Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mọi chi tiết đều dựa trên câu chuyện có thật Đừng nói tôi làm trò tiêu khiển trên nỗi đau của người khác. Khi con bé quá dằn vặt về vết thương đã tạo ra cho đối phương, "white heart in white snow" ra đời, nó đau hơn và nguôi ngoai cũng nhanh hơn_________________________________________16/9/2019, listen to the sound of wind and cryAu: Blue…
Một câu chuyện về cuộc sống thường ngày của Celine Hillaries Alves cùng những người bạn của mình.Lưu ý: - Truyện được viết dựa theo tác phẩm Harry Potter của J.K.Rowing- Có OC của mình.- Nhân vật có thể OOC- Nhân vật không thuộc về mình.- Truyện được viết chỉ để thoả mãn trí tưởng tượng của mình.- Truyện có thể phi logic trong một số tình huống nhưng mong mọi người bỏ qua.- Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad.- Bookcover by Daniel…
Omegaverse + Nekotalia. Từ ngày Arthur đồng ý chọn cậu làm bạn đời, Alfred chưa từng cảm thấy hối hận, kể cả việc bỏ nguyên buổi sáng để được nằm cạnh anh thêm chút nữa như bây giờ. Cuộc sống của hai người là điều gần nhất với thiên đường mà cậu từng trải nghiệm và sẽ chẳng có thứ gì có thể phá hỏng nó-Meow~-trừ thứ này ra.WARNING: R-13, sến súa quá mức cần thiết :y Jealous!Alfred part 1_Truyện chỉ đăng trên Fanfiction.net và Wattpad_…
Gen Z đi lạc đến Hogwarts!----Tôi đã từng nghĩ mình có cuộc sống bình thường, thậm chí còn tầm thường đến khó tả. Mỗi ngày trôi qua với tôi đều nặng nhọc khi tôi lên cấp ba, một môi trường hoàn toàn khác so với suy nghĩ non nớt của một cô gái mới lớn. Mùa dịch đầu tiên đến, tôi dành trọn thời gian để hoàn thiện bản thân. Tôi lướt Tik Tok, xem các chương trình trên Youtube, thử các công thức nấu ăn mới mẻ trong mùa cách li, thức đến tận sáng và ngủ đến tận trưa, xem lại các bộ phim kinh điển đã cũ,.. Cho đến một hôm, tôi phát hiện mình tỉnh dậy trong ngôi nhà lạ lẫm. Tôi thích cậu, đến khi thứ tình yêu mù quáng và hình bóng mái tóc bạch kim rối bời xâm chiếm tâm trí tôi, tôi nghĩ rằng mình phải thừa nhận điều này. Ba lần bảy lượt, những cuộc cãi vã giữa chúng ta, những lần ngỡ gần mà lại xa không tưởng. Những lần cứ ngỡ hiểu rõ đối phương, mà sự thật là lại chẳng hiểu gì. Tôi nghĩ mình nhỏ bé, hèn kém và quá yếu ớt khi đi cạnh cậu. Còn cậu, cao quý và kiêu ngạo. Khác hẳn so với tôi. Liệu, sau những lần lầm tưởng mối quan hệ của chúng ta, tôi sẽ tiếp tục tin tưởng cậu được chứ? -----Truyện bắt đầu từ năm thứ ba ở Hogwarts, phần lớn đều bám theo cốt truyện chính. Những chương đầu lúc mới viết còn chưa hoàn thiện, mong mọi người thông cảm!15/6/2021…
Đừng nói phải cúi đầu thấp hơn, cho dù có phải quỳ gối trước em, tôi cũng đành lòng. Tôi không biết, đến cuối cùng mình đã phạm phải lỗi lầm tày trời nào mà phải chịu cảnh mất đi thính giác và cả giọng nói của mình. Đau đớn nhất không phải sinh ra đã mang khiếm khuyết, mà là nó tới khi chúng ta nghĩ những gì mình đang có là mãi mãi. Ba năm trước, tôi dường như đã chết đi một lần, mất đi khả năng nghe nói, tôi như nhìn thấy mọi người cười nhạo và xa lánh mình. Cha mẹ từ khi nào đã không cho tôi ra ngoài nữa, cổng nhà như một cánh cửa vô hình ngăn cách tôi với những ồn ào ngoài kia, từ khi nào tôi dần chấp nhận cuộc sống chỉ có bốn bức tường. Tôi ở đây ba năm, quẫn quanh trong nhà, em thấy không, căn nhà này thật rộng lớn nhưng bên trong nó rống tuếch. Em ơi, tôi tồn tại như vậy ba năm. Tôi nằm trên sàn nhà trong phòng và hỏi Phật, tại sao lại để tôi còn sống? Tôi còn sống với khiếm khuyết mang trên mình. Ngài không trả lời tôi, mà cho dù có tôi cũng chẳng thể nào nghe được. Em ơi, cuộc sống tôi trước ngày em tới, chỉ có sự im lặng. Tôi nằm đó, cứ nghĩ về tên của mình - Heart, trái tim, nó có nghĩa là tôi có thể khống chế, điều khiên con tim của chính bản thân mình, nhưng nó như một trò đùa, như sự thật vã vào mặt kẻ mộng mơ, trái tim thật ra chỉ là thứ chứng minh rằng anh còn sống. Chả có ích gì khi ta sống mà không biết ngày mai phải tỉnh dậy để làm gì. Thật may mắn, tôi tỉnh dậy để còn nhìn thấy em. CÂU CHUYỆN ĐƯỢC VIẾT DỰA TRÊN PHIM "CƠM GÀ ÁNH TRĂNG" VÀ "MY SCHOOL PRESIDENT" Không đồng ý ch…
I arrive in Guatemala on The Day of the Dead, November 1st. I’m curious about this holiday, so I goDay of the Dead Effortless Englishto thecemeteryto see what’s happening. What I find is quite interesting.Theatmosphereis like a party. There are people everywhere. Families are sitting around thegravesof their deadancestors.They clean the graves and add fresh flowers. I walk through thecemetery and admire the beauty of all the colorful flowers.There is also color in the sky, because many kids are flyingkites. Some families are having a picnicnext to the graves. They eat, drink, and chat together. People laugh and smile.In the Unites States, cemeteries are alwayssomber. We certainly never have festivals or partiesnext to graves. We don’t laugh or play music or fly kites in cemeteries either.Ifind thatI prefer the Guatemalanapproach. I like the way they remember and celebrate thosewho havepassed away. I like that they acknowledge death, instead of denying it the wayAmericans do. I like that there is life, as well as death, in their cemeteries.Guatemalans call it “The Day of the Dead”, but it is also a day to appreciate life.www.EffortlessEnglishClub.com…
"từng mảnh trăng rơi, từng chút lấp lánhđể rồi tụ lại rực rỡ cả trời đêm hãy về đây, về cạnh bên tớvề trong dáng vẻ tựa như một chú gấu đông như cậu đã từng tớ muốn cậu là của mình! "••-lấy cảm hứng giữa scenery và winter bear! -oneshot siêu dài vì tớ rất là dài dòng ☺️-if you don't like thank you, next!…