[Truyện Ngắn] Đám Mây Hồng Tuổi Thơ
Truyện ngắn về thời thơ ấu mà hầu như bất cứ ai trong chúng ta đã từng trải qua và thành kỷ niệm đẹp khó phai trong cuộc đời.…
Truyện ngắn về thời thơ ấu mà hầu như bất cứ ai trong chúng ta đã từng trải qua và thành kỷ niệm đẹp khó phai trong cuộc đời.…
"Ngày nảy ngày nay, một tên cáo nọ rất thích gọi món Cacao đá xay. Hắn thích tới nỗi nhất định phải mang tất cả loại Cacao về làm của riêng"Tất cả nhân vật, địa điểm trong truyện đều là hư cấu.…
Mọi thứ đều có một chữ "duyên". Dù quý vị tài giỏi đến nhường nào cũng có thời khắc giữ chẳng nổi một sợi tơ lòng.…
do mình tự viết nên không được hay cho lắm m.n đọc rồi cho mình xin ý kiến nhaTùy hứng viết thôi nên lịch đăng không ổn định…
Những mẩu tips nhỏ khi bạn đang phân vân có nên thích một người hay không?Bạn nghĩ cuộc sống hiện tại như thế nào?Như thế nào là tốt nhất?Có thể là những mẫu chuyện tích góp của WeiboCó thể là những lời tự bộc bạch của author.Hy vọng những câu nói này có thể an ủi được lòng đang rối bời của các cậu!#Cún…
Những truyện ngắn có cốt truyện đơn giản, nhân vật chính là OTP.…
'đam mỹ buồn ' thụ ( cậu) công ( anh) ( mong mọi người ủng hộ xin cảm ơn)❤…
Tình trạng: Bản gốc đã hoàn, bản edit chưa xong...Chung cư 3506, phòng 502, toà nhà 5 vừa xảy ra một vụ án mạng kinh hoàng, đằng sau hiện trường ẩn chứa những cách thức và động cơ giết người đầy kỳ quái. Hãy cùng xem cảnh sát trẻ Tô Hàn làm thế nào để từng bước tìm ra chân tướng.Thể loại: truyện ngắnTác giả: 袁芬奇Editor: Tư Duệ.[ Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin đừng reup. Dịch vì rảnh không vì mục đích thương mại 😉 ]Mỗi tuần thứ bảy hoặc chủ nhật mình sẽ cập nhật 1 chương.Cảm ơn mọi người đã quan tâm. ❤️FB: Tư Duệ- 思睿…
Tác giả: Tuý Vọng Thư.Tình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang lê lếtThể loại: Đam mỹ, hiện đại, mạt thế, tình cảm, cường công cườnng thụ, có H nhẹ, HE.Số chương: 70 chương - 4 phiên ngoại.Văn án: Diệp Thiên Trạch tưởng rằng bản thân chết chắc rồi, bất quá, làm tang thi Hoàng nhiều năm như vậy, bị nhân loại cắt xẻo từng miếng thịt để đem đi thí nghiệm. Nhưng ít nhất còn có một người nhớ hắn, luôn tâm tâm niệm niệm mà cứu hắn ra ngoài, có lẽ sống đời này cũng không uổng công. Chính là ông trời không phụ hắn, bản thân hắn không nghĩ tới mình được trọng sinh trước mạt thế tận mấy tháng! Ta thề, một đời này, những ai phản bội ta, bỏ rơi ta, hãm hại ta, ta đều sẽ đòi lại hết. Nhân loại, có chết cũng thế, hắn cũng đâu phải con người, phải không? Bất quá, nam nhân kia, Diệp Thiên Trạch liếm môi, ngươi là của ta a~~**Chủ thụ, bàn tay vàng to to to, bự bự bự, vàng choé mù mắt cẩu bạch kim. Tuyệt đối không ngược quằn quại, tuyệt đối chính nhất sảng văn. Từ đầu đã là sảng rồi.**~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Diệp Thiên Trạch: Thế giới này quá ghê tởm.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ diệt đi.Diệp Thiên Trạch: Nhân loại quá bẩn thỉu.Diệp Mộ Khanh: Vậy huỷ hoại đi.Diệp Thiên Trạch: Ta không thích bị ngươi đè.Diệp Mộ Khanh: Nguyên lai bảo bối thích "cưỡi ngựa" a~~Diệp Thiên Trạch:Không phải...Ngô... Ngô... Ân a.... Hỗn đản.…
Tác giả: 筱筱沁雪Nguồn: Lofter…
