Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bạn là mandy , 19 tuổi , bạn là 1 người Hàn gốc anh và có đam mê với nghành nghệ thuật . Bạn luôn cố gắng để thực tập sinh trong 1 công ty giải trí . Rồi một ngày bạn đã tìm đến một công ty có tên là Bighit , công ty có 1 nhóm nhạc chống đạn mang tên Bangtan boys . Mặc dù bạn là 1 ARMY nhưng bạn không hề chú ý hay tìm hiểu về công ty này nhưng cuối cùng bạn vẫn bước chân vào cánh cửa công ty và bắt đầu cuộc thử giọng mà bạn đã mong chờ bao nhiêu lâu nay...…
Mình mới bắt đầu viết truyện nên còn nhiều sai sót, mọi người có gì cứ góp ý ạ. Ai thích đọc truyện nhưng lười thì hãy bay vào đây :3 Truyện vẫn chưa hoàn thành, mỗi tuần sẽ cố gắng ra 1 chap~Chỉ là những mẩu truyện ngắn.Một chút gì còn đọng lại đâu đó khiến ta chẳng thể quên.…
- Em sẽ lấy chị !_ một cậu bé nói chắc nịch- Ahaha...khi nào lớn em sẽ có suy nghĩ khác đấy !- Giờ em đủ lớn rồi !- Em đứng chỉ mới tới bụng chị thôi nè ! Khi nào em cao được thế này chị sẽ đồng ý !_ vừa nói vừa đưa tay qua qua đầu- Chị nói phải giữ lời đó ! Em sẽ làm được ! Lời tỏ tình ngây ngô của cậu bé được đáp lại bởi lời hứa tưởng chừng như chỉ xoa dịu suy nghĩ non nớt ấy nhưng không ngờ lại là một động lực giúp cậu cố gắng. Liệu rằng cậu có thể chinh phục người con gái mình yêu từ tấm bé ?…
Kim Gyuvin - một thanh niên 20 tuổi đang là sinh viên năm nhất. Hắn nổi tiếng trên mạng bởi những content trò chuyện cùng người lạ ở các trang mạng như Tiktok, YouTube,.. và hắn làm điều này vì số tiền hắn có thể nhận được từ những video quảng cáo cho các nhãn hàng bởi sự nổi tiếng của mình. Và hôm nay vẫn là một buổi video call với người lạ trong một app gì đó. Lần này nó khiến Gyuvin trằn trọc đến mất ngủ. Vô tình lại rơi vào vòng xoáy thời gian kì lạ..❌LƯU Ý : Fic mang tính tưởng tượng, tính cách nhân vật được xây dựng theo truyện, không phản ánh tính cách đời thật.…
"Ai cũng là nhân vật chính trong chính cuộc đời của chính mình. Vô tình hoặc cố ý ta đã làm một nhân vật phụ trong đời của một ai đó. Một vai phụ mờ nhạt đến hóa hư vô hoặc một vai phụ tưởng chừng như nó ăn sâu vào trong từng khúc tâm can mà họ chỉ muốn họ được cùng ta đi chung mãi mãi. Nhưng có lẽ vai phụ vẫn mãi chỉ là vai phụ, làm tô màu một cuộc đời tràn đầy màu sắc náo nhiệt hay là một cuộc đời chỉ một màu xám. Dù cho nó có là gì đi nữa thì chúng ta vẫn nên cảm thấy biết ơn và hạnh phúc vì đã được bước tới cuộc đời của nhau...."Vậy liệu 129.600 chúng ta còn tái ngộ...?…
