Này! Này! Này! Oan gia
Truyện shop tự viết mong thông cảm choÁn văn: Ê linh ơi nhanh lên trễ tuyến mất "- tôi vừa chạy vừa kéo tay người bạn thân của tôi, còn bạn đang thắng mắc tôi là ai ư ? Vây đợi tôi lên được xe bus đã" May thật đấy là kịp, ta mà về muộn là bố mẹ ta chặt chân "" Mày nghĩ là ta không thế chắc "- Linh vừa thở vừa nóiVà cuối cùng sau một hồi chạy thục mạng thì 2 bọn tôi cũng kịp xe, sợ chết kiếp đi được có mấy khi đi xe bus đâu chứ, hai con gà mờ. Đến lúc lên xe rồi tôi vẫn thầm tự cảm thán bản thân, sao mà hai đứa mình giỏi vậy. Thế mà vẫn đi đi về về được. Nhưng chưa kịp vui mừng thì lại đến một kiếp nạn khác, trời ơi xe đông giã man toàn người là người, tôi với Linh chen mãi mới tìm được một chỗ dựng cột. Có mấy khi đi đâu xe cứ lắc lư mãi làm hết hồn. Mà để tôi giới thiệu luôn tôi là Ly, học sinh lớp 12 đang đi Hà Nội để tham gia hội hướng nghiệp văn vẻ là như vậy đấy thực ra là tôi đi ăn đi chơi là chính." Ly ơi mày nhìn kìa trai đẹp "- con bạn thân tôi lại tái phát bênh cũ mê trai" Mày nhìn kìa trời ơi my guuuu "" Biết rồi"" Sao mày phản ứng thờ ơ thế" - Linh nó vừa nói vừa thích thú khoác vai tôiThực ra không phải là tôi không mê zai mà rửa mắt hằng ngày bằng hình ảnh những soái ca bên Trung ròi lên không phấn kích đến mức đấy nhưng phải công nhân là cũng ưa nhìn, nhưng đính chinh lại là ở mức ưa nhìn.Cũng chả biết trời suy đất khiến kiểu gì mà tôi với Linh phải xa nhau và cuối cùng thì lại đứng bên cạnh cái ông anh mà tôi với con bé Linh vừa ngắm, bông cảm giác tủii thân làm sao, ông an…