phím tắt word và exel
…
hôm nay tớ ngủ dậy và đọc được vài tin ngớ ngẩn, tớ không phải fan cứng hay lâu năm của Bơ nhưng tớ hiểu được các cậu đã hoang mang tới mức nào.…
Hắn cảm thấy buồn bực, vô tình " món quà" nhỏ của cậu đã khiến hắn bất ngờ. Rồi hắn yêu, hắn đau, hắn nhung nhớ, hắn kiếm tìm cậu trong vô vọng.Để rồi đến khi hắn chìm vào bóng tối, cậu lại xuất hiện, làm ánh sáng của hắn.Để rồi đến khi hắn mất đi lí trí, chính cậu cũng là kẻ cứu rỗi hắn.Cậu lần ấy nhìn thấy hắn, vô tình biểu cảm của hắn làm cậu chạnh lòng, làm cậu muốn đến an ủi hắn.Để rồi định mệnh lại một lần nữa cho cậu và hắn gặp nhau, đường tình duyên lại cho ta đến với nhau.Để rồi khi hắn không còn là hắn, một lần nữa cậu lại muốn đến để an ủi hắn.Hi vọng rằng, chúng ta sẽ lại trở lại như chúng ta của những ngày xưa cũ...Thể loại: 1 x 1, Se + He ( Se là kết của #1, He là Ending chung của truyện ), #1 ngược, #2 ngọt, truyện ngắn. Toàn bộ nhân vật đều dựa trên tựa game Identity V. Cp chính: JackNaib - Jack the Ripper x Naib Subedar ( Jack top, Naib Bot)Truyện chỉ đăng ở Wattpad, xin vui lòng không mang đi buôn lậu khi chưa có sự cho phép của tác giả.Tâm hồn con tác giả thủy tinh mong manh yếu đuối, vui lòng không donate gạch đá. Xin cảm ơn.Cre bìa truyện:https://www.google.com/search?q=jacknaib&client=ms-android-xiaomi-rev1&prmd=ivn&sxsrf=APq-WBuvQ9cIutKKowVp6hEDZpP6YBOU2g:1645175142367&source=lnms&tbm=isch&sa=X&ved=2ahUKEwjiktD_8oj2AhWor1YBHVkbBS0Q_AUoAXoECAIQAQ&biw=360&bih=629&dpr=2#imgrc=f0JAXZPbaRLE1MChúc bạn đọc truyện vui vẻ…
Truyền ngắn về Chem Fot…
chả có gì hết á, chỉ là cái gì dồn nèn quá thì không tốt nên mình muốn nói ra một chút. Không phải kể lể gì chỉ đơn thuần là muốn cách 1 cái màn hình, cách 1 cái acc không ai biết đến mình ở đời thực là ai nói ra những điều mà mình ém nhẹm trong lòng. Đây chỉ là tâm sự bình thường thôi nên không biết phải hastag lớn gì cả, hữu duyên thì đọc được.À hí…
Tác giả: tớThể loại:thanh thủy văn(tớ còn bé lắm), 1x1, sủng, tổng tài trung khuyển công&manh thụGiới thiệu:Tối hôm trước có chút(・_・)ノvới thể loại Mary sue văn, sáng hôm sau Tiêu Mộc liền được ông trời cho đi "trải nghiệm thực tế", xuyên luôn vào trong truyện làm nam phụ ngôn tình."Tôi thích em!" Lục Thiên Vương bá đạo kabedon cậu mà nói~~...Nam chính à, anh có phải diễn sai kịch bản rồi không? Tôi mới không phải nữ chính a, anh nói như vậy làm gì chứ!!?? Truyện kể về cuộc sống của một bé thụ thế kỷ 21 xuyên vào mary sue văn, thành nam chính 2 danh chính ngôn thuận. Các bạn hỏi nam chính 1 là ai á? Tất nhiên là tổng tài Lục của chúng ta rồi (つ≧▽≦)つ--------------------------------------------------------------Tớ có đôi lời muốn nói:Đây là lần đầu tiên viết truyện tránh không được sẽ có sai sót, hoan nghênh chữa lỗi sai~~TRuyện bé thụ xuyên thư vào là mary sue văn thế nên các nhân vật trong truyện sẽ được buff khá "cao siêu" nhưng cuối cùng không dùng đến để làm gì hoặc chỉ là chi tiết gây hài( cho bạn nào không biết, mary sue văn là truyện mà nữ chính thường được buff vô tội vạ ví dụ như IQ=300, hoàn hảo các thể loại vv nhưng khi đọc truyện thì có khi lại ngược lại hoàn toàn, kiểu như cái gì cũng không biết, giống kiểu "não tàn" ^^). Thế nên các cậu đọc sẽ thấy nó hơi teenfic một chút nhưng sẽ không lố quá đâu. Comment cho tớ nhé~~~…
cre:https://i.pinimg.com/564x/43/c2/34/43c234b0d14e654f056a4b5b7b5cbe18.jpgtác giả:shou-chanAllhinata ngọt......rất rất ngọt nha (sẽ có ngược thôi kẹo bông rất dễ tan mà)Đục thuyền=kickỞ đây có nhiều thuyền kì lạ lắm nên đừng hỏi gì nha.Mong mọi người ủng hộ viết truyện còn sơ sài!…
Soojun…
chỉ có sự cuti của huyền trang thuii…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…