Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Chuyện tình cảm của tôi không khác gì cuốn tiểu thuyết, cũng ly kỳ, đầy máu và nước mắt. Tôi yêu người đã có vợ, trốn chạy anh sang một đất nước khác, sau nhiều năm trở về, tôi vẫn không thoát được lưới tình của người ấy" Nguồn: mina =>> nếu mọi người thấy truyện hay thì đừng tiếc 1 lượt like 1 lượt vote và1 lượt theo dõi để ủng hộ mình nhé.…
"Ngươi có biết ta mặc B cup nội y, ta biết ngươi mặc tiểu tân đồ án tứ giác khố;Ngươi có biết ta có cửu khỏa đền bù trở xỉ, ta biết ngươi chân trái có một đạo tứ chỉ trưởng vết sẹo;Ngươi có biết ta mới trước đây đái dầm khứu sự, ta biết ngươi mới trước đây trần truồng gièm pha;Ngươi có biết ta yêu nhất ăn là mứt táo, ta biết ngươi không thích nhất ăn là bạch thủy nấu đản;Ngươi có biết của ta tiểu tính tình, ta biết đến của ngươi ý xấu mắt...Ngươi, có thể bảo ta mơ; ta, có thể gọi ngươi ngựa tre.Nhưng là...Ta tựa hồ càng muốn được xưng là quý phu nhân, ta càng muốn kêu ngươi trần tiên sinh."—— hái tự Trần Tiểu Mạt nhật kíThay tên thông cáoNguyên danh: 《 chính là yêu , làm sao bây giờ 》 vẫn cùng văn cô lạnh nhóm, chớ quên ta a ~~~Hiện thay tên: 《 thanh mai trúc mã, vô yêu không vui 》Cũng không biết sửa lại có phải hay không hảo điểm, dù sao ta là đặt tên vô năng.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Trần Tiểu Mạt Quý Xuyên Thượng ┃ phối hợp diễn: Trần gia cùng Trần Tiểu Đóa Tào Thao từ chí ma Giang Lưu Uyển từ đễ Tương Dật ┃ cái khác: trường học tình yêu đô thị thuần yêu…
Thuộc loại: Tổng giám đốc hào mônTác giả: Đông Mộc HòaTiến độ: Đã hoàn tấtCập Nhật mọi thời gianVăn án:Yến Mộ Tịch, đường đường là đại thiếu Yến gia, lúc sinh ra đã khiến cho người ta ghen ghét đố kị, khí chất bất phàm, nghiền ép trí thông minh của chúng sinh, người đời chỉ có thể ngưỡng mộ, ai có thể nghĩ tới, một ngày nào đó, hắn sẽ quỳ dưới chân một đầu bếp nhỏ, cam nguyện cúi đầu xưng thần."Chúng sinh đều cay đắng, em lại thật ngọt ngào."Đây là lời Yến đại thiếu thường ngày thổ lộ, hào hoa mà si tình, cảm động khiến vô số người rơi lệ, nhưng người được thổ lộ lại trương lên vẻ mặt bất đắc dĩ, "Nói tiếng người đi, anh lại muốn ăn cái gì?"Yến đại thiếu lập tức chỉ chỉ ngón tay "Tôi hôm nay muốn ăn cháo bát bảo vịt, thịt kho tàu hải sâm, thịt bò hầm rượu vang..""Tại sao tất cả đều là đồ ăn mặn? Chay mặn phối hợp mới khỏe mạnh."..Sủng văn không ngược, ngọt đến nổ mũi, tổng tài hào môn ngạo mạn, ác miệng không coi ai ra gì thế mà lại bị một đầu bếp nhỏ tinh quái dạy dỗ thành một chú chó con ngoan ngoãn phục tùng chủ.…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
