Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi ôm lấy Tùng khóc đến nức nở, cơ thể không thể kiểm soát được mà run bần bật . Nước mắt tôi rơi lã chã ướt cả một mảng áo Tùng nhưng nó chẳng hề quan tâm mà chỉ lẳng lặng vỗ về trấn an tôi. Tôi gần như đã thiếp đi bởi cái mệt trong vòng tay ấm áp của nó. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, khuôn mặt Tùng lộ ra sự đau lòng, nó cất cái giọng chua xót lên thỏ thẻ :" Tao thật sự rất tốt, sẽ không khiến mày phải đau lòng đâu. Thùy Dương xem xét đến tao một chút nhé ? "…
🌼Hán Việt: Đả kiểm nữ phối cao phàn thượng nam chủ chi hậu H🌼Tác giả: Miên Nhuyễn Nhuyễn🌼Số chương: 81 🌼 Tình trạng edit: Hoàn🌼Editor: 🍓ℓσℓιѕα🍓🌼Vẽ bìa: 🥀Maa🥀🌼Converter 💐 Vespertine & Hdlinhhh 💐🌼 Thể loại : 18+, thời học sinh, sạch, nữ phụ, yêu thầm, ngược, giới nhà giàu, HeSpoil: Trước ngược nữ sau ngược nam🌼Truyện có nhiều yếu tố 18+ xôi thịt, cốt truyện mới lạ, hoan nghênh mọi người đọc, không hợp thì đi ra.…
*Title: (Yết-Sư) Kí ức học đường**Author: SuSu(Cà Rốt)**Status: On-going**Warning:*_Cấm đọc chùa__Cấm copy truyện trong mọi hình thức__Tránh tình trạng spam & war__Cmt trên 15 từ, có chủ ngữ xưng hô__Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad_*Length: Long-fic ~Summary~Có lẽ trong cuộc đời này, những thời gian đó là những ngày tràn đầy đau khổ xen lẫn ngọt ngào nhất của tôi...…
[TRUYỆN VIỆT] THẦM LẶNG NGỎ LỜI YÊU Tác giả: Mọt Lưu ManhThể loại: Nhật ký, tình cảm, học đường, từ đồng phục đến váy cưới.*Lưu ý: Bộ này mình viết không sử dụng quá nhiều các kỹ thuật viết lách, nên có thể sẽ gây khó chịu cho ai không đọc được teenfic, văn nói chiếm phần nhiều.Số chương: ____________________________________________GIỚI THIỆU:Nam chính là một học sinh cá biệt, nữ chính là học sinh không quá nổi trội, từng bị cô lập trong lớp. Từ không quan tâm tới dần có tình cảm, nam chính âm thầm yêu nữ chính mười năm, không thổ lộ chỉ im lặng ở phía sau nhớ nhung. Anh thích cô từ khi trái tim mới chỉ rung động đến tận lúc không thể buông bỏ. Truyện không quá nhiều chi tiết kịch tính, chỉ là kể lại cuộc sống sau khi hai người về chung một nhà, cùng ôn lại kỉ niệm ngày xưa. Một chút hài hước, hoà thuận, và drama đan xen. Nếu nói nó là một câu chuyện được viết trên những nhân vật có thật ngoài đời, bạn có muốn xem thử ngôn tình bản thực tế là như thế nào không?---Nhớ mỗi đêm đọc đến đoạn nam chính lăng nhăng, hay gây hiểu lầm làm tổn thương nữ chính là tôi khóc ướt gối. Ông xã nằm cạnh thấy thế còn cấm tôi không được đọc mấy thể loại này nữa, vì mỗi lần khóc xong tôi đều sụt sùi hỏi anh.- Anh có nuôi con ả nào ở ngoài không?- Có giấu em đi ngoại tình không?- Bla... bla.Anh vừa ngái ngủ vừa thì thào đáp.- Tiền trong ví còn không đủ để anh mua một ổ bánh mì, em nên hỏi là có con nào chịu bao nuôi anh không thì hợp lý hơn.…
