Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Có hứng thì viết, ko thì ngâm=)) Fic nói về cuộc tình của 2 bạn trẻ với những tháng ngày sứt đầu mẻ trán. Tuổi trẻ nhiệt huyết cùng với những ước mơ xa vời, kỉ niệm yêu dấu vẫn mãi tồn đọng trong niềm sâu của ý thức. Sau này gặp lại cũng chỉ là người lạ qua đường. Nhưng dẫu sao thì, năm tháng ấy họ đã từng là của nhau, phải không?…
Thánh Tông Hoàng Đế lên ngôi năm mười tám tuổi, không ngừng cải cách chính sách trị nước, tổ chức thi cử tuyển chọn nhân tài, trọng dụng quan lại thanh liêm, thẳng tay trừng phạt kẻ phạm tội bất kể địa vị. Dưới thời Hồng Đức, dân chúng đời sống ấm no, trên đồng bông lúa trĩu nặng, khói bếp nghi ngút vươn lên những mái nhà san sát.Trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử - chương Nội Thiên - thiên Đại Tông Sư, trích phần hỏi đáp giữa Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử: "kỳ vi vật vô bất tương dã, vô bất nghênh dã, vô bất hủy dã, vô bất thành dã, kỳ danh vi anh ninh". Dịch nghĩa là "đã là vật thì không lúc nào không đưa, không lúc nào không đón, không lúc nào không hủy, không lúc nào không thành, tên nó là anh ninh" (một số bản dịch là oanh ninh). Nếu đọc một câu này thì sẽ không hiểu rõ, nhưng đọc cả đoạn đối thoại của Nam Bá Tử Quỳ và Trang Tử sẽ thấy ý Trang Tử là: muốn dạy Đạo cho người có tài thánh nhân nhưng không có đạo thánh nhân thì phải gạt thiên hạ, gạt vật và gạt sống ra ngoài lúc đó mới thông suốt Đạo, thông suốt rồi có thể thấy được một điều duy nhất còn tồn tại là đúng đắn. Cho nên anh ninh (chạm yên - Nhượng Tống dịch) nghĩa là tiếp xúc với ngoại vật mà không bị dao động và vẫn giữ được tinh thần bình thản điềm đạm. Đây cũng là tinh thần phá án được duy trì xuyên suốt mạch truyện, luôn giữ vững tinh thần và đầu óc không để nó bị loạn bởi những vật xung quanh, cuối cùng là tìm được hung thủ.Một số chi tiết, nhân vật và địa điểm trong truyện là hư cấu, những sự kiện có thật trong lịch sử s…
Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …
----------o----------o----------o----------Người ta thường ví hoa anh đào là biểu tượng của " Thanh Xuân"Lại có người từng nhắc: "Quãng đời đẹp nhất là thanh xuân!!! Nó đẹp đẽ, tươi thắm, cuồng nhiệt bao nhiêu lại dễ dàng qua đi bấy nhiêu"Vậy?...Tại sao chúng ta không để lại cho nhau những hồi ức, những kỉ niệm tươi thắm đó? Để sau này khoảng thời gian đó là điều đẹp nhất mà ta không hề luyến tiếc khi đã trải qua???----------o----------o----------o----------…
Tác giả: Đạt AventurineThế sự khó liệu lòng người khó lường, đứa em trai của chồng mà chàng yêu thương như em ruột, nó đang sống vui vẻ và tự do thì bị một tên tiểu nhân hèn hạ phá hoại cả cuộc đời lẫn tương lai, mất danh dự mất sự nghiệp, nó qua đời vì bị lây căn bệnh thế kỷ mà không hề hay biết gì!Chồng con thì bị kẻ gian hãm hại, mái ấm yên bình cùng với những nụ cười đã tan biến mất rồi. Trong căn phòng âm u lạnh lẽo, chàng cắn răng, chịu đựng nỗi đau thấu trời!Thề với trời, chàng tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối phải trả thù từng người từng người một đã tước đi những điều mà chàng yêu thương!Một con người mới xuất hiện, ác nhân ra đời:Giết chết đứa con của ta à? Ta cho cả dòng họ của ngươi tuyệt tử tuyệt tônHãm hại chồng mà ta yêu? Ta sẽ cho các ngươi chịu đựng sự chia ly vĩnh viễnHủy hoại em trai ta? Ta sẽ cho ngươi sống không bằng chếtĐã không để gia đình ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống!Vốn định cách xa những thứ tai hoạ và sự đời thị phi, càng xa càng tốtAi ngờ các ngươi lại tàn ác bất nhân như vậy, lòng người khó đoán Đụng tới ta thì được chứ đụng tới một sợi tóc của gia đình ta thì ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là độc ác thật sự! Ta chỉ muốn sống một cuộc đời yên bình cùng với những người ta yêu thương như bảo bối Sao các ngươi lại hãm hại họ chứ, họ có tội tình gì...ta thề sẽ trả lại cho các ngươi gấp trăm gấp ngàn lần!…
nơi đây là những thứ thơ mộng, không có nhân vật cụ thể. chỉ là những plot mà mình vô tình nghĩ ra rồi viết vài dòng vậy thôi..sau này nếu được thì mình sẽ triển khai nó ra hihi >,<…
There are no rules, no justice, no mercy in this world. People are changing so much. The more modern, the more destroy. Following this story, a main character recognized that the world is gonna rotten, what would happen if all the criminals gathered together and had same opinion. Which one would win if the one used rudimentary weapons fought against the one who used modern weapon? He has a power that grew up inside him, would it help him to win? Let's see. ( the story is written in Vietnamese) Ongoing chapter 2 Thế giới này không có sự công bằng, không có sự nhân từ. Nhân loại đã thay đổi quá nhiều. Càng hiện đại bấy nhiêu sẽ càng phá hủy bấy nhiêu. Trong câu truyện này, nhân vật chính nhanh chóng nhận ra rằng thế giới đang sụp đổ. Sẽ thế nào nếu như tất cả tội phạm trên thế giới tụ họp lại và đưa ra mục đích chung? Sẽ thế nào nếu như vũ khí thô sơ chiến đấu chống lại vũ khí hiện đại thời nay? Ongoing Chapter 2…