{NaLu}: BÀ CHỊ NGỐC CỦA HOÀNG TỬ BẠO LỰC.
À thì...thôi đọc truyện đi 😘😘😘😘…
À thì...thôi đọc truyện đi 😘😘😘😘…
Fan fiction…
ở đây có những kẻ savage...…
Tác : Tiểu Ma Truyện tự viết, thể loại : Thanh xuân vườn trường, học đường, thanh thủy văn, đam mỹ, văn thiên về chủ thụ, 1x1, ngọt,...Văn án : Chuyện tình giữa giáo bá và tiểu ngốc học thầnGiáo bá = hot boy trườnghọc thần = không học cũng điểm cao…
Trải nghiệm có bạn cùng bàn là con trai, mà còn là học sinh giỏi sẽ như thế nào?…
LỜI NHẮC_ Đây là phần truyện ngắn đầu tiên của tớ, nếu có sai sót mong quý độc giả góp ý nhẹ nhàng._ Truyện tớ viết là do tớ tự nghĩ ra, không có hiện tượng đạo văn, cướp ý tưởng của các tác giả khác._ Mỗi phần truyện tớ viết đều là công sức, tâm huyết, thời gian tớ bỏ ra, tớ luôn trân trọng nó và mong các cậu cũng vậy, xin đừng reup, mượn ý tưởng, đạo nhái nếu không có sự cho phép của tớ. ĐÔI NÉT VỀ "BA MÉT CHIA ĐÔI"_ "Ba mét chia đôi" lấy bối cảnh ở Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam. Là truyện thuần Việt 100%._ Tất cả tình huống truyện, nhân vật, chi tiết trong truyện đều là hư cấu._ Truyện có yếu tố LGBTQ+, nếu cậu có bất kỳ vấn đề nào với cộng đồng LGBTQ+ xin hãy bỏ qua, đừng công kích nhân vật hay buông lời không hay ảnh hưởng đến người đọc khác. Cũng đừng bắt tớ gỡ truyện, tớ không có nghĩa vụ đó._ Ngôn từ trong truyện sẽ được lấy từ những điều "thực" nhất nên không tránh khỏi việc xuất hiện từ ngữ khó nghe hay những câu chửi thề của nhân vật. Độc giả cân nhắc trước khi đọc._ Xuyên suốt truyện chắc chắn sẽ có những ý kiến trái chiều về nhân vật cũng như chi tiết trong truyện, nếu cậu thấy không hài lòng có thể ngừng việc theo dõi truyện. Tớ không muốn cũng như không cần níu giữ những ai chỉ mới đọc đến giữa truyện đã quay xe. Tớ không cấm cậu thể hiện, bày tỏ cảm xúc, ý kiến nhưng nếu cậu có hành vi thái quá thì tớ cũng không muốn níu kéo thành phần độc giả toxic. Vì truyện đã được xây dựng cốt truyện rõ ràng…
Tên: Lá thư cuối cùngTác giả: Veyn.Thể loại: Tình cảm học đường, SEĐộ dài: OneshotNội dung: Những lá thư luôn chứa đầy những cảm xúc khó tả giờ đây...Chỉ là những kỉ niệm lúc xưa...P/s: Nếu muốn mang đi nơi khác, vui lòng hỏi ý kiến tác giả. Đừng ném đá, hãy góp ý nhẹ nhàng.…
HDT | ONESHOT COLLECTION PROJECT BY: Pon aka @PonRikaLời xin lỗi chân thành của tôi, chắc là... chẳng cần đến nơi cậu nữa đâu, nhỉ?Copyright © 2018 by Hoàng Đạo Team.Tác phẩm chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad.…
Tôi chưa từng nhìn thấy bình mình những sau khi nhìn thấy rồi lại vì vẻ đẹp của nó mà say đắm cả một đời, dành cả thanh xuân của mình để đuổi theo thứ ánh sáng ấy, không chỉ vì sự dịu dàng của nó mà còn vì....…
Lần đầu tôi được tặng quà valentine là năm tôi học lớp 7.Đó là hộp bánh quy socola của một bạn nam có hơi mũm mĩm, thấp hơn tôi một cái đầu.Ngày đó trẻ trâu lắm, cái thời còn đu idol, thấy các oppa là gọi anh xưng chồng ngọt xơn xớt nên là thấy bạn như thế, tôi không mảy may thêm gì, trực tiếp từ chối luôn.Tôi không nghĩ hành động của mình vậy là xấu đâu, chỉ là không thích thì không thích, không nhận là không nhận, vậy mà có thằng khứa nào, lấy cái vụ từ thưở xưa trẻ trâu, ghì tôi mãi cơ. Thật là đáng giận!!…
Đây là câu chuyện về 3 năm cấp 3 của tôi. Vì lớp tôi không có nhiều bức ảnh lưu giữ kỉ niệm nên đây sẽ ví như một lưu bút hehe. Hầu hết ở đây đều là sự thật và tôi viết rất dở nhưng sẽ cố gắng để hoàn thành. Tôi là main chính nên sẽ tự buff cho bản thân =)))…
