Phatsu / Oneshot/ Tôi về với bạn rồi đây
Cre : Ảnh ở group Su Kem FC (do em không tìm được tên chủ ảnh )…
Cre : Ảnh ở group Su Kem FC (do em không tìm được tên chủ ảnh )…
Đây là nơi mình có thể viết vào đó những mẩu truyện về chính mình. Viết lên những cảm xúc mà mỗi ngày trôi qua của mình. Bạn có thể đọc nó để thấy được sự đồng cảm và để có thể sống tốt hơn cho chính bạn của những năm tháng sau này.Instagram : wansonn94…
RED-ĐỎNó là màu của máu, của rượu và cả màu đại diện cho tình yêu cháy bỏng.…
Những câu chuyện nhỏ, vụn vặt chất chứa hình hài nỗi nhớ, vương vấn nỗi đau. Sẽ có những câu chuyện mang màu sắc u ám, cũng có câu chuyện tìm được ánh sáng chữa lành. Nửa đêm - thời khắc mà người ta lột trăm nghìn lớp mặt nạ và sống thật với chính mình. • Tác giả: Vô Thanh • Tình trạng: Mỗi ngày lết một chútChú ý: Đây là tản văn, không phải truyện kinh dị kể lúc nửa đêm đâu._______________________________Tôi đắm chìm vào nhân vật, lại một lần nữa tìm thấy chính mình. Hy vọng từ bóng tối vô cùng vô tận ấy, bạn sẽ thấy ánh sáng của cuộc đời mình.…
"Khi lòng buồn, trời sẽ đổ mưa..."…
Người đặc biệt - Special PersonAuthor: Tiểu Niễu Tình trạng: Chưa HoànThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Tình cảm thuần khiết, Chậm nhiệt, Võng hồngNhân vật chính: Bàng Bác Văn, Lưu Gia LươngNhân vật phụ: Hàn Văn Húc, Ôn Ngọc Châu, Trương Minh Dương, Tề Vân Minh, Trương Thế Kỳ, Khả Bằng, Thôi Mặc Dương...…
[Tản văn] Thư tìnhTác giả: Linh Yunki. (Giun béo)Giun vô tình gieo thương, gieo nỗi nhớCá ngang qua, lặng lẽ lượm đem vềRồi một hôm trời xinh hạt mầm nởKết thành hoa, ghim trong tim cá khờ.Tổng hợp những truyện ngắn và tản văn của mình. Truyện được đăng trên Wattpad và Ổ Sách. Phiền không đem đi đâu khi chưa hỏi ý kiến của mình. By: Linh Yunki's Story.…
Nắng chiều đã tắt trên những tán cây...Nắng của cậu bao giờ mới tắt trong lòng tớ đây?…
"Ngẩng đầu ngắm bầu trời, sắc xanh hay ảm đạm đều vì anh mà nhuộm thành"Viết bởi Mộ Dung Khuê (Murong).…
Người ta vẫn thường hay nói: " Có một loại tình yêu nó tên là buông bỏ".Đúng vậy, tôi tin vào nó!Bạn biết không, gần đây tôi không hiểu lý do vì sao mỗi lần nhìn thấy tôi anh ấy lại tỏ ra thờ ơ dù rằng chúng tôi đã từng xuýt chút nữa thành vợ chồng hợp pháp? Chia tay rồi thấy nhau ít nhất cũng cần một lời chào theo phép lịch sự chứ nhỉ? Và tôi cũng không biết vì sao kể cả ba mẹ từ lúc nào chẳng còn để ý tới những lời tôi nói, những câu tôi hỏi? Phải chăng bằng một cách nào đó tôi đã trở lên vô hình trong mắt của họ? Nhìn tấm di ảnh tên bia mộ tôi tự hỏi:"Hạnh là bất hạnh hay hạnh phúc?""À hóa ra tôi chỉ là một vong hồn..."…
Chủ yếu tuỳ hứng theo tâm trạng, hay ngẫm nghĩ về điều gì đó mà nảy ra cảm hứng.…
Tôi và anh lướt qua nhau trong một chiều mưa tầm tã. Anh chẳng nói lời nào lại xuất hiện trong cuộc đời tôi, khiến tôi chẳng thể quên.…
Nếu thù hận có thể giúp cậu quên đi, tôi mong cậu hận tôi đến tận xương tuỷ.Đại Vu Nghiên GiaTrịnh Tú NghiênVu Văn Văn…
