Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Do nhận lời của 1 bạn inbox cho tui, tui quyết định sẽ dịch nốt fanfic Stumble của bạn Writer168 nhé.Tui sẽ dịch nối tiếp từ chương 56 trở đi nhé.Chương 1-55: https://www.wattpad.com/story/150784498-sasosaku-long-fic-translate-fan-fic-stumbleSource: https://www.wattpad.com/story/45548168-stumble-rewrite…
Vũ Tường Vy là một học sinh chuyển trường vào năm lớp 12, không giỏi kết bạn và gặp nhiều khó khăn trong việc học tập. Vy đem lòng thương nhớ cậu bạn lớp trưởng ở trường cũ, nhưng sau khi chuyển trường thì mối liên kết cũng nhạt nhòa dần. Trong lúc cô đơn giữa một thành phố mới, những con người mới như thế thì Vy gặp Quân - bạn cùng bàn bất đắc dĩ môn Lý ở lò luyện thi đại học.Nguyễn Hoàng Quân - một học sinh chuyên Lý mang trong niềm đam mê với âm nhạc, tuy nhiên lại vấp phải sự ngăn cản từ gia đình trên con đường theo đuổi nghệ thuật. Đi học với tinh thần bất mãn và chỉ để đối phó, Quân gặp Vy - cô gái ít nói nhưng tốt bụng thường giúp đỡ cậu những điều nhỏ nhặt.Hai con người tưởng chừng xa lạ đã tìm được kết nối với nhau. Họ cùng nhau đi qua những năm tháng cuối cấp đầy căng thẳng để bước vào kỳ thi đại học quyết định cả một đời người. Những tưởng không thể gặp lại sau kỳ thi đó, nhưng duyên phận lại một lần nữa đưa Vy và Quân vào chung một trường đại học.Lên đại học, mối quan hệ càng thêm khăng khít vì họ là người quen duy nhất của nhau giữa thủ đô Hà Nội phồn hoa. Giữa những cảm giác lạc lõng chênh vênh giữa đất khách quê người, họ là niềm an ủi và chỗ dựa cho nhau. Cứ thế, tình cảm giữa hai người lớn dần lên từng ngày.…
"Wind in our hair,Sun in our face,Love in our heart". Những ngày mùa hạ cùng nhau, những bài hát Woojin viết, những cú lạc giọng thần sầu của Hyungseob, và cả một khoảng trống vì ngu dại ở lứa tuổi ai cũng có quyền ngu dại ít nhất một lần.…
Ủng hộ chị Mưa ở Wattpad @downpour0721.Mình cũng đã chuyển ver kha khá bộ truyện của chỉ sang các cp LOL esport. Nếu cũng yêu thích các chuyện nhà Mờ, có thể ghé hồ sơ của mình nhé.---Với sự tham gia của: Ruhends, Peanut, Teddy, Nuclear.…
Tựa truyện:khúc tình oan nghiệt.Tác giả: Thượng Du.Thể loại: trùng sinh,nữ biến nam,mất kí ức kiếp trước,ngược luyến tình thâm,...Trạng thái truy cập: hoàn.Nhân vật chính: Vương Lệ Thiên,Hoàng Tố Yết.---------Hỡi thế gian tình là gì?Một lần gặp gỡ,cả đời khó quên...Nàng - một nữ ma đầu trong trốn võ lâmHồng y đỏ sẫm,tay phủ huyết màuDung nhan khuynh thế,che phủ khí chất tu laTrái tim sắc đá vì ai mà lay động?Chàng - thần y lỗi lạc,tâm địa thánh nhânBạch y thuần khiết,tựa dật tiên nhânKhí chất thoát trần,thanh liên tao nhãTâm hồn lạnh giá xuân sắc ngàn hoa.CHÚ Ý: 'nữ biến nam' đây là một linh hồn nữ tử vì vướn bận hồng trần,sau khi uống canh Mạnh Bà than xong nhưng vẫn còn luyên luyến hồng nhân,vội vã đi tìm nàng vô ý vấp ngã vào cửa luân hồi,trùng sinh biến thành một nam tử hán,vì kí ức xóa đi tâm địa trở nên bình dị,gặp lại cố nhân nhưng nhìn người ánh mắt xa lạ,từ đó mối tình của họ dây dưa không dứt.…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
