[tagegung] Cà phê sữa
thanh xuân vườn trường thường thấy…
thanh xuân vườn trường thường thấy…
Chuyện là BN vô tình à không chính xác là lỡ xa chân vào cái hố RikBin mà ít ai viết quá nếu có thì toàn drop rồi nên cũng chán, thế là fic này chào đời. văn ánPhạm Hoàng Khoa cùng Vũ Đức Thiện là hai người bạn thân với nhau từ bé cả hai là hai thám tử có tiếng của thành phố, trong một lần tình cờ Đức Thiện có mua được một quyển tiểu thuyết ngôn tình khá hay nhưng xui xẻo thế nào hai nam chính lại chết thảm thế là anh Thiện âm mư... à nhầm nhầm âm thanh nhà ta tức quá quăng m* nó quyển sách qua bên khác thầm rủa ông tác giả viết ra bộ sách này. Hoàng Khoa thấy người bạn thân như vậy cũng bó tay lớn già đầu rồi mà còn như trẻ con thế kia là dở rồi, vì quá tức tối nên Thiện đã chỉ tay ra cửa sổ hướng bầu trời mà hét lên rằng nếu có thể cho gã và anh vào cốt truyện đó gã sẽ thay đổi nó. Và rồi chuyện gì đến cũng đến hai người lại được vào cốt truyện đó thật quý vị à, cả hai vào cũng như cốt truyện làm HLV và giám khảo cho rap việt mùa 1 rồi cố ghép đôi cứu vớt nam chính không chết mà thế nào nam chính lại động lòng với hai người từ tiểu thuyết ngôn tình hóa tiểu thuyết đam mỹ bách hợp. tác giả: BNtên truyện: RikBin/RhymTee-Xin Lỗi Bọn Tôi Chỉ Là Nam Phụngày viết: 29/05/2022ngày hoàn: 19/06/2022tình trạng: hoàn…
Khởi động cho kì nghỉ hè bằng chiếc oneshort hơi vô tri nhưng cũng cute khum chịu nổi này👉👈…
Thơ nka…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Hải Đặc Lam - Ngô Hải, Trương Tinh ĐặcEdit từ Mẹ gửi cho một nhóc con cùng nhàFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬT.CẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC.…
Khi mùa thu nhuộm vàng những con phố cổ kính, trái tim Taehyun dần mất đi phương hướng trong sự im lặng đầy bí ẩn của người con gái ấy. Liệu anh có thể tìm lại chính mình giữa những ký ức ngọt ngào và nỗi đau không thành lời?…
Bắc Bình năm 1933, là nơi náo nhiệt nhất toàn Trung Quốc. Sự náo nhiệt này khác hẳn với những nơi khác, không phải về ăn chơi trụy lạc, người Tây đông đúc, mà là một loại huyên náo đẹp lạ thường, côn khúc Kinh kịch, bang tử loạn đạn , Tần khang đại cổ , khoái bản bình thư, bất kỳ nghệ thuật truyền thống nào ta có thể tưởng tượng ra đều dung hợp tại nơi này -- đây là võ đài Lê viên ngàn năm huy hoàng nhất, cũng là nơi cuối cùng một vị thủ khoa Lê viên Thương Tế Nhụy chiếm hết phong lưu.Một tiếng gọi trên sân khấu, một buổi gặp mặt ngẫu nhiên, khiến Trình Phượng Đài Trình Nhị gia từ Thượng Hải tới, làm quen được vị danh linh dường như sống ở trong lời đồn đại cùng truyền kỳ này, hắn tháo xuống bông hồng mai trên vạt áo Thương Tế Nhụy, cười một tiếng, cắm vào nơi cài hoa trên âu phục mình. Giữa lúc hai mắt chợt nhắm chợt mở, người đã ở Trường Sinh điện. Thương Tế Nhụy hát, nào nào nào, tôi và Nhị gia cùng bước một lần. Trình Phượng Đài lại nói, chỉ cần em chịu, tôi sẽ luôn ở bên em. Hai người kết duyên bởi kịch, lời bày tỏ cũng nói giống như đôi câu kịch. Sau đó, có tài tử phong lưu thuật lại câu chuyện của hai người bọn họ, để các vị khán giả có thể tỏ tường, chính là vở《 Bên tóc mai nào phải hải đường đỏ 》đây.…
[Fanfiction] [RapVietss3] Xoay quanh anh kỹ sư gương mẫu và bạn nhỏ của anh ta..LƯU Ý: - Không có nhu cầu nhìn thấy câu chữ của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật và hình ảnh trong truyện không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
đợi chút coi ngày nàmá ơi con muốn cưới em này nà𑁍𑁍𑁍warning: lowercase, oocnguồn ảnh: pinterest…
Chấn động giới mộ điệu là màn công khai roommate như rót đường vào tim hội simp Nyangteolz…
Author: liluwritesTranslator: Rosalie ChoiSummary:Mắt Tế Nhụy hơi híp lại khi mỉm cười với hắn. "Em là bùa may mắn của anh.""Phải," hắn hít thở, đột ngột ngừng lại vì cổ họng đau rát. "Em vẫn luôn là bùa may mắn của tôi. Em đã mang hạnh phúc lại cho tôi."Chầm chậm chầm chậm, bàn tay Thương Tế Nhụy lần theo ánh sáng phản lại trên áo khoác da của Trình Phượng Đài, đặt lên gò má hắn. "Nếu vậy sao trông anh lại buồn thế?"Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up.…
2 câu thôi... " Đọc! ". " Rồi biết! ". Nếu ai có thắc mắc j đừng hỏi tôi! Hỏi các độc giả ấy =>=.…
[Fanfiction] [RapVietss3]Tết, Tết ông về đâu? Tôi về quê chứ!(Về nhà ăn Tết - Big Daddy feat. JustaTee).LƯU Ý: - Không có nhu cầu nhìn thấy câu chữ của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
[GL/Bách hợp] [Edit]《Dù miệng có độc nhưng tâm vẫn là đá mềm》Tác giả: Tạ Khước Trần | Đã hoàn thành---CP chính:Tiểu mỹ nhân ngư thiên tài, bá đạo, có phần cố chấp × Nữ pháp sư linh hồn lạnh lùng, độc miệng, mạnh mẽ, học thức uyên thâmTag nổi bật:#CuộcChiếnThiênTài#RanhGiớiSựSốngVàCáiChết#ChỉCóTaVàNgươiLàXứngĐôi---Hai kẻ đều bướng bỉnh và mạnh mẽ từ trong xương tủy, mỗi ngày là một cuộc đấu võ mồm. Ai mất bình tĩnh trước, kẻ đó thua.Ngọt ngào từ đầu đến cuối, không ngược! Chủ yếu là đời sống thường nhật siêu cấp dễ thương~Thể loại: Cường × cường | Duyên phận định sẵn | Tình yêu và đối đầu | Ngọt ngào | Tây huyễn | Đời thườngGóc nhìn chính: AlanisGóc tương tác: OriannaTóm tắt một câu:"Phải không nhỉ, thưa quý cô pháp sư?"Chủ đề chính:Học hỏi không ngừng, tiến về phía trước.…