Muốn thì viết,buồn thì viết,nhớ thì viết,vui thì viết,hồi tưởng thì viết,suy ngẫm thì viết,đau lòng thì viết,cô đơn thì viết, tức giận thì viết,yêu thương thì viết...Nhàn rỗi,có hứng thì viết :) viết về mọi thứ,mọi cảm xúc :)…
Vì đam mê, sở thích nên mình không bắt buộc các bạn phải like hay share cho mình.Mình viết không hay . Mình nghĩ thế nào thì viết thế đấy. Không theo một trình tự. Kiểu tùy bút.Xin cám ơn vì các bạn đã đọc ^^-Phanh…
ngôn nhá. 0309…
Đối với sinh mệnh này đặt cược, cược rằng em yêu ta..Rằng căm hận đến thẳm sâu, nhưng sao giấu được tình trong ánh mắt?Ôi em ơi, trong tôi như có một ngọn lửa thiêu đốt mình. Em ơi, làm sao mối tình này lại bén lửa? Tôi biết, một Phát Xít và một Cộng Sản, nghe thật nực cười biết bao. Nhưng tình yêu ơi, ngọn lửa này đã thiêu đốt lý trí tôi rồi, vì sao ta không thể phiêu mình dưới ngọn lửa đã cháy rực này?Couple: SovNaz. (UssrNaz).Lưu ý: chương đầu sẽ không liên quan đến couple SovNaz, và có thể trong quá trình viết, sẽ có một số chương không liên quan đến couple này vì đôi khi tôi sẽ nghĩ ra vài đoản nhỏ, và tôi sẽ viết nó ở đây.Không liên quan đến lịch sử, chính trị, kinh tế, lãnh thỗ quốc gia,..v.v..Tất cả nhân vật điều hư cấu.…
Anh luôn là nam chính trong câu chuyện của em, mọi trang giấy đều có anh!Em mãi chả thể là nữ chính trong thiên tiểu thuyết nơi anh, rốt cuộc cũng chỉ là nữ phụ lu mờ!…
Truyện được viết từ những cảm xúc bâng quơ và những suy nghĩ vu vơ lướt nhanh trên đầu. Chính vì thế bố cục rất kì cục và không hoàn chỉnh. Dù sao thì đây là lần đầu mình viết ra một câu chuyện bằng những cảm xúc của mình =)) Nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua! Truyện xoay quanh các nhân vật trong khoảng thời gian tuổi trẻ nhiệt huyết, bồng bột và sống hết mình, mang theo những suy tư và những nỗi buồn khó tả. Những nhân vật ấy gặp nhau và cùng nhau giải quyết những nỗi buồn. Chính vì vậy mà mình phủ nhận sự tình cờ trong cuộc gặp gỡ của họ mà đặt tên nhan đề là "KHÔNG PHẢI TÌNH CỜ TÌM ĐẾN NHAU" Các nhân vật được xây dựng theo cảm hứng nhất thời, cho nên mình nghĩ sẽ không quan trọng lắm về nhân vật chính, phụ hay phản diện, mà hãy xem nó như giữa những con người nổi loạn thời tuổi trẻ với nhau, cùng nắm tay đi trên con đường ... Truyện không biết có theo hướng HE hay SE gì không, nhưng chắc chắn rằng nếu chúng ta tự tạo cho mình một câu chuyện về tuổi thanh xuân ngoài đời thực, và cứ sống hết mình thì sẽ có cái kết HE thôi <3. Lời cuối cùng, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3. Cảm ơn <3.…
Nguồn: Vịt Con Xấu Xí (FB)----------------------------------Ta là Thái tử phi, gả vào Đông cung ba năm, vẫn chưa mang thai.Có đại thần tấu lên, nói Đông cung không có con nối dõi làm lung lay quốc bản (đe dọa đến sự ổn định của quốc gia), tấu xin cho Thái tử nạp thêm thϊếp.Hoàng đế và Hoàng hậu vui vẻ chấp thuận.Sau đó,--- Bọn họ bèn tặng cho ta mười nam nhân tuấn tú.Ta tức muốn hộc máu."Tặng ta làm gì? Tặng cho Thái tử đi chứ!"…