Tự sự của một sinh viên Y
Tâm sự dày mỏng về đủ thứ trên trời dưới đất của sinh viên Y khoa…
Tâm sự dày mỏng về đủ thứ trên trời dưới đất của sinh viên Y khoa…
📣 Truyện này sẽ ra chương chậm, vô cùng chậm vì tác giả đang học cuối cấp.Cuộc đời Duy Anh sống được đến năm 18 tuổi là nhờ vào tranh của danh họa Vincent van Gogh.Ban đầu Bảo Trân là chuẩn mực của hình tượng phiền phức mà Duy Anh không thích xưa nay. Nó ghét mấy đứa nhà giàu hay nói đạo lý về việc không cần phải cố gắng quá nhiều trong cuộc sống.Duy Anh muốn con nhỏ đừng phiền phức và đi sao cho khuất mắt mình, mà lúc nhỏ đó không phiền phức thì Duy Anh lại yêu nó luôn rồi.Quái thật! Nhỏ đó là vật thể sống đầu tiên Duy Anh yêu say đắm trong mấy triệu dân nó từng gặp ở Hồ Chí Minh. (Có thể là trong mấy tỷ dân trên trái đất luôn)Cũng hên ghê, nhỏ đó lại thích Duy Anh trước. Mà hình như Duy Anh yêu nhiều hơn! Cuộc đời khổ đau nhưng tình yêu lại đẹp lắm. Đúng là Van Gogh họa chuyện tình này thật rồi."Vì sao mày thích tranh Van Gogh?""Nó cho tao hy vọng."________Bìa: Bạc HàĐộ tuổi khuyến khích: 16+Chương đầu: 2/3/2024 14h…
Em đẹp hệt như một bông sen trắng, thuần khiết và thanh tao, "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Nhưng tôi lại là bùn, một thứ có thể vấy bẩn em…
(P1) Có một loại rượi có vị tanh nồng như máu Có một viên ngọc mang sắc đỏ của rubyCó một loại mai thúy đẹp như đá quý .Tại sao không thử nhỉ ?Suỵt Nó không dành cho con người Mà là cho thần nhânNhững người được Chúa ban phước lành.Còn anh ta . Một thường nhânSẽ phá hủy loại đá quý đó…
"Tôi gặp cậu trong một ngày hè oi bức và gặp lại cậu cũng trong một ngày hè nóng nực."…
>Sắp quay lại
LƯU Ý !!!_ VIẾT CHO VUI NÊN CÒN NON TAY, CẢM ƠN_TRUYỆN CHỈ VIẾT ĐỂ SÌN COUPLE._KHÔNG MANG TÍNH BÔI NHỌ, TẨY CHAY, PHẢN QUỐC NÀO_KHÔNG XÚC PHẠM BẤT KÌ NHÂN VẬT, QUỐC KỲ NÀO ! ( trừ ba que ra )_ KHÔNG NHẬN BẤT KỲ BÌNH LUẬN TOXIC NÀO_ CHỈ DÙNG ĐỂ GIẢI TRÍ_ Xin hãy đọc với tâm trạng vui vẻ, cảm ơn rất nhiều…
"Mày là cái đồ thần kinh!"Cậu ta trầm ngâm, mắt thoáng lộ ý cười thâm hiểm, tay cậu đặt chạm lướt cằm tôi, cười nhẹ."Thần kinh? Tao không có thần kinh, tao chỉ có kinh tế với kinh nghiệm thôi. Muốn cái nào tao cho mày hết, cưng à."Cảnh báo: toxic relationship, có yếu tố chửi tục, cân nhắc trước khi đọc.Giới hạn độ tuổi: 17+Ngày đăng tải: 06/03/2025…
Điếu thuốc trong tay vẫn còn đang cháy đỏ, ngước mắt về phía bầu trời đêm, tựa lưng vào cánh cửa sắt đã cũ mèm, khói thuốc lan man cùng men rượu xâm nhập sâu vào tâm trí, hình bóng em lấp đầy trái tim tôi.------------------------------------------------------------------------------------------------------------Mọi nhân vật, tình huống, tổ chức trong truyện đều là hư cấu không có hình mẫu nhất định. Không có ý định xuyên tạc hay phỉ báng bất cứ cá nhân tổ chức nào, cân nhắc trước khi đọc. Còn nhiều sai sót, mong được góp ý nhiều hơn!31.05.23…
