[VÂN DUYÊN] ĐỨA TRẺ CỦA KHÁNH VÂN
Khánh Vân vì túng quá, đành làm liều một phen. Nhưng lại không ngờ, cô không lấy được bất kì món gì, ngược lại còn vướng phải 'cục nợ' tưởng không lớn nhưng lớn không tưởng!…
Khánh Vân vì túng quá, đành làm liều một phen. Nhưng lại không ngờ, cô không lấy được bất kì món gì, ngược lại còn vướng phải 'cục nợ' tưởng không lớn nhưng lớn không tưởng!…
Tác giả: Bỉnh Chúc Du Tất ViênThể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Xuyên không, HESố chương: 177 chương chính, 3 ngoại truyệnNguồn: Convert bởi Tâm Tít Tắp ở Wiki dịchBìa: design bởi Sườn Xào Chua NgọtThiết nghĩ Phó Minh Cẩm nàng đây đúng là đang tuổi thanh xuân bừng bừng, sức sống dâng tràn bắn ra tứ phía, được coi là một thanh niên tốt, có đạo đức, biết kính trọng, biết liêm sỉ. Đối với một cô gái nhỏ nhoi như nàng, nếu nói muốn chinh phục thế giới thì xác thật là mơ mộng hão huyền, nhưng nếu muốn thuần phục một anh chàng cổ đại quê mùa, chẳng lẽ có thể làm khó một cô gái hiện đại từ thế kỷ hai mươi mốt xuyên vào thời phong kiến hay sao?!…
7 năm trước: Anh bỏ lại cô ra nước ngoài, trước khi đi còn nói rằng chính mình không có ý nghĩ sẽ chờ đợi cô. 7 năm sau: Anh trỡ về với cương vị sếp của cô, thật không ngờ 7 năm sống ở nước ngoài đã trui rèn ra anh, 1 người mặt dày, vô sĩ lại bá đạo, thật không hiễu tại sao trước đây cô lại yêu anh và bây giờ vẫn còn yêu anh. Anh không những dùng ánh mắt nóng như có lữa quan sát cô, còn cư nhiên giữa thanh thiên bạch nhật tại tư gia nhà người ta công khai ăn đậu hũ của cô. Cô nhẫn, ai bảo chính mình núp dưới mái hiên nhà người ta. Nhưng mà điều làm cô căm phẫn nhất chính là anh giam cầm cô tại biệt thự của mình, lại đoạt đi hết mọi thứ của cô, kể cả quần áo. Cô nhẫn, ai bảo chính mình ngu ngốc trốn tránh anh làm chi. Cơ mà tại sao anh lại dùng vitamin trá hình thành thuốc ngừa thai, hại cô bẽ mặt trước bác sĩ. Cô chính thức bộc phát, anh từ nay chuẫn bị kiếp sống thê nô đến hết đời đi. ......…
- - -Thiên Lý Khởi Giải Tác giả: Vị TịchNguồn:lachucung.wordpress.comTrạng thái: FullThể loại: Hiện đại, ấm áp, ngược tâm, khắc cốt ghi tâmEditor: Lưu ThuỷBeta: Phúc Vũ- - - "Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên ViệtThiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành.Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, "Không liên quan tới chúng ta."Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên.Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹnĐể giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người?Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửuCho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh?Người có còn nhớ chăng?Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiếtTrong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đờiNếu như ta cầu mong sự vĩnh viễnCuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm?Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tànChim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi.Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắtNgười yêu nhất bao thuở muốn ly biệtChúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằngChúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủThế nhưng mộng đẹp dễ tanHồng nhan dễ tànCuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.…