Một ngôi trường nổi tiếng với nhiều thiết bị học tập tốt nhất cả nước. Là ngôi trường được nhà nước đầu tư hơn vài trăm tỉ đồng ,là ước mơ của biết bao nhiêu là học sinh. Nhưng nó chỉ dành cho các công tử tiểu thư con nhà có chức có quyền mới được học.Nhưng rồi không một ai bên ngoài biết rằng bên trong ngôi trường này có 1lớp học được mọi người của trường xem là lớp học của quỷ hay là lớp học ma ám.Tại sao ư?Đơn giãn mà nói cách đây 8năm. Một cô gái tên Tokamaru của lớp 10A5D đã chết ngay tại lớp. Cái chết này không một ai rõ nguyên nhân.Cái xác chết rất thảm hại.Từ đó cho đến nay cũng chính là lớp 10A5D hiện tại đã chết tổng cộng 5 học sinh.Những cái chết khác nhau.Chết một cách bí ẩn, nhưng chúng giống nhau ở chỗ đều chết một cách thảm khóc và đẫm máu nhất.Vậy tại sao không ai rời khỏi đó.Bởi vì chỉ cần bỏ chốn hay rời khỏi đó ,thì cái chết tiếp theo sẽ là họ.Mọi chuyện đến nay đã yên bình.Nhưng rồi nó lại quay lại một lần nữa.Sự chết chóc lại quay lại khi một người khác đã đến đây.Và nó đã bắt đầu 💀....~~~~~~~ Theo dõi xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nhé.😉…
lần đầu viết truyện có gì sai xót thì góp ý giúp mình?…
Mình đang tìm hiểu và muốn lưu giữ các câu chuyện và ý nghĩa về các loài hoa nhưng trong quá trình sẽ có sai sót. . .Mỗi loài hoa không chỉ mang hương sắc độc đáo riêng, mà còn gắn với những câu chuyện, truyền thuyết thú vị về từng loài hoa. Các bạn đã biết hết sự tích các loài hoa chưa? Chúng ta hãy cũng đi tìm hiểu nhé.#sưutầm.…
chưa hoàn thành…
Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn AnhBản gốc: https://www.gutenberg.org/ebooks/29219Audio: https://www.youtube.com/watch?v=TQbmAScc1H8&list=PL614Y-7rmh2tazvQi59oNyDe-OxXpW-4yMình không dịch toàn bộ mà chỉ dịch những chương chính tập trung vào mối quan hệ của các nhân vật và diễn biến cốt truyện.…
đọc đi rồi biết…
"Hãy nói tôi nghe, điều gì khiến cậu trở nên nhạy cảm đến thế? - Cậu ta từng hỏi tôi như vậy đấy!"" Cậu ta khiến tôi luôn là chính tôi, thậm chí đã vô tình bộc phát ra nhiều thứ tôi chưa bao giờ thử - thậm chí là về chính tôi!Không biết được rằng, cậu ta đã khiến tôi cảm thấy, tự ti theo một cảm xúc khác, khi cảm thấy mình thực sự không thể với tới những điều quá cao sang, ở bên cậu ta, có thể tự do là chính mình, nhưng tại sao? Tại sao tôi lại tức giận, một cách vô cùng trẻ con!?".................................................. Dưới bầu trời thu, luôn có cảm giác hắn vẫn luôn bên cạnh, vẫn là hình ảnh đáng ghét đó, nhưng khóe mắt cay cay, tại sao lại thế? Thẫn thờ nhìn trời thu, thu đẹp lắm, nhưng nắng hạ đã dần nhạt phai"Tôi lại thua rồi, thực ra chưa bao giờ thắng một cách đúng nghĩa"…
Đời người là những cái chạm.Những người dưng xa lạ bước vội qua đời nhau, những khuôn mặt người lướt đi vùn vụt trong trí nhớ già nua, hạn hẹp. Người và ta - hai người lạ trên những vạch kẻ của đường đời mênh mông. Chúng ta chỉ để lại cho nhau những cái chạm như điểm giao giữa ta và người. Những cái chạm khẽ vào da thịt làm ta với người từ lạ bất chợt thành quen, những cái chạm như thể mối nối ràng buộc mình vào nhau thật chặt để ta nhớ về người, ta nghĩ về người thật lâu, thật sâu; để hình vẽ người in rõ trong tâm trí; đế dấu người ấn mạnh vào tâm... Rồi chợt bừng tỉnh tự hỏi...Người là ai giữa những người kia ?Ta là ai trong cuộc đời người ?Chỉ biết, những cánh tay xanh xao, gân guốc cứ chạm nhau mãi thôi không tách rời. Là ta và người hay còn kẻ xa lạ...…