Nỗi đau và sự thương hại
truyện chỉ dựa trên sự tưởng tượng của tác giả nên xin vui lòng mình không đưa ra khỏi W nhé ạ=))) chánh quyền up sọt là chết em=)) còn cốt truyện như nào mọi người đọc rồi cảm nhận nhé ạ=)) xin chân thành cảm ơn=)))…
truyện chỉ dựa trên sự tưởng tượng của tác giả nên xin vui lòng mình không đưa ra khỏi W nhé ạ=))) chánh quyền up sọt là chết em=)) còn cốt truyện như nào mọi người đọc rồi cảm nhận nhé ạ=)) xin chân thành cảm ơn=)))…
"Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mấtXin trả lại cho tôiXin trả lại cho tôi người yêu tôiDẫu chỉ là xác con ve sầu chết khôẤy chính là mùa hè của tôi"Truyện viết vì muốn cải thiện văn phong, chắc chắn là OCC, mong được các bạn đón nhận.…
một câu truyện dựa trên một tình yêu có thật…
Truyện lấy bối cảnh dưới thời Trần , không gán ghép vào người thật , truyện viết dựa trên cảm hứng và trải nghiệm của tác giả về duyên tiền kiếp của hai nhân vật chính .…
诱情:神秘上司的邀请Tác giả: Ân Tầm | 殷寻Nguồn convert: tangthuvien, wenqubaEditor: [email protected], [email protected]: [email protected]ết kế bìa: [email protected]: [email protected]*Mình đăng lại trên wattpad để đọc cho tiện, nếu editor không đồng ý mình sẽ gỡ ạ!Văn ánDạ tiệc, nàng - một luật sư trẻ, chủ động dùng nhan sắc dụ hoặc một gã thiếu niên, thu thập thành công chứng cứ có lợi giúp thân chủ giành được chiến thắng tại toà.Bốn năm sau...Nàng đã trở thành một luật sư danh tiếng, cùng người bạn trai luật sư tạo nên một cặp đôi vàng khiến bao người phải ao ước. Gần đến ngày kết hôn, nàng nhận lời trở thành cố vấn pháp luật cho một tập đoàn nổi tiếng thế giới. Thương giới mạo hiểm, những sóng gió nơi kinh doanh sòng bạc đều được nàng khéo léo hoá giải, cuối cùng gặp được ông chủ giấu mặt đằng sau bức màn bí mật.Dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông dáng vẻ tao nhã, ngang tàng như chim ưng, toát lên sự cao quý của huyết thống cùng vẻ sắc sảo khó giấu, từng cử chỉ của hắn đều khiến nàng cảm nhận sâu sắc sức mạnh của quyền lực."Lạc luật sư quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp theo xin mời cô tìm kiếm một chứng cứ khác." Khoé môi hắn nhếch lên một nụ cười mang hàm ý vô cùng sâu xa, từng chữ thốt ra đầy lạnh lùng, "Một chứng cứ...chứng minh...cô thật hèn hạ!"Nụ cười trên môi nàng bỗng chốc cứng đờ...Người đàn ông này, rốt cuộc là ai?…
1 chap là 1 cuốn truyện khác nhau nha…
Mọi tình tiết đều là giả, chỉ có tình yêu hai người là thật. Viết cho vui, vui lòng không copy, reup, tôi vã nên viết, bạn cùng gu thì mới hít, không thì say bye.Truyện gồm nhiều oneshot gộp lại, không có cốt truyện cụ thể, không có lịch đăng cụ thể, nào tôi có hứng thì tôi viết, không thì thôi.…
tựa như tiếng thủ thỉ đôi ta rót vào tai nhau vào mỗi đêm kề cạnh.…
---------- Nhất Thủy Tâm Anh ---------- Chỉ đơn thuần là anh yêu em, và anh đã phải trả một cái giá. Và nếu được sống lại cuộc đời này một lần nữa, anh vẫn mỉm cười rằng mình đã trả một cái giá quá rẻ để có được em. Em à, anh cũng chỉ là một con người nên anh yêu em.- Anh xin lỗi... nhưng anh không muốn bị đánh đến chết.- Gì cơ?- Chúng ta chia tay được không?- ... Anh có yêu em không?- Anh yêu em nhưng...Lucky cúi gằm mặt, tay bấu chặt vào mép bàn, bờ môi run run:- Em biết, vậy chia tay là lỗi của em...Em chỉ re-up lại thôi 🌻…