[GL] Cô có thật sự yêu em không?Một năm học mới bắt đầu tôi bị thương ở tay nhưng lại thêm bị thương ở tim và thế có lẽ tôi đã thích một người qua nụ cười thân thiện ấy.Tác giả: Dulcie Thể loại: girl love, cô trò, đời thường, hiện đại, age gap, một chút H+/sad...Tay nghề mình không cao có gì sai mong m.n bỏ qua ạ.2022-----------------------------------------------------------------" a a cho tôi xin lỗi, em em có sao không "" aizz thiệt chứ mới sáng sớm, đừng có đụng vào tôi "" a chị xin lỗi, tại cục đá to nên chị mới bị vấp té, aa tay em chảy máu kìa " ..." chị nhớ em... " ----------------------------------------------------------------Hoàn thành. 07.07.2022…
"Bọn họ đã ở bên nhau hơn 10 năm.Những cuồng nhiệt nồng đậm khi xưa cũng dần chìm vào năm tháng.Thế nhưng tình cảm họ dành cho nhau vẫn không hề đổi thay.Vì nó mà họ vẫn luôn cố gắng bước tiếp.Bởi họ tin người kia vẫn sẽ luôn hướng về mình"***"Trưởng thành là thế nào? Những đứa trẻ vẫn luôn hỏi bố mẹ chúng như thế, nhưng mỗi người lại đưa cho chúng một câu trả lời khác nhau.Phải đến khi trưởng thành chúng mới nhận ra, hoá ra trưởng thành của chúng lại khác bố mẹ nói đến thế.Chúng ta, rồi sẽ trở thành dáng vẻ trưởng thành thế nào đây?"***Vài mẫu chuyện nhỏ khi Bakugou và Aki đã trưởng thành, vật lộn với cuộc sống bộn bề bận bịu cùng với những hạnh phúc ngắn ngủi, nhỏ bé của cả hai.Sẽ không ảnh hưởng đến mạch truyện chính.Vì đây là phần ngoại truyện, nên mình sẽ viết lâu hơn, cũng như trau chuốt câu văn và tình tiết hơn, mong mọi người sẽ đón nhận phần Ngoại truyện này ạ.Sẽ có xuất hiện cặp phụ (MidoOcha [C16-17]; TodoYao [C22-25])Warning: OCCAuthor: Maeko203…
[CLOSE]***Cuộc sống là chuyến hành trình với bao chông gai. 20 tuổi, độ tuổi chênh vênh giữa dòng đời hối hả mới dạy cho ta rằng con đường ta đi chẳng bao giờ trải hoa hồng. Muốn chạm đến vinh quang và thành công, ta nhất định phải tôi luyện bản thân qua những ngày giông bão.Ta mới bước vào đời, còn ngỡ ngàng với bao điều mới mẻ và khó hiểu. Cuộc đời mà, hiếm có ai vững vàng bước đi khi mới chập chững bắt đầu. Nó khiến ta lạ lẫm, chông chênh, lạc bước và gục ngã trên chính con đường ta chọn. Đôi khi mệt mỏi, chùn bước, tưởng chừng trái tim non mềm như bật khóc. Ta nếm trải đủ mùi vị của thất bại, của cô độc, của sợ hãi bao trùm lấy tâm trí hàng đêm. Ta đau thể xác và cả tinh thần, nhưng rồi ý chí lại chẳng chịu thua, ta lại gắng gượng lật đật đứng lên và bước tiếp. Bỗng một lúc nào đó chợt dừng lại, giật mình thầm tự hỏi bản thân rằng: "Đây đã là lần thứ mấy ta đứng lên sau những cú vấp nhớ đời ấy?"Đó là mưa, là bão, là giông tố cuộc đời.[...]"Đã bao giờ" nhiều lắm, "lần đầu" cũng kể không xiết nhưng bạn hãy để ý lại xem, hãy cảm nhận lại cảm giác hạnh phúc khi còn là một đứa trẻ, một thanh niên mới trưởng thành chạm vào những hồi ức xưa cũ đó. Là nắng! Nắng của đời bạn đó!Sẽ đến một lúc nào đó bạn chợt nhận ra rằng những cơn mưa đang dần bào mòn con người nhút nhát chênh vênh của bạn mà tôi luyện nó trở nên mạnh mẽ và kiên cường sương gió. Nắng là hạnh phúc, mưa là cơ hội...Chong Chóng - blogradio.vn…