"hết thằng hèn rồi đến thằng hầu, chẳng có cái tên đẹp đẽ nào dành cho em cả" "min yoongi, chính cái tên này của em đã là đẹp nhất rồi, nó làm ta say đắm, làm ta yêu đến không màng danh phận, không màng quá khứ hay những cái tên khốn khiếp kia của em"----------"nhanh mặc bộ quần áo này vào rồi đi cùng ta""ngài kim, nó thật đẹp, nhưng chúng ta sẽ đi đâu?""đi đánh dấu chủ quyền, em chính là của ta"----------𝘭𝘪𝘮𝘦𝘳𝘦𝘯𝘤𝘦 - 𝘷𝘪 𝘮𝘰𝘵 𝘯𝘨𝘶𝘰𝘪 𝘮𝘢 𝘥𝘪𝘦𝘯 𝘥𝘢𝘰 𝘵𝘩𝘢𝘯 𝘩𝘰𝘯 -----𝙉𝙊𝙏𝙀: + truyện chỉ đăng tại wattpad, nếu thấy truyện của mình được đăng ở bên ngoài thì mọi người hãy nói mình biết với nhé. + nhân vật trong truyện không thuộc quyền sỡ hữu của mình. tính cách, con người và những thứ khác liên quan đến nhân vật đều được xây dựng dựa trên trí tưởng tượng, vui lòng không liên hệ với hiện thực. chân thành cảm ơn mọi người đã đọc truyện! author: 7…
Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa sẽ...Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em.Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có.Chỉ cần đó là em, không phải em là không được!Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi.Thể loại: Trọng sinh, Sủng, Ngọt, Niên thượng…
Vô đọc đi rồi biết có h+ nhoa mấy má🤣…
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoạiTình trạng edit: loading...Editor: TáoNguồn: Tấn GiangLâm Dữ Hạc cái gì cũng tốt, nhan sắc, thành tích đều là đứng đầu, duy nhất chỉ ở phương diện tình cảm lại ngờ nghệch đến mức khiến người ta muốn bóp cổ tay.Cho dù xuất hiện hôn ước từ trên trời giáng xuống, cậu cũng không có cảm giác gì, chỉ biết mình phải nhớ kỹ thân phận, hoàn thành hiệp ước.Ngày tổ chức hôn lễ, cậu bị bạn bè trêu đùa mà áy náy "Xin lỗi Lục tiên sinh, bọn họ không biết sự tình, hy vọng ngài đừng để ý..."Đối phương rũ mắt nhìn cậu: "Tôi không để ý."Lâm Dữ Hạc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tin đồn bên ngoài có lẽ sai rồi, đối phương cũng không đến mức không có tình người như vậy.Thẳng đến đêm đó, một đêm không ngủ.Ngày hôm sau, Lâm Dữ Hạc kiên cường chống đỡ hai chân bủn rủn, dùng giọng khàn khàn vì khóc nhiều mà hỏi: "Em muốn xác nhận lại một lần, chúng ta là sau khi hiệp nghị kết thúc sẽ ly hôn đúng không, loại "nhiệm vụ" tối qua cũng chỉ làm một lần thôi đúng không?" Người đàn ông đang đưa tay xoa bóp eo cho cậu nheo mắt lại, giọng nói trầm thấp, kiệm chữ như vàng: "Không ly hôn, không một lần."Lâm Dữ Hạc: "..."Văn án tiếp tục trong chương 1.…
Tác giả: Hà KhuyếtNguồn: Trường BộiEditor: Thỏ Bạc HàTình trạng edit: Hoàn thành Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Niên thượng, Gương vỡ lại lành, Dằm trong tim, Thụ theo đuổi công, 1x1, HE.Couple: Vạn Hạ Trình x Bùi Tiểu Thập (Lạnh lùng lý trí công x Nhạy cảm cố chấp thụ)Link wordpress: https://fallntherabbithole.wordpress.com/2024/11/04/nhiet-do-tren-khong-ha-khuyet/------[Góc nhìn của thụ]:Khi chia tay, chỉ một câu "Đừng gặp lại nữa" của Vạn Hạ Trình đã trói buộc Bùi Tiểu Thập suốt nhiều năm, khiến cậu vừa không tìm được hắn, vừa đánh mất chính mình. Thiếu niên không hiểu tại sao năm ấy lại bị bỏ rơi, rõ ràng người nọ đã từng ôm cậu thật chặt, nói lời thương, nói về hai chữ "mãi mãi".