ノ*:・゚✧Pov: Bạn là một đứa trẻ tầm thường, cho đến khi bạn được chuyển sinh vào thế giới bsd. Bạn sẽ làm gì? Ác quỷ? tội phạm? hay bạn sẽ làm kẻ tốt? hay bạn sẽ chết như cái cách kẻ yếu chết để nhường đường cho kẻ mạnh?___________________________________________________________________Mình mới vào fandom không lâu và nay mình nổi hứng viết truyện sìn OC. Hy vọng mn có thể để ra một chút thời gian đọc truyện của mình và mình sẽ cố cập nhật sớm nhất có thể :3Please do not steal or repostCre: Jin SaitoCảm ơn mn đã đọc___________________________________________________________________…
văn án Câu chuyện kể về tình yêu của 2 chàng trai vốn chẳng có quan hệ gì với nhau, nhưng vận mệnh lại để họ gặp nhau, để họ biết thì ra hạnh phúc chính là như vậy. Hứa Thịnh An là con cả nhà họ Hứa nhưng mẹ cậu mất sớm, cha không thương mẹ kế lại không yêu. Chính vì ít nhận được tình yêu của cha mẹ nên cậu trải qua những tháng ngày sống trong cô đơn và buồn tẻ. cho đến một ngày cậu gặp được anh người con trai mà cậu vừa gặp đã yêu. Anh đối xử ấm áp và dịu dàng với cậu. Cho cậu biết thế nào là yêu và được yêu. Tống Minh vừa học trung học đã phải đi làm để kiếm tiền giúp đỡ cha mẹ chang trải phần nào cuộc sống. Mẹ anh mắc bệnh tim cha anh luôn phải chạy chữa kiếm tiền mua thuốc men và nuôi cả gia đình, chính vì vậy anh đã phải tự lập từ sớm. Luôn sống máy móc giữa học tập và công việc khiến cho anh cảm thấy cuộc sống này thật áp lực. Rồi anh gặp cậu người thiếu niên trong sáng và ấm áp là ánh dương của đời anh. Để cậu cảm thấy hạnh phúc hơn anh muốn mình trở nên thật mạnh mẽ.Có những người họ sống là để dành cho nhau, anh và cậu chính là như vậy.Họ đến với nhau bằng cách nào mời mọi người cùng theo dõi nhé!…
Tác giả(autor):Ốc Sên chạy Tác Phẩm:First loveCategory:Tình cảmRatting:K+ ~Văn án~ Cảm giác như thích cậu...Giống hệt như que kem mùa hè...Ngọt ngào này,dịu mát này..Có người nói đó là hương vị của mối tình đầu........ Tôi cũng như bao nữ sinh khác,cũng có tương tượng tuyệt vời về mối tình đầu của mình.Với tôi,tôi chẳng nghĩ sẽ gặp nó theo kiểu "tiếng sét ái tình" nhưng...với cậu ấy thì khác.!!Tôi thích vẻ đẹp trai của cậu ấy,thích sự lạnh lùng của cậu ấy,thích cái vẻ chăm chỉ học bài của cậu ấy trên lớp,tích cách cách cậu ấy trầm ngâm nghe nhạc,tôi thậm trí còn thích cả những ngón tay của cậu ấy khi lướt trên những sợi đàn guitar..Tôi thích mọi thứ thuộc về cậu ấy..TẤT CẢ!!Tôi ích kỉ...Tôi muốn là người nắm giữ chìa khóa để mở cánh cổng trái tim của cậu ấy,tôi muốn cậu ấy cười thật nhiều,bởi lẽ khi đó cậu ấy rất đẹp trai...Khi bị cậu ấy nhìn chằm chằm,cả người đơ cứng lại,hô hấp cũng dần trở lên khó khăn thậm trí là gần như ghẹt thở.................. Lần đầu tiên nhìn thấy,tôi liền thích con người này...RẤT RẤT THÍCH CẬU ẤY!!!!!!!