Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nhưng ta biết, đây là một câu chuyện có thật, nó sẽ không nhịp nhàng vần điệu như ca dao, tục ngữ, không mập mờ sâu xa như truyện ngụ ngôn, không tươi vui nhưng truyện cười, và cũng chẳng có một cái kết đẹp như truyện cổ tích. Đây gọi là ánh trăng của truyện cổ tích, sự thật luôn chìm dưới ánh sáng. Chỉ có ánh trăng mờ ảo, lập lòe mới có thể từng chút, từng chút khiến câu chuyện cổ tích này hiện lên với nét vẽ đau đớn, khổ sở và quằn quại thôi. Từ đây, bắt đầu một câu chuyện gọi là "Cổ tích bi ai". - Trấu, "Tích Trầu Cau"Ta thường nghe nói rằng cuộc đời của mỗi một con người chính là một câu chuyện. Vậy, đó có phải là truyện cổ tích không? Nếu phải, vậy thì có phải lúc nào truyện cổ tích cũng có hậu không? Ta không biết, nhưng nếu cuộc đời ta chính là một câu chuyện cổ tích thì hẳn nó sẽ không bao giờ có hậu, không bao giờ! - Cám, "Tấm Cám"Ai cũng bảo, làm hoàng hậu sẽ được hạnh phúc, ai cũng nói cuộc đời của con Tấm là câu truyện cổ tích mà ai cũng phải một lần mơ tưởng đến. Nhưng các người đâu phải là con Tấm thì sao có thể hiểu được nó? Chỉ có mình ta, ta chính là Tấm, thì ta mới biết rằng cổ tích không xuất hiện trong đời thực. Chỉ có con người, tự lực cánh sinh, tự mình cố gắng thôi. - Tấm, "Tấm Cám"…
Một cái yếu đuối, tự ti, mẫn cảm, bệnh tâm thần, dáng vẻ kệch cỡm nữ nhân, ý đồ dùng một đoạn kính dâng thức hôn nhân buộc chặt trụ nàng yêu nam nhân.Khởi liêu, làm một người nam nhân không hề thương hắn nữ nhân, nàng khóc nháo là sai, lặng im cũng là sai lầm, còn sống hô hấp là sai, ngay cả đã chết đều là sai.Sụp đổ sau nàng mới bắt đầu hoàn toàn tỉnh ngộ.Một nữ nhân, nếu chính mình cũng không thương tiếc chính mình, như vậy thế giới này thượng còn ai vào đây đến yêu ngươi!…
Vì nỗi nhớ của em vô tình đi lạc, mãi loay hoay và mắc kẹt bóng hình anh ở đó. Nên lần này, chỉ duy nhất lần này, em muốn hỏi, anh có đang nhớ em không ?…