[JUNGKOOK] |Longfic| KHÔNG THỞ ĐƯỢC !
Anh là con trai gia đình thế phiệt . Em là cháu gái tập đoàn thượng lưu .…
Anh là con trai gia đình thế phiệt . Em là cháu gái tập đoàn thượng lưu .…
Họ gọi mọi người đàn bà như vậy là Kiều. Và họ bảo:"Kiều lố bịch, Kiều lăng loàn, Kiều bỏ rơi tam tòng tứ đức, bỏ rơi lễ tiết. Kiều kệch cỡm, Kiều mông muội, bởi vì Kiều là đàn bà." Là đàn bà nhưng lại ham thích tự do. Tự do yêu đương, tự do trốn chạy, tự do quyên sinh. Kiều là tất cả những tội nghiệp đáng trách, bởi nàng là đàn bà mà lại khao khát làm chủ cuộc đời mình. Khao khát, nhưng không thể. Nên Kiều bất hủ.Tôi ao ước mình có thể trở thành Joan de Arc, người ta bảo tôi chẳng khác gì Kiều.…
" Người tôi yêu là một kẻ sát nhân mà ai cũng khiếp sợ. Nhưng trong mắt tôi, anh ta tình cảm và thật đáng yêu. Mặc dù biết bên anh, tôi không có kết cuộc tốt đẹp. "Thể loại: Tình cảm, SE. Ngoại truyện có H…
Đừng quá tự tin vì vẫn còn sốngĐừng quá tự mãn vì đã thoát chếtCơn ác mộng sẽ tìm đến và mang lại cái chết cho ngươi…
ta còn gì sau mảnh tình đổ nát?…
OiKage (KageHina-đơn phương) "Oikawa nghĩ mối quan hệ của hai người họ chỉ đơn thuần là sự tôn trọng. Vì vậy, sau khi thua trước Kageyama, Oikawa cố gắng đứng dậy một lần nữa, chầm chậm từng chút một.Kageyama lại nghĩ mối quan hệ của hai người họ là sự phụ thuộc lẫn nhau. Chính vì vậy, mỗi khi thua, Kageyama gục ngã, từng chút một.Nhưng cả hai đều không coi cái mối quan hệ ấy là tình yêu, vì gọi như vậy chẳng khác nào tự nhục mạ chính bản thân mình."…
➢Xin chào, đây là truyện mình xin phép được edit lại thoi ạ vì bản gốc là QT vẫn chưa qua chỉnh sửa vì vậy mình mạo muội đã edit lại. Ảnh bìa cũng là mình tự làm nhé.➢Truyện gốc là ở trang bạn @Kamizie nhé. Tên truyện vẫn giữ nguyên.➢Nếu bạn chủ của truyện có nhìn thấy truyện mình edit lại thì mong bạn cho mình được edip lại truyện để dễ đọc hơn thoi ạ còn nội dung truyện vẫn hoàn toàn được giữ nguyên. Vì mình không tìm được cách để liên hệ bạn edit truyện nên mong bạn thông cảm cho, còn không bạn cứ trực tiếp cmt trong truyện mình sẽ trao đổi nhé. Cảm tạ!…
Truyện được viết với mục đích thoả mãn trí tưởng tượng của tác giả nên truyện sẽ gồm yếu tố xàm và ATSMCho nên bạn nào dị ứng xin mời đọc truyện khác…
Nếu liễu thanh ca biến thành quạt xếp Thẩm Thanh Thu=Thẩm Cửuhttps://www.lofter.com/front/blog/home-page/xinyuesharon…
" cô ấy là ánh sáng le lói đánh thức tôi còn tôi sẽ đánh chết bắt cứ ai cướp đi cô ấy "…
Phù thủy éc độc và cô tinh linh ngây thơ~…
Xem đi!!!!Nguồn: google sama và pinterest…
Yup, ta định viết Fanfic nhưng do con sâu lười đã ăn mòn gần hết não nên đã làm cái này đây. Chủ yếu chỉ làm làm bớt nỗi thèm thuồng Creepypasta. Thích vô thì vô coi rồi nhớ cho Ruri đáng yêu này cái cmt nha~~…
Author: NaHehttps://archiveofourown.org/users/NaHe/pseuds/NaHeLink: https://archiveofourown.org/works/10489182/chapters/23139036Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra ngoài.Note:- Thực hiện bởi Wi @Reggonthly- Không đem ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của mình- Nếu mọi người yêu thích hãy thả kudo cho tác phẩm gốc nhé…
Tôi thấy có nhà làm truyện này rồi nhưng đã lâu lắm không có ra tiếp nên làm vậyThẩm Thanh Thu= Thẩm CửuLạc Băng Hà= Băng CaBăng Cửu=Băng Thu#băng cửu (trong) httccnvpd#băng thu (trong) cuồng ngạo tiên ma đồleide13hao.lofter.com…
Đừng bao giờ trốn tránhĐừng bao giờ trốn chạyHãy để cho những bông hồng đen kết thúc sự đau đớn của ngươi…
Cuộc gặp gỡ nhẹ nhàng của cô bé nhỏ và tên sát nhân…
Như tựa đề, đây là đam mỹ Creepypasta, ai không thích xin mời click back ngay và luôn chứ đừng chửi bới gì cả. Cat viết vì đam mê, không bắt buộc các bạn đọc. Một cuộc chiến dài đằng đẵng, tưởng chừng như không bao giờ kết thúc. Nơi chiến trận ấy, liệu có chỗ cho tình cảm? Con mồi là những Creepypasta, không thể thay đổi được điều đó. Nhưng họ vẫn kiên cường chống trả như những sát nhân không bao giờ sợ chết Ai sẽ là người chiến thắng đây? Kẻ thù? Con mồi? Hay tất cả đều chết? Kết cục đã được quyết định bởi số mệnh Liệu ngươi có thể thay đổi nó không?…
Được lấy cảm hứng từ tác phẩm " Một chuyện đùa nho nhỏ" của nhà văn Nga nổi tiếng Anton Chekhov.…