Nước tràn ly
Thế giới mục nát, lòng người xảo trá. Tình thân, tình bạn, tình yêu sao? Thật là nực cười...Cái gọi là công bằng thực tồn tại sao hay đó chỉ là ảo tưởng của những kẻ đạo mạo thanh cao . Rõ ràng cá lớn nuốt cá bé là thể lệ của sinh tồn, chèn ép, dẫm đạp lên nhau mới là hiện thực cuộc sống thử thế mà dường như chẳng ai mải may chú ý đến quy luật ấy, con người ta cứ cố tìm lí tưởng sống của bản thân nơi mảnh đất khô cằn một cách mờ mịt và vô định.Tôi tự hỏi mình đã không biết bao lần tự mình đi từ kì vọng đến thất vọng, càng không đếm được số lần khổ sợ giãy giụa rồi buông tay. Tôi chán ghét cuộc sống nhàm chán, tẻ nhạt này lại càng chán ghét cái kì vọng mà chính bản thân tôi luôn dành cho nó. Nghe như lời tự bạch của kẻ có khuynh hướng phản xã hội thật đấy.-----Ta là dải phân cách thời ko----Đôi lời của chính chủ nèk :))) Thật ra mj viết truyện này dự trên những ảo tưởng cá nhân cùng với ước ao được gặp anh 220 tạo thành mong mọi người ủng hộ :))) NHẮC NHẸ MẤY THÍM LÀ THỂ LOẠI TUI VIẾT LÀ ĐAM MỸ -ĐAM MỸ -ĐAM MỸ (chuyện quan trong nên nhắc lại 3 lần cho các thím biết kẻo lại nói tui ko cảnh báo oan uổng lắm)…