…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Anh là người thừa kế của Lục Gia, là thiếu gia cao cao tại thượng, lạnh lùng, kiêu hãnh. Người như thế sao có thể chú ý đến một con nhóc tầm thường như mình chứ?Thành tích học tập và nhan sắc đều không có gì nổi bật, hơn nữa đều bị mọi người xem là một người vô hình. Tình cảm đơn phương này cũng nên đi đến đây mà thôi haizz...Trước khi kết thúc đoạn tình cảm này, tôi viết một bức thư tỏ tình rồi nhét vào tủ đồ của anh, mặc dù có ghi tên và lớp nhưng có lẽ bức thư đó cũng không được anh đọc đâu.Tôi chọn 1 bì thư khá dễ thương, có màu hồng nhạt và vài chú gấu Lotso, đây là chị chủ quán giới thiệu cho tôi, tôi không thích màu hồng lắm..Nhưng mà..tôi có đang mơ không thế này?Bạch Nguyệt Quang mãi mãi tôi cũng không thể với tới được lại đang chăm chú đọc bức thư tình của tôi??Lại còn mỉm cười...?? AA tôi phấn khởi đến chết mất, chẳng phải anh ấy thường đem đống thư tình đó vứt hết đi sao.Tôi như một kẻ stalker đứng phía sau cánh cửa nhìn lén anh, đang thất thần thì tôi nghe có tiếng bước chân đang đi tới, căn phòng này chỉ có anh và một kẻ theo dõi là tôi đây..Tôi không kịp suy nghĩ mà ba chân bốn cẳng chạy vụt mất...Hôm sau đến lớp, tôi vẫn nằm gục ở bàn như mọi ngày..."AA, Lục Cẩn Triệt kìa" - Tiếng thét của mọi người khiến tôi theo phản xạ ngẩng đầu lên.Anh đang bước đến chỗ tôi, đôi mắt phượng đen láy, sâu thăm thẳm nhìn chằm chằm khiến tôi có chút sợ hãi.Tôi cúi gầm mặt xuống, cơ thể bất giác run cầm cập như cầy sấy...Anh mở lời bằng giọng điệu lạnh như băng, nhưng vô c…
Tác giả: Ngạn LiThế nhân đều biết ma thuật vương Solomon sử dụng 72 trụ ma thần.Đó là hắn cường đại lực lượng băng sơn một góc, đồng thời cũng là hắn uy danh thể hiện. Nhưng là.Không có người biết, Solomon bên người, kỳ thật còn có thứ 73 căn ma thần trụ.Bởi vì thật sự là quá mức với nhỏ yếu, cho nên vô pháp vì vương cung cấp bất luận cái gì trợ giúp, cho nên hàng năm đi theo ở vương bên cạnh người.Không có công tích, cũng không vì ngoại giới biết được, nói là phế vật cũng không có gì quan hệ. -- không không không, ít nhất làm chọc cười vương sủng vật tới nói, vẫn là đủ tư cách..........................................."Vương a, ngài muốn đi cùng ta các huynh đệ làm ra một cái kết thúc sao?" "...... Ta thực xin lỗi, Ignaz .""Không, ngài không cần xin lỗi."Tím đỏ lên mắt thiếu niên đơn dưới gối quỳ, thành kính hôn lên nam nhân ngón út thượng đuôi giới."Thỉnh chấp thuận ta vĩnh viễn đi theo với ngài, thẳng đến thời gian này cuối."...........................................Đánh xong chung chương hai mắt đẫm lệ, tùy khai văn, sản lương chi. Vai chính là ma thần trụ. CP bác sĩ. Đại ngọt văn.Vai chính: Ignaz ┃ vai phụ: Roman bác sĩ ( Solomon ) ┃ cái khác: Ta chính là viên một cái tiếc nuối…
Câu chuyện kể về cuộc đời của một chàng trai tên Đỗ Hải Đăng. Huỳnh Hoàng Hùng người chia sẻ với người khác những thay đổi tích cực mà Hải Đăng - chàng trai đặc biệt đã mang lại cho cuộc sống của anh. Hùng Huỳnh thổ lộ rằng Hải Đăng đã làm cho anh trở nên lạc quan hơn, biết lắng nghe và quan tâm cảm xúc của người khác nhiều hơn. Tình cảm của Hùng Huỳnh đối với Hải Đăng là sự thay đổi tích cực và lấp đầy cuộc sống của anh. Tuy nhiên khi Hùng Huỳnh tỏ tình Hải Đăng và nói về những ảnh hưởng tích cực mà anh đã mang lại Hải Đăng