Nỗi lòng của một cô gái trẻ, luôn sống trong đau khổ và mong muốn có một tình yêu thực sự.Tình trạng: Đang sáng tác.Thể loại: Tiểu thuyết tình cảm lãng mạn.Giới thiệu:Ông thần đang hoa hết cả mắt với đống "nguyên liệu nhân cách" để tạo ra con người.- Đầu tiên, San San, cho cô bé một chút yếu đuối, chút nhút nhát, đáng yêu thật nhiều, á chết, ta đổ nhầm đau khổ rồi, coi như xong dời cô bé, ta xin lỗi, bù lại, ta cũng cho nhiều hạnh phúc...- Còn Hàn Dương, như tên gọi, một chút lạnh lùng, thêm một xíu ấm áp, à không, phải nhiều ấm áp mới đúng chứ, đẹp trai giống như ta nè, phong độ, hào hoa, có khí chất anh hùng, quá nhiều rồi, con người này quá hoàn thiện, không được, cũng phải có chút gì đó bất hạnh chứ!- Minh Huy, cũng đẹp trai, nhưng kém phần Hàn Dương, tốt bụng, ga lăng...-Hà My, phải có nhân vật phản diện chứ nhỉ, nào, đanh đá, xảo quyệt mưu mô, oái, lại nhầm nữa rồi, sao lại đổ nhiều nhan sắc thế này, già cả qua rồi...huhu.Câu chuyện sẽ ra sao? Mời các bạn đón đọc.…
tag: hiện đại, nguỵ phụ tử, dưỡng thành, song tínhTình trạng : Đang lết ...Tóm tắt :Lâm Vi từ nhỏ sinh ra đã ở bên mẹ, đi học cũng đều luôn bị chúng bạn trêu chọc, xa lánh vì không có ba.Ngày mẹ mất, Lâm Vi được một người đàn ông đón về nhà mới. Hắn ta tự xưng là người cha đã thấy lạc bấy lâu nay của cậu. Trong lòng Lâm vi khi nghe vậy đều một mực tỏ ra bài xích với người đã nhẫn tâm bỏ mặc hai mẹ con cậu khổ sở bên ngoài. Cho đến khi gặp mặt và được người kia ân cần đối đãi, Lâm Vi cảm nhận được tim mình đập loạn, hai mặt nóng bừng lên như túi sưởi. Lâm Vi biết thứ tình cảm này trái với luân thường đạo lí nhưng chính bản thân cậu không buông xuống được đoạn tình cảm này. Trong một lần bị chuốc thuốc, hai người đã vượt quá giới hạn. Vậy là ?…
Ngọc Mai ( khóc nhè . Chuyện vô lí cũng khóc)Mỹ Ngọc- Vào một ngày đẹp trời hồi tôi còn là một học sinh lớp 6 mới chập chững bước vào ngôi trường mới. Nhìn xung quanh mọi thứ đều quá xa lạ đối với tôi. Từng dãy lớp học. Những thầy cô và bạn bè. Tất cả đều rất lạ. Tôi ngồi dưới một chiếc ghế đá khóc một mình vì hôm đó là ngày đầu tiên mà tôi bước lên cấp 2. Nhìn chung thì ai bước vào trường cũng là một đôi bạn nên tôi tuổi thân mà khóc. Từ cổng trường Mỹ Ngọc ( là một người bạn học chung với tôi hồi lớp 5) bước vào và ngồi xuống chiếc ghế đá tôi đang ngồi và hỏi:- Chào! Tại sao bà lại khóc vậy?Tôi đáp:-Ngày đầu tiên đến trường mới mà chẳng ai đi chung với tôi cả nên tôi khóc.Mỹ Ngọc nói:- Không có gì buồn cả. Có tôi ở đây tôi sẽ chơi với bà mà, đừng lo nha. Ngày đầu tiên đến trường mới phải tươi tắn lên chứ, tươi tắn giống tôi vậy nèhNghe những lời nói đó, tôi cũng không còn khóc nữa và vui vẻ bước vào lớpTừ đó, tôi và Mỹ Ngọc là đôi bạn thân ngày nào cũng đi học chung , đi chơi chung. Thậm chí còn trốn học nữa đấy 😂Tôi và Mỹ Ngọc thân với nhau hơn 1 năm rồi. Nhưng gần đây, Ngọc đã chán tôi và có một người bạn mới. Mỗi ngày họ đi chung với nhau lúc nào cũng cười nói vui vẻ cả. Còn khi đi cùng tôi thì cả 2 đều im ru.Hôm qua, tôi đã đi ngang qua Ngọc. Nghe rằng Ngọc và người bạn của Ngọc đang nói xấu tôi. Tôi chẳng làm gì cả nép vào góc tường nghe họ nói gì về tôi. Từng câu nói của họ đã làm tôi trở nên tức giận không còn là tôi của ngày xưa nữaBây giờ tôi đ…