---Năm Tuệ Mẫn 10 tuổi, ba mẹ cô vì mâu thuẫn mà ly hôn. Năm ấy, cô chọn theo mẹ - Tuệ Sương Hạ, rời xa thành phố nơi mình đã lớn lên để chuyển về quê, một thị trấn nhỏ yên ả nhưng xa lạ.Khi Tuệ Mẫn 12 tuổi, mẹ cô bắt đầu có người đàn ông mới - Giang Hải - đứa con thứ 2 của Giang gia, cũng là người sau này trở thành cha dượng của cô.Kể từ đó, hai mẹ con chung cùng Giang Hải. Ông ấy có một người con trai riêng tên Giang Triết - kết tinh duy nhất của ông và người vợ quá cố. Từ ngày bước chân vào căn nhà đó, Tuệ Mẫn như trở thành một "người thừa". Cô không cảm nhận được hơi ấm củ a gia đình, không tìm thấy tình thương từ bất kỳ ai. Ngay cả mẹ cô - người từng dịu dàng và yêu thương cô nhất - cũng dần trở nên xa cách, bà hạ sinh thêm một đứa bé trai tên Giang Sơn Lâm. Cả 4 người quây quần bên nhau chỉ còn cô bé cô đơn trong căn nhà này.Lên cấp ba, mùa hạ lớp 10, hoa phượng nở đỏ rực. Cái nắng oi ả khiến không khí như đặc quánh lại, ngày gặp Lục Minh Dương cô cũng không để ý đến cậu ta, nhưng không ngờ lần gặp ấy khiến cô có thêm 1 cái đuôi nhỏ bám người như thế này. Cậu ấy luôn đặt Tuệ Mẫn lên đầu, luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho cô. --------- P/s: lần đầu tui viết truyện nên có hơi nhạt nhẽo và xàm. Mong mọi người ủng hộ ạ, có gì đừng chởi tui nha TT. Xin chân thành cảm ơn mọi người.…
(nó) Dương Hoàng Thiên Lam _17 tuổi Tính cách : lạnh lùng ( chỉ không lạnh với 2 đứa bạn thân và gia đình ) Ngoại hình : chuẩn và tóc dài đến lưng , ở cuối tóc có uốn , ở trước có mái mỏng , tóc nhuộm màu nâu socola (hắn) Vương Minh Vũ _ 18 tuổi Tính cách : lạnh lùng , ít nói ( chỉ không lạnh lùng với 2 đứa bạn thân và gia đình ) Ngoại hình : chuẩn và tóc ở trước dài đến lông mầy ( có lúc vuốt lên , có lúc để xuống ) , nhuộm màu nâu ánh rêu (cô) Hàn Minh Thư_17 tuổi_ là bạn thân của nó Tính cách : lạnh lùng ( chỉ không lạnh lùng với 2 nhỏ bạn và gia đình , anh ) Ngoại hình : chuẩn và tóc dài ngang lưng , thẳng , mượt , tóc nhuộm màu nâu đen (cậu) Kiều Hoàng Phúc_18 tuổi _ là bạn thân của hắn Tính cách : lạnh lùng ( chỉ không lạnh lùng với 2 đứa bạn thân và gia đình ) Ngoại hình : chuẩn và tóc vuốt ra sau , nhuộm màu cafe (nhỏ) Kim Hoàng Bảo Trâm_17 tuổi_ là bạn thân của nó và cô Tính cách : lạnh lùng ( chỉ không lạnh lùng với 2 đứa bạn thân và gia đình , anh ) Ngoại hình : chuẩn và tóc dài ngang lưng , hơn uốn , tóc nhuộm màu hạt dẻ ( anh ) Dương Hoàng Thiên Nam _18 tuổi _ là bạn thân của hắn và cậu Tính cách : lạnh lùng ( chỉ không lạnh lùng với 2 đứa bạn và tụi nó ) , tóc chẻ 2 mái bên ít , bên nhiều , không nhuộm tóc LƯU Ý nó,cô,nhỏ đều là bạn thân hắn,cậu,anh là bạn thân nó và anh đều là anh em ruột 6 người bọn họ đều giỏi võ và thuộc 2 bang mạnh nhất thế giới…
"Nếu em không thể mạnh mẽ thì hãy khóc đi"- Là anh nói vậy nhưng anh không hề biết ... giọng nói của anh làm em khóc. Là anh không biết nên không thể trách anh... à không là không có tư cách.Thanh xuân luôn là đẹp nhất trong đời người nhưng không phải lúc nào nó cũng đẹp! Nó lấy đi rất nhiều, cả mạng sống của người ta cũng nên. Nhiều thứ đã qua và để lại hối tiếc. Người ta không biết, rồi đến lúc nhận ra thì không thể quay đầu được nữa, chìm trong tuyệt vọng. Còn anh, chính là biết trước nhưng vẫn cố chấp yêu em để rồi cho em đạp đổ hết, nhưng là không đau được nữa...…
