Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Nguyễn Quyết TiếnMột chàng trai trẻ tên Minh - một "người bình thường", đại diện cho những người thuộc thế hệ ngày nay: Có ước mơ, nhưng không dám thực hiện.Cuộc sống hiện tại của Minh là một sự trì hoãn triền miên. Một sự vật vờ không lối thoát, cho đến khi anh ta nhận được một chiếc hộp - mở ra một chuỗi các cánh cửa siêu thực giúp anh ta chữa lành thù hận, nuối tiếc và vượt qua sự trì hoãn."Bản Án Của Thời Gian" là một hành trình nội tâm đầy cảm xúc, nơi khán giả được chữa lành những khía cạnh sâu thẳm nhất của tâm hồn, để rồi nhận ra bài học về sự tha thứ cho quá khứ của chính chúng ta.Tha thứ cho quá khứ để giải thoát cho tương lai.…
Trong lớp vẫn như mọi ngày... Ý tôi là nó nhốn nháo đấy!Máy bay giấy này!Một, hai, ba,... cái máy bay bay lượn trên đỉnh đầu tôi rồi đâm sầm vào tường, rơi chúi nhủi. Tôi lại nghe ai đó gào lên. Phản xạ tự nhiên, tôi ôm lấy đầu, nhanh chóng ngồi xụp xuống."Phập!"Một quyển tập bay cái vèo lướt qua tôi, yên vị trên bục giảng.Bàn ghế rầm rầm này!Tôi né đông né tây, suýt tí là bị một chiếc giày của con Thiên Di bay thẳng vào mặt. Vũ Thuần tròn béo chắp tay, chạy vòng vòng lớp rú lên:- Đại tỷ! Đại tỷ tha cho em! Tiểu nhân biết sai rồi!Chổi này!Thanh Trúc xách cây chổi đang dùng quét lớp hùng hổ đánh tới tấp vào Sơn Tùng vì cái tội dám mang giày toàn là cát lẫn cát tha vào trong lớp, ngay cái chỗ con nhỏ vừa mới quét xong.Nam Việt ngồi trên bàn, cầm gương săm soi mặt tìm mụn. Thiên Di sau khi trị tên điên Vũ Thuần xong, quay trở lại với đống bài tây của mình bói bói toán toán toán gì đó. Nhã Trân mặc kệ thiên hạ có đại loạn thế nào, vẫn dửng dưng sơn móng tay. Quỳnh Trâm mải mê đọc Conan. Hà Mi và Linh Nhi tụm đầu chìa điện thoại điên cuồng tranh luận xem giữa Kha Chấn Đông và Kris ai đẹp trai hơn, vụ tranh luận của tụi nó nhanh chóng biết cuộc thành phân định hai mỹ nam ai sẽ là công, ai sẽ là thụ. Vũ Khiết đeo hearphone, miệng tía lia đọc rap. Thái Bảo xắn tay áo, tay nâng một quả tạ nhỏ rèn cơ bắp. Tôi đưa mắt nhìn về chỗ ngồi của mình, Đình Long mặc cái hoodie xám, trùm kín đầu, ngủ say sưa.Tôi ảo não lắc đầu. Đây là cái lớp hay cái chợ vậy nhỉ?…
☆ GIỚI THIỆU:"Cái gì cơ?" Artem nhướn mày, đôi tay siết chặt lại, cảm giác như vừa nghe một thứ quá phi lý từ miệng quản lý. "Muốn tôi thử... yêu đương với trí tuệ nhân tạo à?""Không, không phải kiểu AI như cậu nghĩ đâu." Quản lý cười khẩy, một nụ cười đầy bí ẩn và lạ lẫm, như thể trò chơi này là phát minh vĩ đại nhất từ trước đến giờ. Ông ta khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu giải thích tiếp. "Đây là chương trình đặc biệt, cậu có thể gọi nó là BOT, không khác gì con người, chỉ thiếu mỗi trái tim."Lúc này là năm 2180, thời đại mà công nghệ và trí tuệ nhân tạo đã vượt xa những gì con người có thể tưởng tượng. Cả thành phố phủ một lớp ánh sáng xanh lạnh lẽo từ những tòa nhà cao tầng, nơi con người chẳng còn bận tâm đến ranh giới giữa thực và ảo. Trong văn phòng nhỏ hẹp của quản lý, không gian chỉ còn lại mùi cà phê đã nguội lạnh cùng ánh đèn neon chập chờn. Quản lý đang cố gắng giới thiệu cho Artem một trò chơi thực tế ảo mà ông ta đang phát triển, với niềm tự hào không thể che giấu.❗️LƯU Ý❗️: 1. Mọi đối tượng nhân vật chính tiếp xúc đều là ảo, nhân vật chính không phát triển mối quan hệ tình cảm với bất cứ ai. 2. Ở mỗi ván chơi, vị trí top/bot của nhân vật chính sẽ tuỳ vào tình huống mà quyết định, tuy nhiên truyện không có cảnh NSFW. 3. Mỗi ván chơi sẽ có WARNING cụ thể riêng.4. Truyện được viết với mục đích giải trí.5. Truyện sẽ chỉ đăng duy nhất trên Thuỵ Khúc-ĐLMH…
-Trong lòng của 1 kẻ hèn nhát là hình ảnh 1 người con trai tựa thiên thần.-Thời gian không còn nhiều nhưng tâm tư thì bao la.______________________________________________________________________________ -Một chút rung động của cậu trước những chi tiết nhỏ cũng là thành công của tôi. -Nếu cậu cảm thấy câu văn nào trong này giúp được cho tác phẩm của mình thì có thể mang đi và thông báo cho tôi 1 tiếng.-Cảm ơn đã vì đã ghé qua đâyyyyy🌷❤…
" Người Vẫn Đó "Trời vẫn nắng khi mưa chiều tới vộiNgười vội xa khi ngày tàn chưa tắtPhải là duyên hay lẽ nào định mệnhCứ trêu đùa cho hai lối rẽ đôi............…
xuất phát từ lòng ngưỡng mộ nhiệt thành đối với nhà lữ hành tóc vàng nhưng lại chẳng thể tưởng tượng bản thân có thể trở thành một nhà lữ hành như vậycô ấy có thể không có mục tiêu cụ thể như nhà lữ hành ấy nhưng điều khiến bước chân vững vàng của cô ấy vẫn còn rải rác khắp đại lục teyvat có lẽ là do tình yêu cô ấy dành cho chuyến hành trình của nhà lữ hành tóc vàng…
"Nyanta và Pomeko - Ngay cả khi bạn nói rằng bạn tin tôi bây giờ, thì đã quá muộn. Không ai tin vào tôi. Đã quá muộn để nói rằng tôi tin bạn bây giờ. Bạn thời thơ ấu của tôi, chị kế của tôi và cô gái đeo kính cận hiện đang cố gắng làm quen với tôi. Tôi không quan tâm nữa. Hãy để tôi một mình. Đây là một câu chuyện tình yêu của một người đàn ông không tin vào bất cứ ai. Đây là một câu chuyện tình yêu bắt đầu bởi sự phản bội…