Vào truyện đi rồi biết.Tôi đôi khi hay sửa lại các phần truyện nên mọi người chịu khó đọc lại phần truyện dùm tôi.…
Tôi là Trịnh Ngọc Như, năm nay 25 tuổi và được chẩn đoán mắc bệnh máu trắng và theo lời bác sĩ tôi vẫn có thể sống đến mùa xuân năm sau, nhưng tôi biết đó là chẩn đoán vì thần chết có thể đến đưa tôi đi bất cứ lúc nào. Chỉ là, tôi chưa thực sự muốn đi vì tôi chưa thể gần gũi với người chồng của mình..."Nếu được hỏi có thể quay ngược thời gian để ở cạnh em cho dù có phải trả giá thì tôi sẽ không ngần ngại đồng ý"__________________________________________________Không lấy đi dưới mọi hình thức!…
Chi tiết và sự kiện trong truyện đều là giả, không liên quan đến lịch sử nước ta.Các ngôn ngữ trong truyện không có ý kích động hay xâm phạm tổ chức nào.Nữ trinh sát Việt Nam x Chỉ huy Army's…
Đây là cuốn ArtBook đầu tiên của tôi!Tay nghề tôi còn non nên những bức vẽ không được đẹp như mọi người...Vậy nênMọi người cứ cho ý kiến thoải mái nhé!Nếu ai không thích xin đừng đọc và toxic Toxic = block…
** "Bố mình là bộ đội". Đó là một trong những ấn tượng sâu sắc nhất trong đầu tôi ngay từ thuở còn trẻ thơ. Và pha trong sự ấn tượng đó, lúc nào cũng nhen nhóm cả niềm tự hào. Với tôi, ông và đồng đội luôn là những con người đầy can trường, từng chia tay quê hương lên đường đi đánh giặc. Tuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện thời chiến mà bố kể. Trong tâm hồn con trẻ của tôi lúc đó, chuyện chiến đấu của bố là những chuyến phiêu lưu đầy thú vị, nghe đi nghe lại hoài không chán. Khi lớn hơn, dần tôi cũng tự nhận ra rằng, phía sau những câu chuyện đó còn có vô vàn sự hy sinh oanh liệt của bố và những người đồng đội sát cánh, nằm gai nếm mật cùng ông. Tôi hiểu rằng cuộc chiến nó ác liệt như thế nào, chứ không đơn thuần chỉ là những quá trình và kết cuộc như sách sử thể hiện. Hoà bình, đoàn tụ, và cống hiến. Chỉ đến khi tuổi đã quá tuổi 70, cuộc đời chuyển sang giai đoạn được vui vầy bên con cháu, bố tôi mới có cơ hội viết hồi ký. Ông cố gắng xâu chuỗi các mảnh ký ức và tường thuật lại những năm tháng trường kỳ gian khổ của ông và đồng đội. Tôi mừng, vì giờ đây người nghe câu chuyện bố tôi kể sẽ không chỉ còn là anh em tôi nữa.…
Truyện học đường Việt Nam, chuyện theo motip nhẹ nhàng, không quá drama với những tình huống vô tri."Trap boy,badboy, hot boy với em đây cũng không có cửa.""Dăm ba câu thả thính ai dính chứ em thì không."Nu9 Nguyễn Ngọc Thảo Ly- xinh đẹp, học giỏi nhà giàu, m65, giỏi piano, có thiên phú hội hoạ." Girl né thính không dính anh nào."N9 Nguyễn Hoàng Anh Tuấn- đẹp -giỏi-giàu là những từ để nói về anh. Còn là trùm trường, nhà mặt phố, bố làm to, được gắn mác trapboy, hotboy, học giỏi có giải thi hsg tuy nhiên rất lười. Về tài năng là một ẩn số. "Boy Hà Nội nghìn năm văn vở."Không biết phải mô tả làm sao cho câu chuyện của mình để mọi người biết đến và hứng