câu truyện tổng hợp
lần đầu tiên mình viết mong các bạn có thể đọc để cho mình thêm động lực…
lần đầu tiên mình viết mong các bạn có thể đọc để cho mình thêm động lực…
Cái này mình bí ý tưởng mà mình không copy của người khác…
Một thiếu niên trọng sinh tới đấu phá xuyên qua vạn giới…
truyện kể về cuộc sống học đường cn với những tình yêu, tình bạn của 12 Sao…
Thế giới mua vàng quy tắc ... liệu có thể phá vở cửu quy để ta gặp lại nhau hay không Lục Hữu Chiến ???…
Chuyện tự nghĩ nên nếu có bị chùng tình tiết nào với tác phẩm khác thì mình rất xin lỗi…
all x lee "faker" sanghyeoknote: lowercase, ooc.chúng tôi muốn hát cho em, về một em tuyệt vời nhất. chỉ là những câu ca ngân vội, nhưng xin em hãy lắng nghe.nhẹ nhàng tính tang, 'em' ngồi trên trang nhạc, dịu êm tình cảm chúng tôi để dành.…
Hắn- Vũ Lâm Thần, là thanh tra và là người dẫn dắt tổ trọng án. Cô- Chu Ngọc An, là đội trưởng của đội khắc họa tâm lý tội phạm. Anh- Bạch Minh, là một bác sĩ pháp y chuyên nghiệp và nức tiếng trong sở cảnh sát. Nàng- Chung Hạ là đội trưởng của đội hình sự. Bốn người là đồng nghiệp của nhau và vô cùng giỏi giang. Sau khi vụ án đầu tiên xảy ra, họ được cấp trên ra lệnh nhận vụ án này và phá giải. Sau đó họ lập ra đội phá án và phá giải những vụ án mạng này. Nhưng cái họ không ngờ tới lại là một điều vô cùng bí ẩn. Đã là bí ẩn thì cũng phải phá giải được. Đó là công lý của cảnh sát. Thể loại: Trinh thám, phá án, ngôn tình, suy luận, điều tra. Sự thật luôn là thứ khó tìm, nhưng nếu biết cách và cố gắng thì sự thật luôn lộ ra. Một trận chiến là cả nhiều người chiến đấu và cũng sẽ có người mất mạng. Nhưng liệu... cảnh sát có bắt được tội phạm không? Ai sẽ là người thắng cuộc trong trận chiến vô hình này? Cảnh sát hay là tội phạm? Dấu vết để lại luôn là manh mối duy nhất để cảnh sát. Nhưng dưới sự tinh vi của cảnh sát thì cũng sẽ có người phát hiện ra. Mà đã phát hiện ra thì sẽ có manh mối phá án. Càng đi sâu vào vụ án thì càng có nhiều điều bí ẩn. Phá giải những bí ẩn cực kì khó. Nhưng nếu ta biết cách thì ta sẽ làm được. Cho dù khó khăn đến đâu, mọi chuyện cũng sẽ được sáng tỏ. Ánh trăng luôn sáng nhưng cũng không kém phần bí ẩn. Nó luôn sáng nhưng sau khi sự việc xảy ra thì nó đã bị nhuốm một màu rất ghê tởm. Cái màu sắc khiến người ta không thể chịu nổi mà bỏ chạy.…
Bùn wá viết chơi mong sẽ hay và có nhìu người đọc vì đây là truyện em tự viết.…
Ai vô giùm em để em còn viết truyện nữa ạ, níu có nhu cầu giới thiệu bạn bè vô đăng kí lun đi ạ!!!…
Vài dòng bâng khuân…
Như học chung với Bảo được 2 năm nhưng chưa từng nói chuyện bao giờ. Ở trường Bảo là 1 hotboy nổi tiếng. Là 1 playboi chính hiệu. Còn Như là cô nàng sống rất lặng tiếng cô chỉ chơi với vài người bạn của mình còn ngoài ra cô không thích giao tiếp với người khác đặc biệt là playboi. Phú là người bạn thân của Bảo. Anh học chung với Như được 2 băm và cũng thích như ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.Điều đáng chú ý ở đây là anh của Như cũng là 1 playboi và cgoiw rất thân với Bảo cũng chơi rất thân với Khánh.Từ đây cuộc tình ngang trái của cô bắt đầu…
Thể loại: Ngọt, sủngKết: HE…
Dùng trong tác chiến…
thích thì đăng…
Đọc đi tôi sẽ không spoil cho đâu…
Đam mỹ, Bách hợp Truyện cố yếu tố hoang đường Dựa theo truyện có hơi thật😻😻…
Văn án :Thẩm gia xảy ra chuyện thời điểm, Thẩm nghị phía trước dưỡng những cái đó tiểu bạch kiểm bỏ đá xuống giếng bỏ đá xuống giếng, ôm người khác đùi ôm người khác đùi, chỉ có sự nghiệp như mặt trời ban trưa sở lệ chạy tới, một bộ ta muốn cùng ngươi cộng tiến thối bộ dáng, Thẩm nghị không chút khách khí đem nhi tử ném cho hắn. Trọng sinh sau Thẩm nghị, không nghĩ làm sở lệ lại tiến giới giải trí, hắn tưởng đem này bảo bối giấu đi, chính là không chịu nổi sở lệ là cái vật phát sáng, bị bạn tốt kiêm đại đạo diễn nhìn trúng, lại đi lên thiên vương chi lộ. Sở lệ vẻ mặt dại ra, hỏi: "Vậy ngươi nghĩ muốn cái gì lễ vật?" Thẩm nghị cà lơ phất phơ trả lời nói: "Ta nhi tử còn thiếu cái mẹ kế, ngươi nguyện ý bỏ thêm vào vị trí này sao?" Song thị giác, thiên chịu…
trước kia Nhục Cẫn luôn lơ đễnh tự hỏi rốt cuộc ý nghĩa sống là gì? hắn cứ thế từ năm 14 tuổi đã rất nhiều rất nhiều lần tự tử không thành, hắn lạc lõng không biết nên sống thế nào, không có tương lai, trước mắt đều mù mịt luôn tự hỏi không có ý nghĩa sống vậy còn sống để làm gì, nhiều lần tự tử không thành hắn tuyệt vọng sau 1 năm nữa, hắn lại muốn chăm chỉ học, học thật nhiều, học tốt học giỏi hơn, hắn chỉ muốn học và học không muốn kết bạn gì cả, học rồi lại làm gì thì hắn cũng không biết nhưng bây giờ học là thứ duy nhất khiến hắn sống tiếp, đầu năm tháng 2 thời tiết thay vì ấm áp lại oi bức lạ thường, năm đó thời tiết đặt biệt khó chịu hơn mọi năm, lại có một học sinh mới chuyển vào lớp, hắn không để ý, chỉ là khi người này chuyển vào lớp, ngồi cạnh hắn, kết bạn với hắn, làm thân với hắn, hắn lại thấy thời tiết cuối cùng cũng không còn oi bức âm ĩ nữa rồi, lại có thêm một lý do sống mới. "Hạ Chu Nhan, sau này lỡ như tớ chết đi, cậu sẽ thế nào?""Tớ sẽ cùng chết với cậu, nếu không, để cậu một mình tớ không an tâm."…