Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,285 Truyện
Em là chấp niệm của anh

Em là chấp niệm của anh

10 0 1

Em sinh ra trong một ngày hạ. Một ngày yên bình, dễ chịu cùng hương thơm ngát của lúa chín. Mẹ em vốn là một mĩ nhân rất đẹp, nhan sắc của bà ấy sau khi sinh ra em và người anh trai song sinh của em vẫn rất trường tồn. Mỗi ngày mỗi ngày em đều nhìn thấy khuôn mặt bà ấy thể hiện rõ nét mệt mỏi, đôi đồng tử hồng nhạt cùng mái tóc xoăn đen huyền và giọng hát trong trẻo ấy ru em ngủ mỗi khi em gặp ác mộng ngày nào nhưng có vẻ ngay bây giờ thì em chỉ có thể ngắm nhìn chân dung của bà ấy qua khung hình trắng đen. Ngôi nhà yên ắng bỗng trở nên tấp nập, từng người từng người đi vào rồi lại đi ra, trên khuôn mặt họ đều hiện ra một nét buồn lạ mà em không thể hiểu. Họ cứ nhìn em và anh trai với một ánh mắt thương hại "thật khó chịu" em cảm giác lồng ngực mình rất khó chịu như muốn nhảy ra ngoài vậy. Mỗi khi em thả lỏng thì hình ảnh máu bắn tung tóe ấy lại hiện lên, bà ấy trầm cảm nặng sau sinh nên đã chọn cách nhảy lầu để giải thoát cho bản thân, cơ thể của bà ấy gần như không nguyên vẹn, phần sọ não vỡ vụn, dịch trắng dịch đỏ tuôn ra không ngừng. Đối với hai đứa trẻ 5 tuổi thì việc đó gây ảnh hưởng tâm lí của bọn em rất lớn. Sau 2 năm, vì tính chất công việc hay đi lại của ba, bọn em đã chuyển đến một nơi ở mới. Nơi ấy rất rộng đủ để 3 người trong gia đình có thể thuận tiện sinh hoạt, còn có sân trước để chúng em vui chơi nữa. Vườn hoa sau nhà cũng rất xinh, em rất thích và luôn chăm chỉ tưới hoa mỗi ngày nhưng có vẻ anh trai thì không vui vẻ lắm, dạo này anh ấy hay bỏ ăn và chỉ ở trong phòng một mìn…

Tình Yêu Ngọt Ngào

Tình Yêu Ngọt Ngào

28 5 1

Mk là lần đầu viết truyện có j sai xót thì bỏ qua cho mk nha Nhân vật chính : Vương Tuấn Khải Nhân vật chính: Vương NguyênNhân vật phụ : Dịch Dương Thiên TỉNhân vật phụ : Lưu Chí Hoành..................... 6h30 Tiếng chuông báo thức vang lên cậu lấy chân đá cái thứ đang phá giấc ngủ của mk , rồi lại chùm mền ngủ tiếp, ở dưới nhà có tiếng vọng lên " VƯƠNG NGUYÊN CON MAU THỨC DẬY TRỄ GIỜ ĐI HỌC RỒI " " Dạ con thức liền " cậu bé chạy thật nhanh vào nhà tắm 5' sau cậu bước ra khỏi nhà WC rồi chạy xuống lầu " Thưa ba, mẹ con đi học " " Con ko ăn à " giọng ba nguyên vang lên" Dạ ko ạ ! thôi trễ học rồi con ik đây pp ba, mẹ ở lại ăn cơm vui vẻ ạ "Vừa bước ra khỏi nhà cậu lấy chiếc xe chạy nhanh thiệt nhanh ko để ý và đã va vào một người chiếc xe và Rầm ..........Rầm .... tập sách này tung tóe ra ngoài hết" Aiya cái mông của tui " cậu đứng dậy phủi phủi cái mông và mắng cái người làm mk té"Anh ko có mắt hả , đi đường mằt để trên à và bla...bla "Từ nãy đến giờ có người còn trai đang nhìn cậu khẽ nhíu đôi mày đẹp lại và bắt đầu lên tiếng " Cậu là người đụng trúng người ta ko ik xl thì thôi sao lại bắt người ta xl mk chứ thật là vô lí , làm như mk đúng à " cậu bây giờ ms nhìn lại đồng hồ và đã thấy sắp trẻ học nên vội bỏ tập vào balo và vội vã chạy " Bây giờ tui sắp trẻ học rồi nên ko so đo vs Anh nữa "Vừa ns dứt tiếng cậu vội vã chạy đi chỉ còn một người đứng nhìn theo bóng lưng dần dần biến mấtAnh vừa chuẩn bị bước chân đi thì thấy có một quyển sách nằm dưới chân mk…

