(AllMori) Khép Mình.
Vã thì phải đào hố thôi TvT…
Vã thì phải đào hố thôi TvT…
Những Quotes về EXO mà mình sưu tầm…
Taeyoen-BaekhuynTiffany-chanyoelSeohuyn-luhan…
Min Cà đáng yêu, cả thế giới đều yêu Min Cà, công thụ tùy hoàn cảnhCre: TIPSY…
Hải đăng soi rõ trên biển còn em soi rõ trong trái tim anh 💕💕💕…
Paduck tự hỏi, sao lại thế nhỉ?…
oh sion x tokuno yushi.texfic, lowercase.…
về danielle và haerinlowercase.…
Em yêu anh chắc tới 200% , hãy trao tình yêu của anh đây~…
Cánh đồng hoa, nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc.Kết thúc thúc một cuộc tình đẹp.....SE hay HE, BE còn tùy tâm trạng…
Tác giả : L-Girl Cuồng Chanbaekchen Biểu tượng cảm xúc colonthree Thể loại : Tình cảm, pha lẫn hài hước chút (mặc dù độ hài hước của tác giả không cao) …
Tác giả: By me ?…
Kang Daniel đang khó ở trong người :)))))…
Tổng hợp một vài ima viết theo đủ các thể loại HE SE 😂 có H hay không chưa nói trước vì mình không thích H nam nữ lắm -.-Một chút ngoài lề giữa VKook 😂 Enjoy~…
Tên gốc: 日光Tác giả: LeoUrsidaeTrans: YiiBeta: LotusPermission: ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI ĐÂY.Tình trạng bản gốc: 6/6Tình trạng bản dịch: 1/6Summary:Người nằm trên giường thí nghiệm hoàn toàn bất động, cả người từ trên xuống dưới chằng chịt dây nhợ nối với thiết bị bên cạnh, khuôn mặt không lấy một chút biểu cảm, không hề có sự phòng bị vốn có theo bản năng, trái lại khi nhìn vào khuôn mặt này lại dâng lên cảm giác muốn bảo vệ cho họ.Mí mắt của nghiên cứu sinh rủ xuống, chìa khóa cùng tấm bảng ghi chép số liệu trong tay rơi xuống đất phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, đồng thời đánh thức bản thân hắn.Trong phút dao động này, hắn hoàn toàn không nhận ra ngón tay đối tượng nằm trên giường thí nghiệm kia đang khẽ động đậy.…
ideas dump, nơi tổng hợp các "sản phẩm chưa hoàn chỉnh" của mình, hoặc các "bản dịch thô" mà mình dịch vui chứ chưa xin per (trước khi mình quên mất hẳn sự tồn tại của chúng)…
có một oh sion đam mê trêu kim daeyoung đến mức xù lông rồi lại đi dỗ? - chưa bị chổi rượt là may rồi đó chứ ngồi đó dỗ à 🧹…
Trước khi cậu đến, ánh sáng chỉ là một thứ xa vời, thứ mà dù tôi dùng cả cuộc đời cũng không thể chạm tới. Tôi mỉm cười với cả thế giới, nhưng trong lòng lại rối bời, tôi tự cho mình thật sự rất hạnh phúc khi được một ai đó cứu rỗi, đặt trọn lòng tin và hy vọng vào người đó để rồi nhận lại sự phản bội đau đớn, tôi sống như một chú thỏ ngu ngơ, mặc sức cho họ thao túng, hành hạ. Nhưng cũng nhờ đó mà tôi gặp được cậu, ánh sáng le lói trong bóng tối vĩnh cửu, là con người duy nhất tôi công nhận, một người bạn và hơn cả thế, vượt qua cả...Tình yêu?…