Hán Việt: Ngã bả ngôn tình tục tả thành bách hợp liễu chẩm ma bạn-我把言情续写成百合了怎么办Tác giả: Mặc Bạch LangTình trạng: Hoàn 119 chươngTích phân: 522,616,352Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Chủ công , Vườn trường , Nhẹ nhàng , 1v1Lời tác giả: *1v1, mặt trời thuần lương đại cẩu (Kiều Ngộ, công) x bên ngoài lạnh lùng bên trong dịu dàng tiểu bạch hoa (Lâm Khuynh, thụ)Truyện trường học nhẹ nhàng, xác lập quan hệ sẽ hơi muộn, logic có thể không chịu nổi, các bạn cứ xem như giải trí thôthôi. Nam chính là trợ công lớn, xuất hiện nhiều…
Thế gian này có những thứ mình ao ước nhưng không bao giờ có được.ví dụ như... CHIỀU CAO CHẲNG HẠN.Giới thiệu nhân vật:Nó: Nguyễn Phương LyNickname: NấmChiều cao: 1m54 ( còn không hết đc tới 55 mới đau )Đặc điểm nhận dạng: thường mất tích trong đám đông vì quá lùn.Ghét nhất: Bị chế nhạo về chiều caoKhả năng tiềm ẩn: Giọng hát rất hay.Hắn: Lâm Mỹ KhangNickname: Hotboy, KwangsooChiều cao: 1m82 Đặc điểm nhận dạng: là người nổi trội ở mọi nơi.Ghét nhất: Côn trùngKhả năng tiềm ẩn: Sau này ta sẽ tiết lộ.- Người gì mà lùn thế?- Ông im đi.... đồ đầu đất không có não…
Có những mùa đã đi qua đời ta...Nhẹ như cơn gió đầu hè, mỏng như mưa cuối thu.Ta tưởng rằng sẽ còn mãi,Nhưng khi ngoảnh lại - chỉ còn những cái tên, những khuôn mặt, và những lời chưa kịp nói.Đây là câu chuyện về thanh xuân - về những người từng thương nhau tha thiết,Nhưng rốt cuộc...Không cùng nhau đi hết một mùa.⸻Ps: - Đôi lúc có những từ ngữ thô tục , mong các độc giả bỏ qua.- Truyện không đề cập đến bất kỳ một địa điểm cụ thể nào , hoàn toàn hư cấu.…
"Có những người, không phải vì không yêu mà không thể bên nhau... Chỉ là chúng tôi xuất hiện sai thời điểm, hoặc đúng, nhưng không dành cho nhau."Giữa một người luôn âm thầm ở lại, và một người làm tim tôi lỡ một nhịp, tôi không biết bản thân thực sự muốn gì. Liệu đó là yêu, hay chỉ là sự lệ thuộc? Và liệu tôi có đủ can đảm bước ra khỏi thế giới của mình, để chọn lấy một người...…
Truyện được dịch từ cuốn "พี่ว้า กคะ รักหนู ได้มั้ย!?" của tác giả กาน ต์รดา.Câu chuyện về Manaow, tân sinh viên năm nhất, người vô tình "sập bẫy" lời nói của Gyoza - chị trưởng nhóm kỷ luật năm hai nghịch ngợm - và phải đại diện cho khoa tham gia cuộc thi Hoa khôi năm nhất. Mọi thứ trở nên hỗn loạn khi chị trưởng nhóm kỷ luật, người mà ai cũng nghĩ là khó ưa, lại dễ thương đến mức khiến tim cô em khóa dưới xao xuyến. Càng đến gần, tim cô em càng đập rộn ràng. Liệu trong câu chuyện này, cô em năm nhất có chiếm được trái tim của chị khóa trên? Hay chính chị khóa trên sẽ phải lòng tân sinh viên và không thể rời xa?P/s: Chương mới sẽ được đăng tải mỗi tối thứ bảy hàng tuần lúc 20h. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Gửi thời thanh xuân ngây thơ tươi đẹp là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Triệu Kiền Kiền, kể câu chuyện của cô nàng hậu đậu Trần Tiểu Hy và anh chàng kiêu ngạo gian xảo Giang Thần, từ thanh mai trúc mã đến khi lỡ lạc mấtác phẩm Gửi Ký Ức Đẹp Đẽ Đơn Thuần Của Chúng Ta của tác giả Triệu Kiền Kiền thuộc thể loại ngôn tình hiện đại, nhẹ nhàng, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành.Phim ảnh và tiểu thuyết tình cảm đều gọi những cặp nam nữ lớn lên bên nhau từ thuở ấu thơ là "thanh mai trúc mã", hơn nữa còn chia thành hai loại thường gặp nhất. Một loại là tương thân tương ái, giữa hai người nảy sinh tình cảm thân thiết như ruột thịt, cùng nhau đào tổ ong vò vẽ cùng nhau bị ong chích, cùng nhau trộm khoai lang cùng nhau ăn đòn, tháng tháng năm năm qua đi bỗng nhiên quay đầu mới phát hiện tình bằng hữu đã sớm nảy nở trở thành tình yêu. Một loại lại là nhìn nhau đã thấy ghét cay ghét đắng, giữa hai người chỉ có ăn miếng trả miếng, từ xa trông lại chỉ hận không thể xông lên cắn xé đối phương, có cơ hội liền xì van xe đạp của hắn, sau khi lớn lên mới đột nhiên phát hiện, a, hóa ra đây lại là người tôi yêu.Đáng tiếc tôi và Giang Thần trong truyện hot này đều không nằm trong hai loại trên, năm tháng đằng đẵng trôi qua, tôi và cậu ta chỉ đơn thuần là hàng xóm đối diện nhà nhau. Mỗi ngày ở phía bên kia cậu ta luyện đánh đàn piano leng keng leng keng, ở phía bên này tôi chăm chú xem phim hoạt hình Maruko. Mỗi lần vô tình quên mất bài tập về nhà, tôi đều chạy sang ấn chuông cửa nhà Giang Thần,…
Người ta thường hay hỏi, rằng trong một đời người, điều gì khiến ta day dứt nhất?Có người nói là bỏ lỡ một cơ hội, có người lại bảo là không nói lời yêu khi còn kịp. Còn với tôi, đó là ánh nhìn dịu dàng vào một chiều gió nhẹ, giữa đám đông ồn ã, khi cả hai đã không còn thuộc về nhau nữa.Nhiều năm đã trôi qua, tôi cứ ngỡ bản thân đã quên... thế mà, chỉ một ánh mắt ấy thôi - đủ để cả bầu trời năm mười bảy tuổi trong tôi đổ ập xuống.Ngày ấy, tôi từng là một cô gái nhỏ sống trong khuôn phép của gia đình, từng nghĩ rằng chỉ cần ngoan ngoãn làm theo những gì mẹ sắp đặt thì sẽ có một tương lai an ổn. Ngày ấy, có một người lặng lẽ yêu tôi theo cách mà tôi không đủ dũng cảm để nhận lấy. Và cũng chính tôi - là người đã buông tay khi anh vẫn còn đứng đó, chờ tôi quay đầu."Nếu như ngày ấy..." - bao nhiêu lần tôi tự hỏi.Nếu như tôi can đảm hơn... nếu như tôi không quay lưng... nếu như chúng tôi gặp nhau vào một thời điểm khác, liệu mọi chuyện có thay đổi không?Tôi không chắc. Chỉ biết là, trong tất cả những điều đẹp đẽ từng chạm qua tim mình, có anh.…