truyện tiểu thuyết ngôn tình lãng mạnTruyện tiểu thuyết học đường với những trải nghiệm của tuổi thanh xuân. Tình yên...tình bạn...những ước mơ hoài bão của tuổi trẻ...Hoàng Thành Vân và Lã Thiên An là hai nhân vật chính.Họ từng trải qua những mất mát đâu thương do số phận tạo ra7 năm sau khi gặp lại cô,Thành Vân đã nhận ra cô ngay từ lần đầu gặp...nhưng đáng tiếc hay cô không nhận ra anh... Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên còn nhiều lỗi có gì các bạn chỉ bảo và thông cảm nha.Còn nếu thấy hay và phù hợp với sở thích của các bạn thì cho mình xin ít follow và bình chọn nha.Yêu các bạn nhiều 😘#tieuthuyethocduong #thanhxuan…
Đây là lần đâu mình viết truyện nên còn nhiều sai sót nên m.n bỏ qua 😉😉😉 Còn đọc truyện rồi sẽ biết nha…
Một buổi sáng thu, bánh mì ngọt được chia đôi, ký ức tuổi thơ ùa về. Giữa tiết học và bữa trưa, hai người trẻ lặng lẽ tìm lại nhịp quen thuộc - như thể họ chưa từng rời xa nhau.…
Tác giả: Đường TốngEditor: YenBeta: HuânThể loại: Original, Đam mỹ, Hiện đại, Mất trí nhớ, Học đường, Tình cảm, Nhẹ nhàng, Đoản văn, 1v1, HETình trạng bản gốc: Toàn văn hoànTình trạng bản edit: Drop*Mình cảm ơn vì các bạn đã yêu thích bộ truyện này nhưng cũng thành thật xin lỗi vì mình cảm thấy bộ này văn phong của tác giả không chắc tay + thêm trình edit bộ này của mình cũng rất kém, chất lượng vì vậy cũng sẽ càng đi xuống nên mình xin phép drop bộ này ạ. Cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi và cũng thành thật xin lỗi ạ, hẹn mọi người vào những bộ truyện sau nhé!Link WordPress: Đợi des xong rồi tuii cho=)))♨️TRUYỆN EDIT HOÀN TOÀN PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ!!!♨️❌VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG RE-UP, KHÔNG LÀM AUDIO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!❌🚫Truyện chỉ được đăng tại WordPress và Wattpad. Mọi nơi khác đều là ăn cắp!🚫…
"Ghét của nào trời trao của đó sao?" Đừng có đùa chứ! Ai lại đi yêu đương với đứa mình ghét bao giờ? Nói như vậy không phải Đỗ Hạ Linh cô sau này sẽ được ông trời se duyên, tác hợp đến với tên Dương Khôi Vỹ kia sao? Eo, chê nha, rất rất là chê nha. Đã trùng hợp gặp nhau, trở thành bạn cùng bàn, kiêm luôn chức hàng xóm "thân thiện" thì thôi đi, trên mạng lại còn bắt gặp nhau rồi gây war với nhau nữa cơ. Không phủ nhận là có duyên thật, nhưng mà là nghiệt duyên, là oan gia ngõ hẹp, định mệnh cái rắm ấy!!!Dương Khôi Vỹ một tên mắc bệnh thiếu gia, công tử, thêm chứng tự luyến cấp độ nặng, không kể đến còn là một tên khó ưa, khó chiều, khó ăn, khó ở. Ngoài một chút đẹp trai, một chút học giỏi, một chút tài năng thì có gì để thích? Mấy ông chồng 2D của Hạ Linh chắc chắn ngon hơn nhiều.Hai con người với hai lối sống cùng suy nghĩ hoàn toàn khác biệt. Một cô gái luôn hài lòng với thực tại đơn sắc, sống theo lối mòn, tự nhốt mình trong khuôn khổ, tuổi trẻ không có định hướng cũng như khát vọng và ước mơ. Một cậu trai từ một cuộc sống khá giả, vì một biến cố lại phải tập làm quen với môi trường mới, điều kiện kém hơn nhiều, con đường học tập dẫn tới ước mơ cũng bị bó hẹp. Mười sáu tuổi, tuổi trẻ của họ còn rất dài, đủ để cảm hoá nhau, chữa lành và tiếp bước cho nhau, tạo nên một thời thanh xuân rực rỡ."Nè, dạo này tui thấy bà lạ lạ, đừng nói là bà thích tui đó nha?""Ông mơ đẹp quá ha. Nói lại lần nữa cho biết nè: 'Tôi.Ghét.Ông.' nghe rõ chưa.""Trùng hợp quá, 'Tôi.Cũng.Ghét.Bà. lắm đó"…
"Em yêu anh....Dù thế giới có thay đổi thì tình cảm anh dành cho anh chỉ có một......Dù ânh có như thế nào thì hãy luôn nhớ rằng trong tim em chỉ có mình anh......Em yêu anh... Tiểu bảo bối của em.."Au: jiun -o-)/Thể loại: đam, ngược (ít), có H, học đường, TXT fanfiction.-------------------------start: 26.02.19end: ...-------------------------…