Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
✨ Ý kiểu mê ấy, kiểu vậy đó ✨-bé trẻ ơi, đợi chị với-em không đủ thời gian nữa rồi gặp nhau hai thời điểm khác nhau, chắc em chẳng còn nhớ tôi nữa rồi. dung mạo tuyệt đẹp, ngũ quan sắc xảo nhưng sao tình duyên em lận đận quá em ơi. tình và sắc em chỉ được chọn một. ‼️⚠️ Quá lười viết hoa nên chú ý đừng nói em disrespectful nha. ⚠️‼️ ‼️🔥 mình lật lọng nha mấy bạn, mình mê cả ml x mt mà luôn cả tp x mt nữa✨✨✨…
Name of fic : Thế giới của em mang tên anhAuthor : Đường Song TỷChapter : 24 chapter + 3 EXTRAStartus : Đã Hoàn ThànhDisclaimer: Nhân vật không thuộc về mình và mình viết không có mục đích lợi nhuận.Summary1: Nếu như được lựa chọn , em ước lúc đó sẽ giữ tay anh lại và nói em yêu anh nhiều như thế nào . Có lẽ lúc đó anh sẽ không bỏ đi . Có lẽ lúc đó chúng ta sẽ không phải xa nhau . Có lẽ em không cần phải âm thầm yêu anh Summary2: Giai Hảo và Xán Liệt vốn là một cặp đôi đẹp . Trong một lần Xán Liệt gây lộn với đàn anh trong trường , đám đó quyết định phục thù bằng cách "đè" Giai Hảo và rạch gương mặt của cậu . Giai Hảo may mắn gặp được Kim Chung Nhân giúp đỡ , giúp cậu có được gương mặt mới và cái tên mới là Biện Bạch Hiền . Bạch Hiền một phần muốn phục thù một phần muốn quay lại tìm Xán Liệt nên xin Kim Chung Nhân cho về nước một năm. Khi quay về nước thì phát hiện ra Phác Xán Liệt có người yêu mới . Mọi đau khổ của cậu bắt đầu từ đây . Cậu gặp được người bạn tốt là Ngô Thế Huân . Thế Huân đã giúp đỡ cậu rất nhiều. Vậy cuộc đời Bạch Hiền sẽ đi về đâu ? liệu hai người có quay lại được với nhau? Đọc đi rồi biết =))Warnings: 3/24 chap có HRating: MPairings: ChanBaek (main)Category: ngược - hiện đại - HE--------------------------------------------…
"chữ thương còn một chút này,nhớ người gửi lại thơ mình trao tay."Mây tan đáy mắt là tập thơ dài hơi nhất mà mình từng viết, ở nó có tháng 6, tháng 7, tháng 8, tháng 9 đặc biệt và nhiều xúc cảm của mình. Rảnh rỗi, mời bạn ghé đọc chơi.…
"Nếu bạn thích một người, yêu một người hãy can đảm mà nói ra. Còn nếu không thì hãy can đảm nhìn họ....yêu một người khác!"Tác giả: Sở Tiêu (Ri)Thể loại: fanfiction, He.Tình trạng: sắp hoàn, tạm ngưng đăng tải 1 thời gian.Nếu ai hay đọc tiểu thuyết ngôn thì sẽ thấy tên quen quen, mình từng đọc một cuốn tiểu thuyết cùng tên thấy hay nên dùng làm tên truyện chứ ko phải tên tui tự nghĩ nha. Với lại truyện của tui sẽ ít hoặc không ghi H chi tiết chỉ chú trọng diễn biến nhân vật thôi.…
Truyện này của tui và truyện trên Mangatoon là cùng một tacgia nên nếu có ai đọc thấy giống thì đừng có đánh bản quyền của toy nhá:((( Nếu có Mangatoon thì tải về ủng hộ các truyện khác của toy luôn nhoé:3 Còn cốt truyện thì đọc đi ròi biết:))…
Tác giả: brilliantbansheeDịch: gin_bbLink: https://archiveofourown.org/works/39861498BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG REUPCharacters: Carlos Reyes/ TK Srand (Tarlos), 126 Firehouse, Gabriel Reyes, Andrea Reyes, Owen Strand.Summary: Carlos gặp tai nạn khi làm việc và có thời điểm, TK nghĩ rằng cậu đã mất mọi thứ. Tuy nhiên, anh tỉnh dậy và mọi chuyện đều ổn.Nhưng rồi lại không phải vậy, vì Carlos không nhớ cậu. Thực tế là Carlos không nhớ bất cứ điều gì trong ba năm qua: toàn bộ thời gian TK ở Austin. Theo quan điểm của TK thì đó là một trò đùa khá tệ hại của vũ trụ. Cậu không biết làm sao đối mặt với sự thật rằng mặc dù cậu không mất Carlos, nhưng cậu cũng đã mất anh theo hầu hết mọi cách có ý nghĩa.Nhưng nếu có một điều luôn đúng thì đó là TK Strand yêu Carlos Reyes bằng cả trái tim mình và không gì có thể ngăn cản cậu ở bên anh, bất kể chuyện gì xảy ra.…
Bakugou Katsuki/Midoriya IzukuBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả!Link gốc : https://archiveofourown.org/works/41721699?fbclid=IwZXh0bgNhZW0CMTAAAR1J6G6Z3AjczkP7Te8gzVFXC9Mb-KF1pRSRAn--Q21UPbT1A1ETNjbDLRI_aem_1YqN3UmvDcIUyCSbk-W6uA…
"vào giây phút mặt hồ yên ả không một gợn sóng, trời đứng gió, không gian im lặng đến nỗi có thể cảm nhận từng hơi thở, từng nhịp đập của nhau, họ cho rằng mình đã đửa 'gột rửa', họ cho rằng như thế đã đủ, cho rằng sự bình yên đó đã là cái kết. Phải vậy, sự bình yên đó là cái kết của những chuỗi ngày êm đềm của họ. Và, chính nó - là tiếng mở đầu của một chuỗi ngày sống trong dằn vặt vì chính tội lỗi của mình."…