Trong đây là những hình ảnh mà mình tìm được. Mấy bạn có thể thoải mái lấy hình nếu thích. Mọi người thấy đẹp thì bình chọn cho mình nha. ♡♡♡♡♡♡♡♡♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥ nhiều.…
Lần đầu tiên mình viết truyện nên chắc sẽ không hay cho lắm có lỗi sai thì các độc giả hãy nhắc nhở và thông cảm cho nha!(Mà truyện này có lẽ sẽ là SE )•Giới thiệu truyện•Nữ chính tên là Đoàn Kỳ Vi là một học sinh cấp hai bình thường nhưng với tính cách hoạt bát và thân thiện nên được mọi người trong lớp yêu mến.Nhưng các bạn đừng nghỉ nữ chính của chúng ta thuộc dạng girl ngây thơ chưa có người yêu thật ra tiểu bạch thỏ này đã trải qua tận 3 mối tình và các mối tình đó đều để lại những tổn thương cho Kỳ Vi.Thời gian trôi qua tưởng như những quá khứ đau buồn đã dần nhạt phai và biến mất thì đau khổ lại một lần nữa ập đến Kì Vi khi người con trai định mệnh ấy xuất hiện...…
Một câu chuyện kì bí xảy đến khi một con người đã đạt đến đỉnh điểm sự cuồng loạn. Nỗi tuyệt vọng bắt đầu bằng sự xa lánh của mọi người xung quanh để rồi tất cả biến mất không còn cái gì gọi là sự tồn tại... Nhưng điều đó khiến người ta cô đơn hơn đúng không? _Một câu truyện flashback từ trong tiềm thức của một thành viên lớp 7A5__Special Story For 7A5_…
JungKook là 1chàng trai mồ côi bame được dì nuôi từ nhỏ khi nhà dì phá sản JungKook phải bán thân trừ nợ mặc dù dì của JungKook không muốn nhưng cũng phải buộc vì dì đã nợ 1 số tiền khổng lồ của nhà TaeHyung . Lúc tới nơi JungKook rất là ngạc nhiên vì nhà TaeHyung rất to và đẹp JungKook cứ nghĩ đây là lâu đài, vào tới cửa thì gặp quản gia JungKook lễ phép chào quản gia sau đó quả gia dặn đừng vào phòng của cậu chủ khi cạu ấy chưa cho phép:(((( 'đọc đi rồi biết '…
một kẻ đến khi chết cũng không có gì hối tiếc lại đầu thai vào thế giới tu tiên cậu có thể phát triển đến đâu được. Trần Vô Tâm:một kẻ sống vô âu vô lo không quan tâm đến ai đến vấn đề gì .Mỗi ngày chỉ sống cuộc sống vui vẻ hôm nay ngày mai ra sao cũng mặc kệ.sống một đời không ai quản ,không phải buồn lòng về vấn đề gì,đến già cũng không có bạn đời,sống một sống trọn vẹn không có gì hối tiếc. Nhưng có vẻ ông trời cảm thấy cuộc sống của cậu có vẻ quá tẻ nhạt .Lại cho cậu đầu thai vào thế giới tu tiên Cậu-một người sống ở thế kỉ 21 lại bảo cậu tu tiên .Này là chê cậu nhàm chán không có việc gì làm liền bắt cậu tu tiên đúng không? vậy cứ chống mắt lên mà xem câuj tu tiên như nào…
-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…