[Đam mỹ] [Edit] Bần Tăng - Khi Kính

[Đam mỹ] [Edit] Bần Tăng - Khi Kính

33 4 1

Tác giả: Khi KínhEditor: Anh TúcThể loại: Nhất công nhất thụ, cổ đại, huyền huyễn, giang hồ ân oán, tam giáo cửu lưu, yêu sâu đậm, ngược luyến tàn tâm.Nhân vật chính: Thiện Tai, Thẩm Độc.Cameo: Cố Chiêu, Bùi Vô Tịch, Phượng Tiêu, Diêu Thanh, Lục Phi Thiền.Ngoài lề: Sống trên đời với dã tâm muốn một lần thử làm tình với hòa thượng.Văn án:"Y vì ta mà khai ngậm miệng thiền, hủy hoại cả tấm thân đức độ, phản lại cả quy luật của đất trời. Vậy mà ta lại chỉ rắp tâm muốn lấy cắp 3 cuốn Kinh Phật y đang giữ , song còn một mình rời đi hại y một mình chịu tội... Bùi Vô Tịch, ngươi nói xem tại sao ta có thể xấu xa nhường ấy?",Thẩm Độc hỏi.Rõ ràng là đau thương tột độ, mà hắn vẫn giữ bộ mặt vô tình lãnh đạm kia, dường như bất kể chuyện tốt xấu gì trên thế gian này đều không thể khiến hắn để tâm tới.Bùi Vô Tịch cảm giác như tâm can bị khoét một hố lớn, chàng trả lời: "Ngươi là Giáo chủ Mao giáo, đem vạn người đạp dưới chân mình. Thẩm Độc ngươi lòng dạ độc ác, bản chất vốn đã là một kẻ xấu xa."_______________Editor: Vì truyện này mới cóng, lại đúng gu mị yêu thích mà vẫn không tìm thấy nhà edit nào hợp giọng văn. Vậy nên mị tự edit tự thẩm. Mị đã viết nhiều truyện nhưng đây là lần đầu mị edit nên kinh nghiệm còn thiếu nhiều, hi vọng các thím không ném gạch :

► v-trans/hoseok-centric ◀ entelechy and indulgence

► v-trans/hoseok-centric ◀ entelechy and indulgence

54 2 1

❥ pairing: hoseokall❥ original story by hobiandsuga❥ summary: gangAU. Thoắt ẩn hiện một nụ cười hình hộp nọ, và Seokjin không tài nào hiểu được vì sao thằng nhóc vẫn có thể nhoẻn miệng cười toe toét khi mà mới cách đây vài giây cuộc sống nó đang trên đà chấm dứt. Đây chẳng phải lần đầu tiên Seokjin tự hỏi phải chăng tụi nhỏ đã chịu ảnh hưởng từ Hoseok quá nhiều đâu.❥ đã có sự đồng ý của tác giả gốc❥ i have the author's permission to translate this fanfic so please do not take out…

She is my little vampire

She is my little vampire

300 43 21

Cô không biết nữa, người ấy đã lừa cô một cách ngoạn mục. Lừa cô đánh mất trái tim, lừa cô mất đi nụ hôn đầu, lừa cô để cô không còn là chính bản thân mình nữa... -Yui à, đừng lo, anh sẽ bảo vệ em thật tốt- Em chỉ muốn ở bên anh thôi, xin đừng đi đâu hết nhá?____________________________________-Nè Kai, thích, em thích anh!Cô cười toe, đôi mắt híp lại đáng yêu cùng với bầu má đỏ ửngAnh xoa đầu cô, đáp:- Ngốc, anh cũng vậy mà____________________________________- Cậu bị sao vậy Kai? Vì người con gái ấy, xứng sao? - Đấy không phải là cậu đúng không, người luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, hãy trở lại thành con người thật của mình đi!Người đó nói xong một tràng dài, anh không nói gì cả, một lúc sau mới bật cười:- Tôi? Có lẽ đây mới chính là tôi đấy, cậu không thể nói một từ 'xứng' như vậy được, bởi vì những điều tôi làm cho cô ấy đều không hối hận____________________________________Yui níu lấy tay anh lại, nửa thân dưới của cô hiện đang bị phế đến đau đớn nhưng cái đau này, nào nhằm nhò gì...-Kai, anh đừng đi... Kai hất mạnh tay cô ra nhìn bằng nửa con mắt -Lần sau đừng gọi tên tôi bằng cái giọng của cô, nghe rất khó chịuChưa nói hết, cô đã hét lên - Em đã làm gì sai vậy? Anh nói đi, em sửa! -Cô ngây thơ quá đấy, điều sai lầm nhất của cô là đã gặp được tôi…