"Này, cái loại trapboy là kiểu mấy người tán tỉnh xong rồi 'đá đít' người ta phải không?""Cậu tự nhận mình à?""Hmm... 'Đá đít' nghe thô tục lắm. Tôi thích cụm từ 'khai phóng tiềm năng độc lập' hơn. Nghe mỹ miều hơn hẳn, đúng không? Kiểu, tôi chỉ giúp họ nhận ra rằng họ vốn dĩ không cần đến ai, kể cả tôi."====================Thanh luôn nghĩ thế giới của mình được dựng nên từ những con số và núi đề cương bất tận cho đến khi thi đại học xong. Cuộc đời sẽ trôi chảy êm đềm như một phương trình được giải mã hoàn hảo.Nhưng đời thì lại chẳng có công thức nào dễ dàng như vậy.Thanh vướng vào mớ tơ vò tình ái với hotboy của trường. Từ cuộc chiến giành điểm số, Thanh bất ngờ lấn sân sang một "đấu trường" mới, nơi phần thưởng không chỉ là sự ngưỡng mộ, mà còn là những bí mật được chôn vùi dưới lớp vỏ hào nhoáng.====================Warning: _ Truyện "xả stress" mang tính chất giải trí, được viết với văn phong tự do và không qua chỉnh sửa kỹ lưỡng (có thể có lỗi chính tả, lặp từ)._ Đề cập đến các vấn đề nhạy cảm ở tuổi vị thành niên, có miêu tả thanh thiếu niên sử dụng thuốc lá._ Rate 16+_ Tác phẩm không xây dựng hình tượng "người tốt", và không hướng đến việc truyền tải triết lý sâu sắc._ Đọc giải trí, đừng quá soi mói triết lý hay nhân cách. Enjoy!…
520: Em yêu Anh"Hi vọng rằng, tình yêu của tớ và cậu sẽ có kết thúc đẹp ở cuối trang 520""Tớ yêu cậu. Mãi mãi yêu cậu"-------------Tình yêu tuổi học trò luôn là kỉ niệm đẹp đối với mỗi người chúng ta. Lần đầu cảm thấy trái tim đập rộn ràng vì một người. Quan tâm người ấy từng chút một. Xót xa khi thấy họ bị thương, buồn và khóc. Mối tình đầu, tuy đẹp nhưng cũng rất đau.…
PLOT: Năm 15 tuổi, gia đình nhà Miya ly hôn. Osamu ở lại quê nhà Hyogo cùng với mẹ, còn Atsumu theo cha lên Tokyo. Khi đó anh chuyển đến học ở trường Itachiyama vào kỳ Đông, và tại đây anh gặp gã người lạ tóc đen cuồng sạch sẽ. Thanh xuân như một tách trà, thăng trầm có đủ mới là thanh xuân.Và thanh xuân của họ sẽ bắt đầu từ đây.Cre bìa: (By @Kanan_king)…
Vô tình gặp và làm quen một người. Thời gian gặp mặt không quá lâu, hầu hết chỉ có những dòng tin nhắn lạnh lẽo mà cùng nhau tán gẫu. Nhưng hình như người kia có tình cảm gì đó.- "Mày thích tao à? Nếu thế thì từ bỏ đi. Chỉ làm mất thời gian của nhau thôi"- "Nếu tao làm được thì sao?"- "Đừng có đùa. Từ bỏ đi."- "Mày vẫn còn thích nó?"- "..."Vào một buổi mưa như định mệnh. Người đó tiến lại gần đây, âm thầm nghiêng ô cho người kia, mặc kệ một bên vai đang ướt của mình.Nhưng cũng không lâu sau đó, chính người kia là người kết thúc câu chuyện này:-"Xin lỗi. Tao đúng là không làm được."-"Mày thích người khác rồi à?"-"Ừ"Chúc may mắn. Tạm biệt. Sau này rất có thể không còn gặp lại nhau nữa rồi.Mưa vẫn chưa dứt. Tháng 5 mưa nhiều, người đó cũng hòa vào cảnh mưa mà biến mất.Sau này gặp lại, tưởng đã quên từ lâu nhưng kí ức lại như thủy triều ùa về.Đành mặc kệ số phận thích trêu đùa lòng người vậy.…