Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,123 Truyện
Chúng Ta Là Gì Của Nhau - TFBOYS - Girlfriend

Chúng Ta Là Gì Của Nhau - TFBOYS - Girlfriend

267 19 15

Tác giả: Vương Hoài TrangThể loại: Lãng mạn. Ngược. Hài hước... Trạng thái : Đang update Chuyện là tất cả chất xám của tác giả. Nên cấm copy ra ngoài. Có bản quyền cả đấyChuyện mang tính chất hư cấu. Viết theo cảm xúc. Những ai không thích thì có thể không đọc- Em thích anh sao ???-- Vương Tuấn Khải hỏiNó nhìn thẳng vào mặt Vương Tuấn Khải nói - Ai, ai bảo anh là tôi thích anh chứ ???- Thế sao màn hình điện thoại với cái ốp điện thoại của em là hình của anh ?? -- Tuấn Khải chỉ vào cái điện thoại Nó cắn môi không nói được câu nào. - Thật sao ?? Êy. Mặt đỏ hết rồi kìa. Em xấu hổ sao ??Bây giờ nó triệt để cạn lời 😓- Tôi, không, thích, anh. -- Nó nói nhấn mạnh. _____________Liệu đây có phải là tình đầu của Vương Tuấn Khải không ? Mọi người cùng đọc nhé…

$ Duyên Phận Song Sinh $

$ Duyên Phận Song Sinh $

5 0 1

Nói về cuộc tình tay ba của anh chàng điển trai Hàn Huyên Văn. Và 2 chị em song sinh của Khuyển Gia - Khuyển Ý Lam (cô) và Khuyển Ý Lan (nó). Cô là người chị, người không được gia đình xem trọng. Thông minh tài trí hơn nó. ...Còn nó, là người em, được gia đình và người khác yêu thương. Xem trọng, muốn gì thì có nấy. Luôn ghét bỏ chị mình. Đoạt lấy tình yêu của Hàn công tử. Dùng mọi thủ đoạn để hãm hại, kể cả giết chị. Trong người mang bệnh Vô Sinh...Hàn Huyên Văn, là 1 quý công tử, đẹp trai khỏi nói, tính tình lạnh lùng. Chủ tịch công ty lớn trong nước. Vô duyên vô cớ bị chị em Khuyển Gia kéo vào cuộc tình TAY BA--- 1 Đoạn ---Cô và nó là chị em sinh đôi. Nhưng...sao cô lại khác nó đến vậy... Phân biệt đối xử? Lúc cô và nó 5 tuổi , ba mẹ luôn mua cho nó đồ chơi, đồ mặc. Cô tới chơi chung thì bị ba mẹ trách phạt. Rằng giành đồ chơi với nó... Lúc cô và nó 10 tuổi, cô sẵn đã thông minh nên học rất giỏi. Được rất nhiều phần thưởng. Nhưng...nó thì khác...tuy thông minh giống cô nhưng lại ham chơi, kết quả rất thấp. Về đến nhà lại được bố mẹ khen. Còn cô ? Cô luôn bị mắng chửi. Suốt mấy năm cấp 1 của cô coi như hư hỏng hết :)) Lên cấp 2, mọi việc nhà đều do cô làm. Nó ngồi chơi, không cần động tay động chân. Ở lớp cô lại bị cô lập do nó. Nó luôn phá hoại mọi việc, còn trách nhiệm do cô gánh. Trong suốt cấp 2, cô luôn giấu đi tất cả nổi buồn và uất ức trong lòng....Rồi khi hết cấp 3 chẳng khác là mấy. Cô vẫn bị coi thường. Cô luôn thắc mắc rằng: Tại sao nó có mọi thứ, nhưng cô không có.…

Diệp Hà Sơn

Diệp Hà Sơn

153 17 6

Mùa thu gió lạnh,người đông phố chật,cô cứ thế lủi thủi đi về phía trước,mặc cho nhiều ánh nhìn kỳ dị liên tục hướng về cô.Lòng cô bây giờ quặn thắt,đau đớn,nhưng không thể làm được gì.Chỉ có thể đứng chôn chân một chỗ,mặc cho mọi thứ vốn dĩ là của cô,bắt đầu tan biến.Cô đã cố gắng trong 2 năm nay,mong là sẽ giữ lại được tất cả,hay cho dù mất mát đi một phần nào đó thì cũng chẳng bao giờ tổn thất lớn thế này.Sự việc diễn ra thật nhanh,chỉ là một cuộc họp,chỉ là một cuộc nói chuyện,mà nó đã lấy mất thứ từng là của cô,của cha cô,rồi còn khiến bệnh cha cô trở phát nặng thêm.Bàn chân cứ thế lê bước về phía trước,bây giờ cô không còn nơi nào để đi,cứ mặc mình buông xuôi tất cả,đến đâu thì đến,cô cũng không còn quan tâm.*TítTít*_Mẫn tiểu thư,bọn chúng đã dám xông thẳng vào bệnh viện đòi tiền,bọn chúng nói nếu không có tiền trả cho chúng nó,chúng nó thề sẽ giết chết tiểu thư,giết hết từng người làm việc cho nhà họ Cố.Mẫn tiểu thư,cô vẫn đang trên xe an toàn chứ?-giọng nói lo sợ,hồi hộp của anh trợ lý càng làm cô thêm phần sợ hãi.Chúng tới đòi mạng sao?Lúc mượn chúng nó ăn nói anh em giúp đỡ là bình thường,đến khi công ty bị tịch thu thì lại quay ra trở mặt.Lũ khốn mà!_Tôi không có trên xe._Gì cơ?Mẫn tiểu thư!!Cô đã làm gì bọn họ thế?_Chẳng qua tôi cho bọn họ một trận thôi.Bây giờ chắc có lẽ họ đang quay về báo cáo cho anh đấy,còn không thì họ cũng chẳng thể tìm ra tôi-Cô nhìn xung quanh mình-Nơi đây rộng lắm._Mẫn tiểu thư, cô có biết cô đang làm gì không hả?…