đáp lại câu trả lời lấp lửng và đầy bí ẩn: Đừng yêu tôi. Quá khứ tôi tệ lắm". Câu trả lời này để lại nhiều nghi vấn và tạo ra một bí mật hay khía cạnh không rõ về quá khứ của Hải Đăng. Sự phức tạp trong mối quan hệ này hứa hẹn sẽ làm nổi bật những tình tiết đầy kịch tính và hấp dẫn trong câu chuyện.Ai mà chẳng có quá khứ và Hải Đăng cũng không ngoại lệ. 2 mảnh ghép ở 2 thế giới khác biệt liệu rằng khi họ bên nhau điều gì sẽ xảy ra. Một người là thiếu gia nhà giàu một người làm phục vụ quán cafe thế giới của cả 2 đều không giống nhau. Họ yêu nhau nhưng tiếc là ranh giới giữa tình yêu không tồn tại. 4 năm sau gia đình của Hùng Huỳnh lên Đà Lạt vào ngay quán cafe mới mở trên Đà Lạt của Hải Đăng nhưng Hùng Huỳnh đã có một cuộc sống mới. Giữa họ ở thời điểm hiện tại là 2 người xa lạ. Định kiến xã hội và địa vị quá lớn đối với họ cả 2 nói sẽ không đợi nhau nhưng đó chỉ là lời nói họ lúc nào cũng nhớ đối phương đến cuối cùng cả 2 là người đau yêu nhau nhưng chọn cách xa nhau mãi mãi.…
[[ Holmes ] Hoa Hồng cùng thứ ] tác giả: Lăng vũ Văn án:Victoria Luân Đôn, ẩm ướt, âm u, biến hoá kỳ lạ mà không tốt. Nàng không nghĩ qua là tiến nhập thế giới này, giống nhau thiết kế tốt bàn trở thành kia tòa nổi tiếng nhà trọ nữ chủ nhân.Tám năm tiền, Claire lần đầu tiên nhìn thấy vị này đại trinh thám, thời gian trôi qua, khi bọn hắn lại một lần cho nơi này gặp lại, thư trung mạo hiểm cũng dần dần triển khai."Ngươi dám không dám không cần thương ở trên tường đào thành động?""Thực xin lỗi, ta ở tự hỏi."[ hữu tình nêu lên ]1, hẳn là ấn nguyên tác đi, sẽ có tiểu thay đổi, ta cần ở kịch tình cùng nguyên tác trung tìm kiếm cân bằng điểm, hơn nữa tận lực không băng lão phúc tính cách.2, khai này hố kinh sợ, Holmes là ta từ nhỏ đến lớn thần tượng, bởi vậy tin tưởng của ta dụng tâm, cũng hy vọng các vị có gì bất mãn có thể vỗ nhẹ.3, nữ chủ là 221b nhà trọ Hudson thái thái, kỳ thật là mỗ cái nguyên tác chuyện xưa trung nhắc tới nhiễm bệnh chết đi một cái vật hi sinh.4, trừ nguyên sang kịch tình, hết thảy chào vĩ đại a • Conan Doyle tiên sinh!Nội dung nhãn: Tây phương Roman thiên chi kiêu tử gần thủy ban công tây phương tác phẩm nổi tiếng Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Claire • Treff, Sherlock • Holmes ┃ phối hợp diễn: Oswald • Hudson, Victor • Treff, Johann •h• Watson ┃ cái khác: Nguyên tác tiểu thuyết đồng nghiệp, Victoria thời đại…
GTNV nữ:Nó: Hoàng Ngọc Tuyết Băng 17t con gái út của Nữ Hoàng Anh, con gái của TĐ Nguyễn lớn thứ 8 TG, ba mẹ ly hôn, chủ tịch TĐ TVH lớn T1 TG, bang chủ Queen đứng đầu TG, hacker Snow đứng đầu TG...v..v... là một người lạnh lùng, tàn nhẫn, nó rất ghét ba, nó rất thương mẹ nó, cô, nhỏ, anh, cậu, yêu PhongIQ: 1000/300Cô: Nguyễn Hoàng Tuyết Vy 17t là bạn thân của nó làcon gái của TĐ Nguyễn Hoàng lớn T5 TG, phó chủ tịch TĐ TVH, phó bang chủ Queen khi gặp người lạ thì lạnh lùng nhưng không bằng nó, ở gần người