Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác phẩm: Bạn cùng phòng đừng thẹn thùng.Tác giả: Yêu Nghiệt Đằng Đằng Vi SưNguồn raw: phongnguyetTình trạng: 29 chính văn (hoàn)+ pnEditor: Bạch TuyếtVăn án:Tô Nguyện có một người bạn cùng phòng tên là Phương Chính, sau cậu lại có thêm một đứa con tên là Tiểu Oai.... :3] là vì thượng bất chính hạ tắc loạn sao?Văn án ngắn gọn chưa nói được gì, mời xem chính văn!!!!Truyện đăng trực tiếp tại wattpat!!!…
Níu kéo người yêu cũ, cái hoàn cảnh trớ trêu cùng bộ dạng thảm nhất trong đời tôi, đầu bù tóc rối, nước mắt tèm nhem, kết luận bằng bốn chữ "thảm hơn cả thảm", cuối cùng lại bị thằng bạn cùng lớp xa lạ nhìn thấy. Thảo Đan tôi thề, dù có tiêu tốn cả tháng tiền ăn vặt cũng phải bịt miệng cho bằng được cậu ta. "Sao mày lại khóc?" "Nhục."…
Tác giả: Mộc Qua HoàngThể loại: đam mỹ, hoan hỉ oan gia, cường cường, vườn trường, HE.Nhân vật chính: Hạ Triều x Tạ DuNhân vật phụ: Thầy cô và các bạn học .v.v.Tiến độ bản gốc: hoàn thành (112 chương) + 3 Ngoại truyệnGIỚI THIỆU:Tạ Du cùng Hạ Triều vốn là đại ca hai lầu Đông và Tây, đáng lẽ theo lệ thường nước giếng không phạm nước sông, nhưng lên đến lớp mười một, hai vị "thiếu niên phản nghịch" thuộc dạng phong vân trong trường không chỉ được xếp vào cùng một lớp mà còn trở thành bạn cùng bàn.Hai tên này rõ ràng là học bá mà lại giả vờ làm học tra, diễn ngược diễn xuôi, cứ đến kì thi là tranh nhau hạng nhất đếm ngược, ngoài mặt thì ngày nào lên lớp cũng giả vờ chơi game, tỏ vẻ không tranh sự đời, sau lưng lại vụng trộm học tập. Sau đó... hai đầu gấu trường nói chuyện yêu đương.Mình xin lỗi bạn edit, vì chưa có sự edit mà đăng truyện này lên. Mình cũng muốn đọc trên wordpress nhưng chữ nhỏ quá không có chế độ phóng to mình đọc không được vì mình bị cận nên mình đăng lên để phóg to chữ cho dễ đọc,nếu mà bạn edit có ý kiến thì mình sẽ xóa. Cảm ơnĐây là đường link của bạn edithttps://leotaozi.wordpress.com/muc-luc-nguy-trang-hoc-tra/M.n ai đọc chữ mà không cần phóng to thì vào link đọc ủng hộ bạn edit nha…
"Hoa lưu ly, loài hoa tượng trưng cho câu nói, sự khẩn cầu trong tình yêu: "Forget me not - Xin đừng quên tôi." Còn có hoa Sim mộc mạc, hoa Oải Hương, thể hiện sự nhớ thương, chờ đợi."…
về cuộc đời của main okđọc được thì đọc không được thì mời điTruyện hài lắm, hài kịchHài trong hài hướcKịch trong bi kịch nhaĐây là lần đầu mình ghi truyện nên có hơi lặp từ và nông cạn từ, có gì mọi người góp ý để mình làm tốt hơn…
Hán Việt: Chân thiên kim kháo tả linh dị văn bạo phúTác giả: Thôi Kinh ThướcThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Hệ thống , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Huyền học , Sảng văn , Đô thị tình duyên , Kim bài đề cử 🥇 , Mary Sue , Thị giác nữ chủ , Thật giả thiên kim , Viết vănBổn văn văn án:Thích Tuyền là Huyền môn đứng đầu thiên tài, tuổi xuân chết sớm sau xuyên đến một quyển thật giả thiên kim trong tiểu thuyết, trở thành mỗi người ghét bỏ thật thiên kim, cũng trói định một cái tay bút hệ thống.Vì tục mệnh, nàng không thể không ở trên mạng còn tiếp 《hào môn nhật ký》 chi hệ liệt tác phẩm -- Ngay từ đầu:Hào môn cảm kích giả: Đương sự tự mình tin nóng, dưa thơm quá!Bình thường người đọc: Hành văn rác rưởi, cốt truyện nước sôi để nguội, thật là cười đến rụng răng!Sau lại --Mọi người ăn dưa ăn đến trên đầu mình.Bá đạo tổng tài rơi lệ: Đại sư văn tình cảm dư thừa, lệnh người khắc sâu trong lòng!Cũng ở văn hạ hào ném thiên kim, chỉ cầu Thích Tuyền chỉ điểm bến mê.Hào môn nhị đại kêu khóc: Đại sư văn đâu ra đó, khiến người tỉnh ngộ!Từ đây trở thành 《Hào môn nhật ký》 trung thực thư mê.Huyền môn khôi thủ kính than: Tiền bối tìm lối tắt, vào đời tu hành, xem biến nhân gian trăm thái, vãn bối tự thẹn không bằng.Đánh thưởng vô số, trở thành bảng một đại lão.Rất nhiều đại lão tranh nhau ở văn hạ giận xoát hảo cảm, chỉ cầu một quẻ.Bình thường người đọc: A này......Lười biếng tùy tính sức chiến đấu trần nhà nữ chủ x ngoại thuần…
"Đâu cần áo, ôm em là đủ ấm rồi!" Anh nhìn tôi đầy âu yếm rồi đưa tay qua eo tôi, siết nhẹ. Mặc dù đã cách một lớp áo dày nhưng tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh đang kéo mình lại gần. Anh ép tôi thu gần khoảng cách theo một cớ tự nhiên. Tôi cảm nhận được mùi hương thanh mát quen thuộc, không quá nồng như nước hoa mà rất dễ chịu. Mùi hương như đem dư vị của biển, cũng chính là signature của anh. Thoảng qua một lần là khiến người ta nhớ mãi. "Sao vậy, không muốn ôm anh à?" Anh lại ghé vào tai tôi nói với giọng thân mật. ... Cảnh báo: ra chương mới với tốc độ rùa bò ^^Ngày bắt đầu: 17/10/2023…