Cuộc Chiến Cuối Cùng
Cuộc Chiến Tranh Cuối Cùng Của Thế Giới…
Cuộc Chiến Tranh Cuối Cùng Của Thế Giới…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
VĂN ÁNTrời mưa tầm tã, một người đàn ông trung niên đang hì hục đào bới đất. Trên TV thông báo tối nay sẽ là một đợt bão lớn chính quyền yêu cầu mọi người chỉ nên trong nhà không nên di chuyển bên ngoài thế nhưng người đàn ông này xem ra hắn ta không quan tâm mấy :- Chỉ một chút nữa thôi cô sẽ được giải thoát, còn đứa bé này sẽ được Anny yêu thương và bầu bạn cùng tiểu bảo bối nhỏ của chúng tôi. Cám ơn cô đã cho tôi một sinh mạng thuần khiết như thế này.Lời nói mang vẻ hưng phấn đón chờ của hắn khiến mọi thứ dần lạnh lẽo u ám hơn. Đáp lại chỉ có tiếng nói mơ hồ không rõ ràng của 1 người phụ nữ " Xin đừng giết tôi, hãy tha cho đứa bé, cầu xin anh" và rồi tiếng nói càng nhỏ dần và chìm vào bóng đêm im lặng.Đã là ngày thứ 3 kể từ sau khi cảnh sát phát hiện được thi thể một người phụ nữ được chôn cất phía sau công viên Redder. Thi thể trông thật tàn nhẫn đối với những ai chứng kiến. Xác chết bị tiêm 1 lượng lớn thuốc mê, ngay sau đó bị mổ bụng một cách dã man như thể ai đó đã xé bụng nạn nhân và lấy đi bào thai, sau đó lại bị chôn sống. Do trời mưa lớn khiến con đường khó đi và nơi này cũng khá hoang vắng nên không một ai phát hiện ra người phụ nữ tội nghiệp này. Cảnh sát đã lục tung hết hiện trường nhưng vẫn không tìm thấy 1 dấu vết phạm tội nào ngoài dòng chữ viết bằng mực đỏ trên người nạn nhân " REST IN PEACE ,MAMA". Đây là nạn nhân thứ 4 trong liên tục 3 tháng của vụ án "Bào thai quỷ".P.s: lần đầu tiên mình viết truyện nên mọi người thông cảm nếu văn chương có lủng củng nhé. mì…
duy cương đặt nụ hôn lên mái tóc người nhỏ hơn, ai mà có dè cái kẻ hùng hổ ngày trước lại giảng đạo lí cho lương duy cương bây giờ lại là người được nhận cái danh em bé đó chứ.…
Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, có chút huyền huyễn, lung tung đấu, ngược tâm, HETác giả: Thi Tú Cô Nương (Eitie Shaftler)Văn án: (vào trong xem văn án full nha ở đây k đủ chỗ)Nàng vì một kẻ không đáng mà buông tay, không cần sinh mệnh. Ai ngờ, tiểu Hồng nói, cho ngươi một cơ hội làm lại. Tiểu Hồng nói, cần nàng thực hiện một việc, chính là xuyên không đến một thế giới khác, hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ được cơ hội lần nữa được sống. Nàng cũng không nghĩ nhiều, liền đồng ý. Từ đây, nàng buộc bản thân không được mềm yếu nữa. Người đã chết một lần, còn có gì lưu luyến?Nơi thế giới mới, nàng lần nữa làm lại cuộc đời, muốn một đời an nhiên tiêu dao tự tại, kiếm thật nhiều tiền hòng chu du khắp tận cùng non xanh nước biếc. Thế nhưng nàng vẫn không cách nào thoát khỏi vòng xoáy của vận mệnh. Lãnh Huyền Băng, một thiếu niên văn võ song toàn, như gió xuân ấm áp trêu đùa nàng, nhưng có lúc lại như chiếc ô trúc hắn tặng nàng lần đầu gặp gỡ, che chắn cho nàng qua bao buồn vui. Đằng sau vẻ vô ưu vô lo, đằng sau nụ cười giòn tan đó, hắn che giấu thân phận thật sự gì? Người thiếu niên năm đó cùng nàng đứng dưới tán ô đen huyền trong màn mưa trắng xoá, đến tận cùng có thể vì nàng đến đâu? Tử Dạ, một thương nhân lạnh lùng có đôi mắt tím huyền ảo, gương mặt đẹp đến ma mị. Duyên phận đưa đẩy, hắn hết lần này tới lần khác bị cuốn vào chuyện của nàng. Một lần rồi lại một lần hắn từ ghét thành thương. Hắn tự hỏi nhân sinh là gì, mà chỉ tình cờ gặp gỡ, còn không tình nguyện kết gi...…
Tên truyện: Các Mỹ Nữ Đừng Liêu Ta Nữa, Ta Đã Có Chồng!…
Hoa hồng xám ẩn hiện giữa làn biển đen, tỏa ánh sáng bạc dìu dịu lại rực rỡ đến chói mắt.…
Từ sau khi tôi gặp tai nạn, tôi mất đi phần kí ức trước đây, nhưng lại có thể nghe được tiếng động vật nói, bất kể loài nào. Tôi đã mở một phòng khám thú y nhỏ, một phần vì để che đậy năng lực trời ban này, một phần vì tôi thương các em động vật bị bỏ rơi ngoài kiaKể từ hôm ấy, các động vật đều về phía chỗ tôi để xin giúp hoặc cũng xin ăn..."Meo, Trúc Phương ơi, bên kia có một bạn mèo đang bị thương nặng, chị cứu cậu ấy với!""Gâu, bạn của em lại đánh nhau rồi, chị xem qua giùm em.""Trúc Ni, chị sen em có bạn trai rồi, chị ấy không quan tâm em nữa, phải làm sao?"Nhưng rồi, một hôm, có một chú chó Golden Retriever chạy hồng hộc về phía cửa hàng tôi, với thái độ gấp gáp: "Cô chủ, chị sen em vừa bị một gã mặc đồ đen lôi đi, nhanh nhanh giúp em với!!!"----------------------Truyện có lẽ sẽ không ra đều bởi vì tác giả đang trong thời gian ôn luyện TS10, nhất định khi nào rảnh sẽ viết ạ.----------------------Truyện lấy bối cảnh ở Việt Nam. Tất cả các chi tiết, nhân vật, tình huống đều là hư cấu. Nếu có trùng thì chắc chắn là một sự trùng hợp. Truyện "Khi em nhận ra anh" là tác phẩm đầu tay, sẽ có những chi tiết thiếu sót hay phi logic, xin độc giả góp ý!…
Một chút suy tư những năm 20 tuổi:))…