thú với bộ truyện của mình hơn. Có thể hiểu bộ truyện này là bộ truyện kể về một cậu con trai gốc Hà Nội, là một người có hứng thú với việc chinh phục những cô gái xinh đẹp, lại phải lòng một cô gái vừa chuyển đến từ miền Nam. Câu chuyện xoay quanh về hai bạn này, với những tình huống vô tri , chuyện không quá drama, theo motip dễ thương và nhẹ nhàng một chút. Hi vọng mọi người sẽ ủng hộ cho bộ truyện đầu tiên của mình nhé.Đọc và cho mình biết ý kiến nhé ????????** trích 1Chỉ thấy một anh chàng to cao, trắng cực kỳ cực kỳ đẹp trai trên gương mặt anh tú của anh ta lộ ra nụ cười mỉa mai có phần sát khí nhưng mà chao ôi nó đẹp dã man nhìn là biết biết bao cô ngã gục, đằng sau anh ta là một đám con trai đứng chờ lệnh để lên tẫn cho người đối diện một trận ra trò. Thế là tôi lại nhìn về phía đối diện là một cậu con trai mái tóc đỏ hoe tai xỏ khuyên, trên m…
12 chòm sao tại dị giới.…
Nguyễn Minh Hoàng, sinh viên Y đang đối mặt với cơn khủng hoảng đầu tiên trong cuộc sống học tập trở thành bác sĩ của bản thân khi vụt mất khỏi tay một sinh mệnh của người con gái cậu quen biết Huỳnh Kim Ngân.Áp lực và stress liên tục khiến cậu dần bị lún sâu vào các hiện tượng ma mị trong môi trường thực tập bệnh viện. Tìm hiểu và nhận ra ý nghĩa của công việc, cuộc sống bản thân và mọi người thông qua việc tìm kiếm và giải mã những bí ẩn trong bệnh viện và nguyên nhân đứng đằng sau cái chết của cô bạn…
Lần đầu tiên gặp Hải Đăng, Linh Đan cho rằng anh chính là một cậu chàng "con nhà người ta" trong lời kể của bố mẹ thuở ngày bé, vừa giỏi vừa giàu, còn có danh xưng nào phù hợp với anh hơn hay sao?Đây là lần thứ bao nhiêu nhìn Hải Đăng rồi cô chẳng thể đếm nổi nữa, chỉ biết ánh mắt cứ vô thức hướng về phía anh, trái tim cứ vô thức trao cho anh những rung động như vậy thôi. Nơi đầu quả tim cũng đã sớm dành cho một người, Linh Đan sẽ đối mặt với tình cảm thời niên thiếu ấy của mình như thế nào!? Vũ Ngọc Linh Đan x Phạm Trần Hải Đăng-Ngày bắt đầu: 2/2/2024…
Góc vườn sau nhà, nơi có một gốc thường xuân nhỏ bé, là nơi bắt đầu cho rất nhiều điều mà tôi chẳng ngờ tới. Ngày đó, Nguyên Cường mang đến một nhánh cây thường xuân. Tôi đứng bên, ngó nghiêng. Cậu ấy chăm chú cắm từng nhánh cây xuống đất, đôi bàn tay chắc chắn nhưng lại cẩn thận đến lạ. Tôi chỉ lặng im nhìn, lòng bất giác dậy lên một cảm giác thật khó gọi tên.Có lẽ, tôi cũng không rõ từ bao giờ mình bắt đầu để ý đến cậu ấy nhiều hơn. Là khi vô tình chạm mắt trong giờ ra chơi, hay lúc cậu lặng lẽ đứng chờ tôi trước cổng trường, che nắng bằng bóng lưng quen thuộc. Có đôi lần, tôi tự hỏi cảm xúc này là gì, nhưng rồi lại thôi. Giống như gốc thường xuân kia, cứ để nó lớn dần theo cách riêng, không vội vã, không gấp gáp.Chúng tôi vẫn cứ như thế. Vẫn là bạn thân, vẫn cùng Tình cảm ấy, như thường xuân, âm thầm lớn lên cùng năm tháng, chờ ngày nở rộ dưới ánh nắng thanh xuân.…