Tên truyện: Đảo ngược con mồiTác giả: Ăn một ít khoai chiênTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đợi xíuNguồn: Trường BộiEditor: Thỏ Chê RauThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Thụ theo đuổi công, Trung khuyển thụ, Thụ yêu chiều công, Ngược luyến, 1×1, HE.Giới thiệu:Bản năng của con mồi là chạy trốn, cảnh giác và lẩn tránh mọi nguy hiểm có thể xảy đến. Nhưng với Giang Tế mà nói, dù mối nguy ấy do chính Trần Đãng tận tay mang đến, cậu cũng sẽ nhắm mắt mà lao về phía trước.Chẳng ai bận tâm ai là kẻ đi săn còn ai là con mồi trong cuộc đuổi bắt này. Chỉ cần rơi vào vòng vây mà có thể khiến đối phương vui vẻ dù chỉ một chút, cậu cũng cam tâm tình nguyện.Thế nhưng, một ngày nọ, cậu đã bỏ chạy, dứt khoát trả lại cuộc đời lạnh lẽo cho chính mình.Nhưng tấm lưới giăng sẵn vẫn còn đó, con mồi sẽ tiếp tục ẩn mình bên gốc cây, lắng nghe tiếng bước chân nặng nề vang lên lần nữa.***Đôi khi Trần Đãng tự hỏi, liệu một tên dối trá có lúc nào sẽ mềm lòng khi nhìn thấy một người khóc đến nghẹn lời, vừa nấc từng câu vừa nắm chặt vạt áo van xin mình đừng rời đi? Hay liệu có từng thoáng nghĩ đến việc muốn đưa người đó cùng chạy không?Nhưng chẳng ai thay hắn đưa ra lựa chọn ấy. Cũng như trong cuộc đời đầy vấp váp của hắn, chưa từng có ai cho hắn quyền được chọn.…
Tác giả: Phong Diệp HồngThể loại: ngôn tình, np, điền văn, xuyên qua, sắc, ngọtTình trạng CV: Tạm ngưngTình trạng edit: Đang raBìa truyện & editor: Kính TưNguồn CV: koanchay" Diệp Tử xuyên qua thế giới khác, gả cho năm huynh đệ Tô gia."**Lần đầu ta edit nên hơi vấp mong mng thông cảm, có lược từ hơi nhiều :v Truyện rất MẶN, không dành cho đối tượng ăn chay nha.TRUYỆN ĐƯỢC EDIT LẠI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
Cô - Lâm Ánh NguyệtAnh - Tô Duy Khang2 người tình cờ gặp nhau lúc nhỏ, trong lần cô bị vấp và được anh giúp đỡ, và 2 người thân nhau từ đó.Chơi thân và gắn bó với nhau 3 năm, bỗng gia đình cậu chuyển nhà lên thành phố và hai người xa nhau từ đó nhưng trước khi đi hai người đã hứa với nhau 5 năm sau sẽ gặp lại. Và có rất nhiều chuyện xảy ra từ lúc anh đi, đón xem truyện để biết nhé…
