Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Tôi nhớ rất rõ,khi còn nhỏ tôi và cậu bị đem ra so sánh rất nhiều bởi chuyện học hành hay mọi việc mặc dù là con trai nhưng tôi rất yếu về thể chất còn cậu thì khác.Cậu là thành viên trong đội bóng rổ hay đi thi để lấy giải về cho trường và cũng ngày đó cậu ta tỏ tình tôi vậy mà đã 12 năm trôi qua.Tôi thì đã 27 tuổi còn cậu ta thì mãi ở tuổi 15." _______________________ Xin chào,tôi là tác giả của bộ tình trai này và là bộ đầu tay nên có gì mong mọi người góp ý! Xin cảm ơn và chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Chuyện có phần giống Harry Potter, mình viết vì mình là Potterhead, tuy không hay nhưng là sở thích. Nếu không thích có thể không xem vì mình không xúc phạm cái gì, xin tiếp thu ý kiến tử tế, không khiếm nhã, cảm ơn!~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Một chữ " yêu " mất cả một đời để chờ đợi...Một chữ " bạn " lại nguyện trọn kiếp không phai...Lilac, giữa tình bạn và tình yêu , một mất một còn là điều tất yếu...Tôi tỉnh dậy giữa khu rừng mùa tuyết tinh thể kết tinh. Mái lòa xòa trên khuôn mặt đẫm nước mắt.Tôi nên kiên cường hơn chứ. Mọi thứ đã qua rồi mà.Phải, cảnh vẫn như xưa mà người đã mất. Vẫn như năm đó, 7 năm trôi qua tựa như một cái chớp mắt... Chớp một cái, tuổi thanh xuân đã phải trải qua cả một cuộc chiến...Cả nghĩa đen và nghĩa bóng.Cây đũa phép gỗ thông gai trong tay tôi đã gẫy vụn. Mọi thứ giờ chỉ còn là cát bụi giữa đống đổ vỡ và máy thịt.Tôi thật sự không hiểu, lý do vì sao mình được chọn.Chính vì tôi là người được chọn nên phải chịu được cái giá của một người được chọn.Tôi muốn thoát ra khỏi trách nhiệm nhưng rồi sống chung với nó có lẽ là một sự quen thuộc ...Để rồi cuối cùng mọi thứ đều có cái giá phải trả, dù sớm hay muộn đều phải trả...Giữa thiện và ác, tốt và xấu, ánh sáng và bóng đêm, thời gian và không gian, tình bạn và tình yêu,... Rốt cuộc cái gì mới là đúng ? Nhưng đôi khi đúng sai không quan trọng, đôi khi thời điểm và con người mới là thứ quyết định tất cả...…
Chỉ là về một sự cố nhỏ khiến linh hồn của Meowdei trước và sau tái sáng thế tráo đổi cho nhau. Meowdei và Phainon của tương lai vô tình trở thành thần trợ công cho đôi trẻ trong quá khứ "Tình cảm trong lòng anh, dù có hóa thành cơn gió dịu dàng nhất cũng chỉ dám khe khẽ lướt qua vạt áo choàng xanh của người nọ.""Mydeimos à,...Em không biết được ta luyến tiếc em đến nhường nào đâu."…
Y tìm lại hắn kiếp thứ 3 để bù đắp lại những gì 2 kiếp đầu đã làm với hắn rốt cuộc kiếp thứ 3 này Y một lòng yêu Hắn đến chết, không từ bỏ liệu có thành công nhận ra tình cảm của cả hai ??Liệu có tìm được phản diện cuối cùng là ai Ôn Nhu Lạnh Lùng Thụ -Lãnh HuânKiêu Ngạo moe moe lạnh lẽo Công-Bất Hứa ThầnCường× Cường,Sủng ,HE ,huyền huyễn ,tranh đấu ,tu tiên…
Đây là phần tiếp theo của không lối thoát trên nick Dart gilenchi cũng là tớ đây, chẳng qua là do một số vấn đề nên xóa không thể đăng nhập nick kia và viết tiếp được, nếu các bạn muốn biết phần trước vui lòng truy cập @dartgilenchi và tìm fic không lối thoát để hiểu rõ hơn ạ chân thành cám ơn..…
Hán Việt: Xuyên việt thành phản phái yếu như hà hoạt mệnhEditor: SoupThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Xuyên sách, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nhiều CP, Hài hước, Pháo hôi, 1v1Văn ánBất ngờ xuyên thư, Tiêu Dư An chỉ biết thầm chửi moá mó.... Xuyên gì không xuyên, lại xuyên vào tiểu thuyết ngựa giống....Mà ngựa giống mở hậu cung, ờ, tỉnh ra chắc không đến nỗi nào ha, cổ đại nạp thiếp là quá đỗi bình thường còn gì.Nhưng mà trọng điểm là, đây là câu chuyện đoạn tụ á!!!!!!Tiêu Dư An xuyên thành thiếu niên quân vương, một nhân vật vô cùng thê thảm, vô cùng bi thương. Vì để sống sót, hắn chỉ có thể nỗ lực.Nhưng mà, mấy thanh niên Giáp Ất Bính Đinh gì đó ơi, mấy người muốn hại nam chính thì cứ hại, đừng có đem y đẩy tới bên người ông đây có được không???Tiêu Dư An cảm thấy việc mình chiều chuộng sủng ái nam chính chẳng có gì sai hết, hắn chỉ đơn giản là muốn hưởng sái chút ánh sáng nhân vật chính thôi.Tiêu Dư An: "Đừng ngược nam chính nữa!!! Mấy người không sợ chết nhưng ông đây vẫn còn muốn sống á á á!!!"Đại khái thì đây là giai thoại về một tiểu thụ trước sủng ái công, về sau được công sủng lại, hài hước, nhẹ nhàng.…
Hà Nhiên là cậu bé hồn nhiên, ngây thơ, em đang là học sinh cấp 3, vừa vào lớp 10. Em có hoàn cảnh khó khăn tuy vậy thành tích học tập của em luôn đứng đầu. Em có thích thầm bạn cùng bàn, bạn ấy như ánh sáng soi rọi mọi tâm tối của đời em, nhưng hình như cậu ấy không thích em."Nè Hà Nhiên, cậu tránh xa tôi chút đi.""Tôi không thích cậu Hà Nhiên.""Cậu khiến tôi kinh tởm đấy, Nguyễn Hà Nhiên.""Liệu cậu có thể thích tớ dù chỉ một chút không? Thời gian có mang lại câu trả lời cho tớ không? Có thể để tớ cảm nhận chút hơi ấm của ánh nắng khi mặt trời đi qua có được không?" Tác Giả: Thiên Tinh…