thân vui vẻ, nhây, con nít, yêu anh MinhIQ: 500/300Nhỏ: Trần Hoàng Ngọc Hân 17t là bạn thân của nó, là con gái của TĐ Nguyễn Trần lớn T4 TG, mất mẹ từ nhỏ, rất thương ba, tổng giám đốc TĐ TVH, phó bang chủ Queen, vui vẻ, hoà đồng, có hôn ước với cậuIQ: 500/300GTNV nam:Hắn: Nguyễn Hoàng Phong 17t là anh trai cô là bang chủ Fire đứng T2 TG, là hacker King đứng T2 TG lạnh lùng rất thương em gái mìnhIQ: 500/300Anh: Hoàng Ngọc Thiên Minh 17t là anh trai của nó và cậu rất thương em, bang phó Fire, là bạn thân của hắn, rất ghét ba thương mẹ, là một người lạnh lùngIQ: 800/300Cậu: Hoàng Ngọc Thiên Bảo 17t là anh ba của nó rất thương nó, và mẹ lạnh lùng bạn thân hắn, là bang phó Fire, rất ghét baIQ: 800/300…
Tôi ở đây,nơi đêm lặng thinh,nghe tình ca,cô đơn, nhớ nhà và thương mẹ.30 phút trước tôi ngồi trong WC và nức nở vì thương mẹ,nhớ mẹ.Những kỷ niệm không phải do chúng ta quên đi,mà do chúng ta đã không nhắc đến nó,cứ thế nó mờ nhạt dần.Tôi muốn ghi lại hết thảy những kỷ niệm đẹp đẽ của tôi dưới mái nhà yêu dấu suất những tháng năm còn bé,dù có thể tôi đã không nhớ hết,và cả những năm tháng bây giờ và về sau nữa,đơn giản vì tôi sợ tôi sẽ bỏ quên mất điều hạnh phúc nhỏ bé nào đó mà cuộc đời này,gia đình tôi đã đem đến cho tôi.Vì bố mẹ tôi đã cho tôi quá nhiều yêu thương,quá nhiều hạnh phúc thế nên tôi sợ tôi sẽ quên đi 1 vài điều nho nhỏ,mà tôi không muốn quên đi dù nó chỉ là rất nhỏ.Tôi đã lớn lên trong sự yêu thương vô bờ của bố mẹ ,của anh trai,của ông bà và còn nhiều con người xung quanh tôi nữa,tôi biết ơn họ,thực sự lời cám ơn là không đủ đối với những gì mọi người đem đến cho tôi.Có những buồn đau,có những giọt nước măt,có chuyện buồn và cả chuyện vui,tất cả những điều đó để tôi trưởng thành,để tôi biết yêu thương,để tôi trở thành một người hoàn thiện hơn.Cảm ơn mẹ,đã đưa con đến thế giới này !…
Writer: Shino Shirogane (Vương Ngạn)Ngày ra mắt: 24/6/2022--------------------------------• I HATE ALOHA, là bộ truyện thứ 2 mà Shino tớ đây viết và là bộ truyện đầu tiên về thể loại ABO nên có thể vẫn còn nhiều sai sót, mong mọi người bỏ qua cho• Satoshi sinh ra và lớn lên ở Thị Trấn Masara, và là một Omega mang đặc tính Trội. Chính vì là Omega đặc tính Trội nên cậu thường xuyên bị những Alpha khác trong trường bắt nạt, quấy rối và tìm cách tiếp cận cậu để thỏa mãn những mục đích xấu. Chính vì điều đó Satoshi đã cầu xin mẹ của cậu chuyển trường, theo ý nguyện của Satoshi mẹ cậu đã chuyển cho cậu đến học ở trường Trung Học Kuchiba, ở tại nơi đây cậu đã gặp một Alpha Gen Trội là Shigeru. Một lần nữa người luôn chủ động làm quen với cậu vẫn là một Alpha, nhưng đặc biệt hơn lần này lại là Alpha đặc tính Trội, trong Satoshi từ lâu đã sinh ra một nỗi hận thù và căm ghét các Alpha. Vậy điều gì đã xảy ra? Liệu Alpha Shigeru có làm thay đổi nỗi thù hận đó của Satoshi? Cùng đón chờ nhé!…
Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…