phụ ( Việt Châu, Hồ Phi Nhung, Và những nhân vật khác).…
Một câu chuyện thời học sinhCùng lưu giữ kí ức với người bạn cùng bàn năm học này 🎨정말 고마워 🌷…
Không gắn ghép lên người thật ❌❌…
Đúng là thanh xuân của tớ thì chỉ có 3 đường thẳng hàng đó là: trường, lớp học thêm và nhà. Nhưng mà... Tớ cảm thấy rất vui vì đồng hành với tớ có cậu. Tớ cảm thấy rất may mắn khi được làm bạn với cậu. Tớ cảm thấy rất hạnh phúc vì tại thời điểm đó, tớ dành hết tình cảm cho cậu...Người ta thường bảo, tình đơn phương là loại tình cảm đau đớn nhất vì yêu mà không dám nói. Nhưng với tớ... đó là thứ tình cảm đáng trân trọng nhất vì... Vì thích nên hay tìm cách được xuất hiện trước mặt cậu nhiều nhất. Vì nhớ nên hay tìm cách nhìn lén cậu. Vì yêu nên mới không nói để được đồng hành với cậu, được đứng trước cậu, được nâng niu tình cảm của mình đối với cậu giống như một viên ngọc trai đẹp nhất, không dám làm gì mạnh mẽ để nó không vỡ, luôn trân trọng nó vì nó là thứ quý giá nhất của mình.Cảm ơn cậu bạn của tớ nhé...…
Tên truyện : Bạn Cùng BànTác giả : Khói_ChanYên Nhược Khả ÁiTình trạng : rối loạn nội dung các truyện Thể loại : Thanh xuân vườn trườngNguồn ảnh : PinterestChỉnh sửa ảnh : PicsArtSummary :Thanh Xuân của chúng ta có đơn thuần chỉ được gợi nhớ bằng những dòng lưu bút , những lá thư tình ngây ngô chứa chan bao cảm xúc của tuổi trẻ . Hay nó có còn được khắc sâu trong tim mỗi chúng ta khi chúng ta nhớ về mảnh kí ức gần như bị lãng quên - Thanh Xuân . Phải nó gọi là Thanh Xuân , cái kí ức bi thương mà vui vẻ bên bao bạn bè đồng chang lứa , liệu khi bạn nghĩ tới nó bạn có muốn quay lại và rồi chạy tới nhà đứa bạn cùng bàn thuở bé và ôm chầm lấy nó , với đôi mắt đẫm lệ, nhoè đi lúc nào không hay ? Thanh Xuân tựa như đoá phượng đỏ phai màu nắng ấm , phơn phớt mùi oải hương thơm nồng nơi cánh mũi . Nhìn lại nơi những thứ ta đã trải qua cùng nhau , mà rồi thấy thời gian trôi nhanh quá , trầm ngâm nghĩ lại mà bất giác mỉm cười sao thấy nó trôi nhanh như dòng sông vậy . Khép hờ rèm mi còn vương nước mắt , nhìn về xa xăm phía chân trời nơi đâu , miệng mấp máy :- Tôi nhớ cậu " Bạn Cùng Bàn ..."…
Cảm xúc của chính mình…
Kang Haerin hổng ưa bạn Mo cùng bàn âuuuu-oneshort-…
Tiết Hoá, tôi và hắn lén lút chơi ca-rô với nhau, vừa chơi vừa xì xầm to nhỏ."Ê mai mốt mà mày có giàu thì nhớ đến tao với nhé." Hắn liếc tôi: "Được, mai mốt tao lập ra công ty ve chai. Đi thu mua ve chai giàu lắm, sau này mà thành công tao cho mày làm phó chủ tịch!"Tôi nghiêng đầu."Vậy công ty có nhân viên chứ?""Tiền đâu mà thuê nhân viên, có tao với mày đi lượm ve chai thôi hahaha.""..."Quả thật sau khi sự nghiệp hắn ở trên đỉnh vinh quang hắn vẫn còn nhớ đến tôi, nhưng hắn lại không muốn cho tôi làm phó chủ tịch."Hay thôi đừng làm phó chủ tịch nữa, đi làm cực lắm. Hay em quản lý anh đi, cả công ty này đều là của em, hơn nữa còn không cần phải làm việc.Thấy sao? Hời chứ?"___________cre: Cừu thích viết…
BẠN CÙNG BÀN~ 你是我同桌 ~Tác giả: Mèo trong tuyết – 雪地里的猫“Ôn Nhược Tuyết, tớ thích cậu, về sau cho dù cậu ở nơi nào, tớ đều sẽ tìm được cậu, sau đó cưới cậu, mặc kệ một năm, hai năm, năm năm, hay là mười năm, tớ đều sẽ chờ cậu”Lời thổ lộ ngô nghê của Đường Hải Xuyên năm đó làm Ôn Nhược Tuyết bối rối, nhưng chỉ một chút thôi. Bởi lẽ cô cho rằng mấy ai có thể nhớ mãi đoạn tình cảm trẻ con thời niên thiếu. Năm năm, mười năm ư, không biết chừng vào đại học mười ngày nửa tháng anh đã quên mất cô rồi.Nhưng Ôn Nhược Tuyết chẳng ngờ được rằng, cậu bạn ngồi cùng bàn khi xưa vẫn ôm ấp tình cảm năm nào. 6 năm sau gặp lại, cô đã chia tay bạn trai, anh vẫn độc thân, 4 năm nữa lại qua, cô vẫn đang tìm một nửa của mình, còn anh vẫn lặng lẽ đợi cô. Đợi cô quay đầu lại, sẽ thấy anh vươn tay đón cô …Mười năm, một đoạn tình cảm tưởng như chỉ là rung động nhất thời đã theo bước hai người, liệu rung động năm đó còn có thể rung mãi trái tim con người suốt quãng đời còn lại hay không ?Dành tặng một góc để các bạn nhớ lại mối tình đầu của bản thân, nhớ lại xúc cảm, rung động đầu đời trong những năm tháng hoa niên.…
Sau kì nghỉ hè bận rộn, tôi, Tiểu Hi là một người lấy sự nghiệp làm trọng, chuyên tình yêu hay những thứ đại loại như vậy thì hãy cứ ném sang một bên đã. Nhưng chính bản thân cũng không ngờ tới, vào một buổi sáng tinh mơ, tôi xuống dưới nhà thật nhanh chóng để có thề chờ đợi một người bạn thanh mai trúc mã của mình cùng đạp xe đi học. Khi xuống tới nơi, không ngờ cậy ấy, Giang Thần đã ở đó đợi tôi để cùng nhau đi đến trường...…