Chúng ta đều từng là những hành khách lạc đường.Nhưng đôi khi, điểm đến không nằm ở nơi ta chọn, mà ở nơi trái tim dừng lại.Mười hai con người, mười hai tính cách, mười hai quá khứ khác nhau-cùng chạm mặt nhau tại chung cư Scorpio: một tòa nhà nhỏ nép mình giữa thành phố, nơi cà phê luôn ấm, và những ánh mắt luôn vô tình (hoặc cố ý) bắt gặp nhau ở cầu thang, hành lang hay bếp chung.Ban đầu là người lạ, rồi là bạn, rồi là... gì đó không tên.Có người cố giấu trái tim đang đập thình thịch sau từng lời nói vu vơ.Có người tưởng đã quên một người cũ, nhưng lại tìm thấy người ấy trong một phiên bản hoàn toàn khác.Có người bước vào tình yêu như một kế hoạch được sắp đặt. Có người thì vấp ngã, nhưng lại tình nguyện đứng dậy để... yêu lại từ đầu.Where We Landed không hỏi bạn từng đến từ đâu - mà hỏi bạn:"Rốt cuộc, nơi nào khiến bạn muốn dừng chân?"…
Truyện: Đầu bếp, anh mau vỗ béo tôi!!!Tác giả: Asuna Hikari (Sói đen)Thể loại: hài hước, fanfiction, lãng mạn, ôn nhu niên hạ công x dễ thương đại thúc thụCP: Giang x ThànhNội dung: Trong cái đất Sài Thành, nhắc đến ẩm thực thì luôn luôn nhắc đến cái tên VÕ VŨ TRƯỜNG GIANG, bởi vì cậu là một đầu bếp vô cùng suất sắc và nổi bật. Có rất nhiều người muốn mời cậu đến nấu cho nhà hàng của họ nhưng cậu lại từ chối và luôn muốn tự mình kinh doanh, tự mình sáng tạo ra những món ăn ngon. Vì là đầu bếp nên tính cách của cậu rất trầm lặng, ít nói và nội tâm, tuy vậy cậu rất hoà đồng, thân thiện và lại cực kì dễ mến nên nhân viên rất yêu quý cậu. Còn nhắc đến thương trường thì không ai không nhắc đến cái tên Huỳnh Trấn Thành, anh từ một sinh viên nghèo với hai bàn tay trắng ra đời mà lập nghiệp, sau bao năm bon chen, vấp ngã rất nhiều lần với xã hội anh đã tạo nên một cơ ngơi vững chãi với khối tài sản khổng lồ. Tính cách của anh thì rất mạnh mẽ, quyết đoán, điềm tĩnh và khá là ôn nhu. Anh và cậu hai đường thẳng song song và tưởng như không thể nào cắt nhau tại một giao điểm nào đó, nhưng có lẽ họ đã được ông Tơ bà Nguyệt chú ý và chiếu cố se duyên. Vậy hai người họ đến với nhau như thế nào, liệu hạnh phúc hay sóng gió sẽ đến với họ, và sẽ có ai buông tay, từ bỏ không? Hãy đón xem nhé!!!…
Tác giả: Cửu Nguyệt Vị Hy (mới đổi còn Cửu Nguyệt Hy)Số chương: 48, 8 PN Xuyên qua thành nguyên nữ chủ trong nữ phụ văn, lại còn là nữ chủ là đạo diễn chịu các loại tiềm quy tắc XX , Park Chaeyoung có điểm không thể bình tĩnh.Nữ chủ người ta vốn đang tốt đẹp, vì sao nữ phụ liền đột nhiên thành ra vạn năng, tỏa đủ mọi ánh hào quang, mà không chỉ vậy, lại không nói hai lời cho cô là kẻ thù ? Cái tên độc giả xuyên qua thành nữ phụ này, không phải nên cùng nữ chủ bình thường hóa quan hệ sao? Nữ chủ vốn đang bình thường mà vì nữ phụ xuyên qua tới, phải chịu đủ các bi thống, các loại xui xẻo, các loại vấp ngã sai lầm, các loại chịu bị diệt? Ngươi cho rằng nữ chủ là ngây thơ ngốc nghếch ?Nếu thế sao lại làm được nữ chủ? Cho nên, các nàng nữ phụ, đừng ỷ mình là nữ phụ mà khi dễ nữ chính! Chao ôi, nữ chủ cũng không có dễ làm như vậy, nào thì làm ba ba bực mình, đối phó với một biển nam nhân cặn bã, đề phòng nữ phụ, tránh né mấy nam nhân muốn tiềm quy tắc XX mình, mà lại còn phấn đấu đạt ước mơ đạo diễn sự nghiệp vô tận, còn có ai so được với nữ chủ?…