Mùa Đông năm 2014"Tùng Dương có thích thầy không?"" E-Em có"…
Một người đàn ông mang cầm tinh con rệp do chết cháy mà xuyên vào thế giới Harry Potter nhiệm màu. Bánh răng vận mệnh bắt đầu xoay, cuộc phiêu lưu kì thú của Trình Tu Kiệt sẽ đi về đâu?Cậu là ánh nắng ấm áp nhất, là ngọn gió mát , là may mắn cả đời mà tớ có được.Cậu là những gì đẹp đẽ nhất, mạnh mẽ ương ngạnh đập tan bóng tối, kéo tớ về phía ánh sáng dịu dàng của cậu.Cảm ơn cuộc đời, thế giới này rộng lớn đến thế, vẫn có thể gặp được độc nhất vô nhị là cậu.Hãy cùng nắm tay nhau, cả đời không buông.Thể loại: boyxboy, nhẹ nhàng, ấm áp, xuyên không, viễn tưởng, hành động.Chắc chắn có OOC. Chắc chắn có OOC. Chắc chắn có OOC.Nhân vật chính: Trình Tu KiệtTác giả: Bánh Bao Nhân ThịtTruyện chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad.Tác giả văn phong còn rất yếu nhưng sẽ cố gắng hết mình để tiến bộ, vui lòng không cmt gạch đá, nếu thấy không hợp xin mời đừng đọc nữa. Cảm ơn ☺️…
˚˖𓍢ִ໋'🌿:✧˚.📷⋆𖧧Thể loại: thanh xuân vườn trường, hiện đại, gương vỡ lại lành, boylove _____ở nơi đó, Dương đứng thẫn thờ trong cơn mưa, mắt cậu đỏ hoe, người cậu ướt sũng, vô giác nhìn xuống mặt nước trong veo nhưng lạnh buốt, hạt mưa rơi xuống người như dẫm đạp tan nát tâm hồn cậu. Ngày hôm ấy cậu mất đi cả thế giới, trái tim như chết đi một nửa, và mặt trời không còn ánh sáng nữa._____ Chúng ta rồi sẽ yêu và sẽ lại được yêu. ° ᡣ𐭩 . ° .…
Tất cả chỉ là delulu dựa trên những sự kiện, câu chuyện xung quanh "chu ánh". Truyện không theo trình tự thời gian nhất định và tất cả đều là tưởng tượng - quan trọng nên lặp lại nhiều lần. Truyện có hơi thiên hướng huấn nhẹ nhàng, iu thương. Nếu mọi người không thích thì hãy đọc truyện khác nha. Ngoài ra, nhỏ này là truyền nhân của NAB - văn 3 điểm nên câu chữ lủng củng, không mạch lạc, mong mọi người hoan hỉ bỏ qua.…
Đôi khi chỉ là sự tình cờ không nên có, ấy vậy mà nó lại đến. Cuộc đời của Thiên Đế chưa bao giờ phải sống có trách nhiệm như thế. Đơn giản là anh sai khi làm như thế.Đối với Hạc Nhất Thiên sự sai lầm ấy khiến cậu hạnh phúc ngay đầu nhưng rồi lại là bi thương. Đứa nhỏ chính là sự ràng buộc lớn nhất của cả hai.…
Từ sếp, đối thủ đến true love.…
Một mẫu chuyện nhỏ về gia đình Ninh Dương Family với một em bé siêu cute trong 1 show truyền hình toàn các em bé ngoan, xinh, yêu…
Phần tiếp theo của Bố ơi, mình đi đâu thế? Dù fic vẫn đang tiếp diễn nhưng con author bị nôn viết phần sau lắm lắm lắm rồi ấy. Fic vẫn bao gồm những chiếc em bé ngoan, xinh, yêu hết phần thiên hạ.…
Lớp tôi có một bạn học mới chuyển đến, trường tôi có một học trưởng vạn người mê.Rồi một ngày, hắn lại đem lòng tương tư "ánh dương vạn người mê"…
Bảo Anh đặt tay lên vai tôi, lần đầu tiên trong suốt khoảng thời gian quen biết nhau, tôi cảm nhận được sự dịu dàng lẩn khuất giữa nhịp thở đều đặn của cậu. Một cách đột ngột và quyết liệt, Bảo Anh đặt lên mí mắt tôi một nụ hôn dài bất tận, như thể muốn rút cạn hết thảy những thổn thức đang được tôi cố gắng kìm nén.- Đừng sợ, có tôi ở đây rồi!…