[ 0309 ] Tình Cờ yêu em
Cứu vớt bộ truyện của tôi với🥲🥹…
Cứu vớt bộ truyện của tôi với🥲🥹…
em mới viết lần đầu tiên, mong mọi người đón nhận ạ...truyện HECô-một sinh viên ngành y nhỏ nhắn, tóc dài ngang lưng, khuôn mặt bầu bĩnh.Anh-chủ tịch của tập đoàn Lima, cao m8, ngũ quan sắc bén, luôn tỏ ra lạnh lùng như một tảng băng di động nhưng gặp cô lại bất ngờ thay đổi.Anh gặp cô trong tình cảnh ngẫu nhiên nhưng nào ngờ cô gái nhỏ ấy đã khiến anh ghi nhớ mãi.Hãy chờ xem liệu khi hai người về một nhà, cô hay anh mới là người làm chủ.P/s: mọi người cho em xin nhận xét khi đọc xong nhé ạ ^^…
Nó với hắn , năm sáu tuổi vô tình gặp nhau đã đem lại cho hắn nỗi suy tư . Lần thứ hai cả hai không biết trời xui đất khiến gì mà nó và hắn lại học cùng lớp , ngồi chung một bàn , từ đó nó và hắn đã trở thành bạn thân .Rồi đến một ngày Huhuhu sau Thiên lại bỏ Băng đi chứ Thôi tiểu Băng đừng khóc nữa , xấu lắm đấy híc.... híc Băng khóc xấu lắm sao Đúng rồi , Băng khóc là sẽ rất xấu ......…
mình coppy chưa xin phép chỉ vì thấy hay nên muốn mọi người cùng đọc…
Tác giả: Huyền Thể loại: trọng sinh, xuyên việt, tương lai, dị thế thú nhân, mỹ thực, trung y, cơ giáp, dị năng, tùy thân không gian, sinh tử văn, mạo hiểm, khí phách thê nô tướng quân công x cổ y dược sư thụ, 1×1, HE1×1, HeVăn ánTrong một lần ngoài ý muốn, Tề Tuấn xuyên qua thế giới thú nhân tương lai, trở thành Kỳ Tuấn. Hai thế làm người đều mang thân phận con riêng nên hắn không có được "thân nhân" dối xử tốt*Đối với những "thân nhân" như vậy, Kỳ Tuấn cũng vui mừng mà thoát ly quan hệ. Cuộc sống một người dù có lại cô đơn cũng so với việc mỗi ngày bị "thân nhân" phỉ nhổ tốt hơn.Ah? Như thế nào lại có một cái bách thảo không gian? Gieo trồng dược liệu sẽ làm không gian thăng cấp? Này không quan trọng! Quan trọng là mình rốt cuộc có thực vật dành cho người ăn!!Trời biết thực vật ở thú thế căn bản không dành cho người ăn a!"Uy, đừng có giả bộ. Muốn ăn liền ăn nhanh lên a! Nguội liền không thể ăn!""Uy uy uy! Thối sắc lang! Là ăn cơm chứ không phải ăn ta a!!! Ngươi mau câm mồm cho ta! Trí năng cơ giáp là để rình coi a hỗn đản!!!"Đây là cố sự dốc lòng cố gắng để trở thành cổ y dược sư vĩ đại nhất hoa quốc của một phế vật tiểu thụ...(???!!!)Có tùy thân không gian, có mỹ thực, có dược liệu, có dị năng, có cơ giáp, có thám hiểm, có khảo cổ còn có bàn tay vàng u ~~~~~Nguồn : WikiDich…
Fanficsion - Fake (giả)…
Tên gốc: Before Sunrise (Lời tác giả: Tiêu đề được đặt theo một bộ phim tình cảm nổi tiếng, nhưng nội dung của fic không liên quan gì đến phim)Tác giả: Isadora_StewartLink gốc: https://archiveofourown.org/works/39008613?view_adult=trueẢnh bìa: Tui bị mất cre rồi huhu, ai biết artist cho tui xin với ạ.Tóm tắt của người dịch: Toàn pỏn thôi chứ k có gì =)) Gin yêu Rye, Akai ghen nổ mắt. Chấm hết. =))…
Tôi là một vị bác sĩ trẻ tuổi( Ý tưởng 100% của tác giả nên cấm sao chép ý tưởng )…
vì cậu là nắng nhỏ.hagiwara kenji storiesooc, lower case…
Chào tiểu thuyết này dựa theo bộ phi Spirited Away... cũng có thể nói đây là ngoại chuyện của nó bản gốc của cuốn tiểu thuyết này là tiếng anh nên tớ đã dịch và viết lên đây đồng thời cũng ghi nguồn để bạn nào muốn đọc bảng tiếng anh ạ Nguồn: https://www.fanfiction.net/s/3261432/13/Spirited-Away-2-Return-to-the-Spirit-World…
Thể loại: Đồng nhân, chủ công, nhất công đa thụ.Nhắc nhở nho nhỏ trước khi vào truyện, đây là văn chủ công, tớ sủng thụ bao nhiêu thì buff công nhiều bấy nhiêu. Nhiều chuyện có thể lệch nguyên tác và chắc chắn có OOC, tất nhiên.Công, đại mãng xà âm ngoan thủ lạt giấu mình dưới lớp mặt nạ ôn nhu trầm tính, miệng treo ý cười ấm áp, lời lẽ thoát ra trái ngược. Quan trọng, hình tượng công mình xây dựng là Slytherin hoàn hảo, miệt thị máu lai và muggle, trừ 2 người anh ta nhận định có tài.…
zô thì bít =))…
Tác giả: 有300个推Trans: ChocoYuuu…
Truyện ngẫu hứng viết về f5 trong Detective Conan. Đọc thêm ở chương đầu.…
đọc đi rồi biết nho:)))…
Furuya Rei và những lần mơ thấy những thứ kinh hoàng.xoay quanh F5 học viện cảnh sát.chủ yếu là để thoả mãn trí tưởng tượng của mình.…
- tớ nghĩ mình biết yêu rồi các cậu à.- hơ hơ.- chuyển sang trai cảnh sát rồi hả?…