EXSH | Đã Xinh Lại Còn Thông Minh
tất cả các chị e deu thik =)…
tất cả các chị e deu thik =)…
Summary: Chân chạm mặt biển đen,Tay với lên trời xámMưa mang màu ảm đạmGiam cảnh sắc thiên thanhHỡi tri kỷ tôi ơiEm đang làm gì thế ?Em cầm theo bảng vẽQuẹt vài đường miên manTrang đầu tiên tàm tạmĐỏ lục tím cam vàngBầu trời kia vẫn rộng,Biển cả vẫn mênh môngCầu vồng sau mưa ấyKhông có màu xanh lamHỡi tri kỷ tôi ơiEm đang làm gì thế ?.Started on November 17th…
"Simp mà giấu""nói cũng có được gì đâu"…
-vệ tinh xung quanh em-xung quanh em đầy rẫy những vệ tinh, liệu người có phải một trong số đó?-em xinh, em xinh, em xinh đẹp và lung linh-vô tư, ngân nga, múa ca dưới ánh bình minh…
Một câu chuyện ngắn tự sự của một chàng trai về câu chuyện tình cảm tưởng như đã có nhưng lại xa tận chân trời.…
"Nếu chỉ vì để hoàn thành tâm nguyện trước lúc ra đi của mẹ tôi mà anh chọn cách ở lại, thì làm ơn, đừng cố gượng ép bản thân mình nữa. Không có anh, tôi vẫn sống tốt, Tiêu Chiến."Thể loại: Thanh xuân vườn trường, 1×1, niên hạ công, HE.作品:触动你的心《博君一肖》作家:美娟 _SunhsĐây là đứa con tinh thần đầu tiên của mình, mọi người ủng hộ nha. Cảm ơn.…
Gương vỡ lại lành, HE…
MAIQUINN - Saabirose 🐙🐺Họ từng nghĩ mình là hai cơn gió ngược chiều. Nhưng nghệ thuật không sinh ra để giống nhau. Cãi vã, tổn thương, im lặng. Nhưng không hiểu vì sao, mỗi lần quay lại, người kia vẫn ở đó.Và khi gió bắt đầu đổi chiều, họ nhận ra điều quan trọng nhất không nằm trong nhạc - mà nằm trong ánh mắt người đang lắng nghe mình.-----------------------//Lưu ý: Xin đừng để truyện đến tay 2 chính quyền bằng bất cứ hình thức nào. Fan cp đọc với nhau thôi ạ. Ship vui vẻ dễ thương. Không gán ghép tiêu cực rồi sau này có chuyện gì thất vọng này nọ. Tôi thấy họ dễ thương nên tôi ship, tôi không cần họ là thật ☺️ Vị hen các bạn đọc truyện vui vẻ ❤️…
"mai ơi, tay em ấm lắm.""vậy ạ, chị muốn nắm tay em mãi không?"____maiquinn x mỹ mỹ.delulu x3,14…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
AU, HE, Lâu ngày sinh tình.…
Truyện dịch.…
PerthSaint | Bí mật của anh, của em.* Author: Jin* Pairing(s): PerthSaint (Suppapong Udomkaewkanjana x Tanapon Sukumpantanasan)…
Vài mẫu truyện ngắn về cuộc sống đáng yêu (thiệt ra là sến) của họ.Vương Sở Khâm x Tôn Dĩnh Sa.…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Omega tưởng chừng bức tranh của cuộc đời em sẽ luôn là một màu xám xịt cho đến khi enigma xuất hiện và thắp lên những cảm xúc mãnh liệt ẩn sâu trong lòng em, tạo nên một vở kịch đầy giằng co giữa bóng tối và ánh sáng, giữa lý trí và khát khaoNó tựa như sự pha màu theo chiaroscuro, sự hòa hợp đối nghịch đến mức nực cười-----Đôi lời của tác giả------Nếu bạn đam mê omegaverse, eabo theo mô tuýp điển hình, đọc vui vui giết thời gian thì hãy dừng ở chương 9 và xem nó như là một bộ truyện mì ăn liền thôiNếu bạn vẫn yêu thích và muốn đọc tiếp, đặc biệt là càng về sau cuối, hãy chuẩn bị tinh thần…
một vài nét chữ, vu vơ chuyện người.…
" mấy anh chị nhà vie chất vl, mấy con gà biết gì? "…