aplou | mémoire
kí ức sở dĩ luôn đẹp, vì chúng ta mãi mãi không thể quay trở về…
kí ức sở dĩ luôn đẹp, vì chúng ta mãi mãi không thể quay trở về…
ᴛôɪ ᴅàɴʜ ᴄʜᴏ ᴇᴍ ʙảɴ ᴛìɴʜ ᴄᴀ ᴍᴀɴɢ ᴄả ấᴍ áᴘ ᴍùᴀ ʜạ, ᴇᴍ ᴛʀả ʟạɪ ᴛôɪ ᴍấʏ ᴍùᴀ đôɴɢ ʟạɴʜ ɢɪá-𝓗𝓪𝓷𝓴𝓲𝓼𝓪-𝑀𝒶𝓅𝓁𝑒𝒱𝑒𝓁𝒾𝓈Mình chỉ là đơn thuần thích viết nên mong cậu 'tôn trọng' fic của mình. Và nếu bạn không thích 1 trong 2 nhân vật mình viết thì mong cậu đừng đọc và nếu đây là NOTP cậu thì đừng đọc! Chân thành cảm ơn, và cũng cảm ơn nếu thích fic của mình, mình biết nó sẽ khá lủng củng nhưng mà vì đam mê của mình và 1 phần mình muốn viết ra một tác phẩm cho chính mình ghi cho OTP, điều hạnh phúc nhỏ nhoi của mình.Mình là 𝑀𝒶𝓅𝓁𝑒𝒱𝑒𝓁𝒾𝓈 rất hân hạnh được cậu biết và thích fic của mình!…
Tất cả chỉ là trí tưởng tượng vui lòng không cho chính chủ biết. Ở đây chỉ có Hùngan, ko phải otp vui lòng rời đi và không báo cáo. otp: hùngan, dương kiều, rhycap, solnic, doogem, weankng, hieutus, ngântrung, aplou, ...Nếu có chút lỗi chính tả vui lòng góp ý và bỏ qua cho tg. Truyện có chút yếu tố ooc.…
"Xe của ảnh chứ nào phải của em" -Inspired by Wendy (Nhung Đỏ)…
paq × hkl"khiếp, mới đi có mấy hôm đã nhớ nhung nhau rồi"warning: ooc, lowercase, tục, truyện không có gì là thật ngoài tên nhân vậtkhông mang fic lên các nền tảng mạng xã hội khác ạ…
Au: @Mooncaca (TranNguyen140499)@m_haanh🐻❄️🍇Đã có sự cho phép của Tác Giả !…
Một cuộc thử thách…
Au: @leo1973gt.@mhaanh🐻❄️🍇Chưa có sự cho phép của Tác Giả. Có thể bị xóa bất cứ lúc nào nếu Tác Giả không cho phép !…
Bông hoa thứ năm phủ lên mình tuyết trắng của đông tại triển lãm 𝓖𝓪𝓵𝓮𝓻𝓲𝓮 𝓕𝓵𝓸𝓻𝓪𝓲𝓼𝓸𝓷 từ người nghệ nhân @cazoilaplanh.…
It's you, Oh, it's youThey add up to,I'm in love with you And all these little things…
aplou…
kiếp nạn ở trọ của 29 con người và 1 anh chủ trọ "may mắn"…
viết cho lan ngọc, viết cho thuỳ trang, viết cho thanh long nho.only in wattpad.…
Tên: Phía chân trời là biểnThể loại: Truyện ngắn 16+, hiện đại, lãng mạn, ngượcBìa: Team Xí MuộiSố chương: 37 (Đã hoàn)Chỉ phát hành trên watpad, cấm mọi hành vi copy, reup...Năm năm liệu có đủ để cho ta quên một người? Năm năm có đủ để ta từ bỏ chấp niệm, từ bỏ tự do để nguyện ý khoá mình trong không gian gò bó, kín mít chỉ để được ở bên người ta yêu?Năm năm có đủ để ta nhận ra, tình yêu của người giành cho ta mênh mông như biển cả, vĩnh cửu như bầu trời?Năm năm trước cô lựa chọn ra đi không hề ngoảnh lại dù chỉ một lần. Năm năm sau, liệu đi rồi cô có hối hận? *Trích một đoạn ngắn:Vươn tay lên vuốt ve khuôn mặt anh. Cô đột nhiên hỏi: "Năm năm qua anh sống có tốt không?""Không tốt." Anh đáp. "Em thì sao?" "Rất tốt!" Cô nói dối. "Em có đi nữa không?" "..." Đáp lại Nam Hải chỉ là màn đêm im lặng. Đỗ Nam Hải! Thứ anh muốn em không thể cho anh. Sau đêm nay hãy quên em đi. Tìm một người con gái khác, kết hôn, sống cuộc đời bình thương và yên ổn như Trần Nam Phong. Thứ duy nhất em có thể cho anh, chính là...Phương Du kéo sát anh lại gần mình, không hề do dự, ánh mắt kiên định sáng ngời, giây phút môi cô chạm vào môi anh, năm tháng đau khổ dằn vặt cũng bị xoá sạch. Hơi thở của Nam Hải trở nên nặng nhọc, anh đẩy cô ra hỏi: "Em muốn làm gì?" Cô lại nở nụ cười mê hoặc, đôi môi đỏ mọng mấp máy dẫn dụ: "Anh nghĩ em muốn làm gì?"…
Khi những yêu thương giờ chỉ còn là ký ức xa mờ, liệu có còn tìm thấy được nhau hay không?Written by ilmoliuoSản phẩm của trí tưởng tượng, không áp đặt lên người thật.…
Càng xem càng mê mấy ảnh…
"thề ghét mấy thằng trap boy vcl""ghét sao vẫn đâm đầu vào yêu?""..."…
anh bé long hoàng và các chồng của ảnh←(>▽<)ノ…
Musicque School - ngôi trường nổi tiếng vì luôn đứng đầu trong các cuộc thi toàn quốc, nơi tụ hợp 30 con người tài năng với âm nhạc đỉnh caoWarning : Fic chứa ngôn ngữ tục tĩu, chửi thề…
về anh ceo satoru và em sinh viên megumi.gofushi, ooc, bối cảnh khác nguyên tác. đừng mang fic của mình đi đâu nhé.…