[Góc nhìn của công]:Vạn Hạ Trình chưa từng cho Bùi Tiểu Thập thứ gì tốt đẹp, chút tình cảm cỏn con dành cho cậu khi đó chẳng đáng một xu. Nếu hắn có lỗi, thì lỗi duy nhất là đã trao chữ thương vào thời điểm bản thân vô dụng nhất, khiến thiếu niên ấp ủ ảo tưởng về tương lai của cả hai, rồi đặt kỳ vọng nơi hắn.-- Nhưng nhiều năm trôi qua, đáng lẽ hắn nên sớm hiểu, những câu "Anh yêu em" từng trao không phải vì Bùi Tiểu Thập muốn nghe, mà là chính mình muốn nói. Vậy nên, chúng đều được tính cả.Câu chuyện là hành trình gặp lại, cùng nhau chữa lành sau những tổn thương trong quá khứ. Cốt truyện xen kẽ hai dòng thời gian quá khứ và hiện tại.…
VĂN ÁNHai năm, chỉ mới hai năm thôi nhưng đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra...Người yêu phản bội, mẹ chết, cha ruột tự sát không thành, sau đó ông biến mất.Quá nhiều quá nhiều chuyện...Trong phòng tắm, Lee Jeno cứ đứng như thế, mặc cho dòng nước ấm chảy xuôi theo người, cứ thế mà nghĩ về những chuyện vừa hỗn loạn vừa hoang đườngAnh theo đuổi, Na Jaemin chấp nhận, người khác chúc phúc.Anh cứ ngỡ hai năm qua mình chạy tới nơi hoang vắng là có thể rời xa những chuyện, những kẻ tăm tối ghê tởm ấy, nào ngờ sự thật lại vả vào mặt anh một cái, khiến cho anh hoa cả mắt, choáng cả đầu.Nào có dễ dàng như vậy.Lee Jeno phẫn nộ cắn chặt hàm răng, dường như chưa nguôi giận, anh giơ tay đấm mạnh lên tường một cú.Na Jaemin phía sau nhìn thấy hành động của anh, bị một tiếng vang nặng nề khiến cho hoảng sợ đến run cả người, mặt mũi cậu tái nhợt, ấy vậy mà vẫn quyết tâm đi về phía phòng tắm.Lee Jeno đắm chìm trong thế giới của mình nên không nhận ra Jaemin đang tiến tới gần, cho đến khi một đôi tay man mát có hơi ướt chạm vào bả vai của anh.Anh xoay mạnh người lại, hất bàn tay của cậu ra, "Cút!"…
kiểu giờ mình làm cái sound nó lạ lạ xíu, ý là nó signature xíu.start: 230515end: 230524tự trả cho bản thân, mang đi đâu nhớ nhắn.…
Anh Thần Phong năm nay 25 tuổi, chủ tịch của tập đoàn Thần Thị, con trai duy nhất của Thần Văn nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng nhất thế giới.Đừng bị nụ cười của anh đánh lừa, tính tình của Thần Phong không ấm áp dễ gần như vẻ bề ngoài của anh.Ngược lại anh là một người đàn ông vô cùng nguy hiểm, đằng sau cái vẻ bề ngòai trong sáng ấy, chính là tòan bộ thế lực ngầm của Trung Quốc.Hội Thần Hoa là bang đảng xã hội đen khét tiếng nhất của Trung Quốc, nó không giống như Mafia của Tần Gia Uy ngang tàng vô pháp vô tiên tung hoành ngang dọc.Ngược lại Hội Thần Hoa là một bang đảng rất thần bí khiêm tốn, họ không phô trương đình đám nhưng một khi có kẻ nào không lượng sức mình muốn đối đầu với họ, thì dù cho kẻ đó có thế lực trong hắc bạch lưỡng đạo cũng sẽ biến mất ở Trung Quốc ngay.Cô Chung Hân 18 tuổi, người vợ trên danh nghĩa của anh, cô sở hữu gương mặt hình trái tim đôi môi hồng phấn cùng với mái tóc dài chấm vai.Không một ai có thể nghĩ một cô gái với vẻ bề ngoài dịu dàng yếu đuối, nhưng lại mang trong lòng nỗi cừu hận không đội trời chung, cùng với sự nhẫn nại khiếp người.Tổn thương, đau lòng, tuyệt vọng sẽ là những cảm giác mà cả hai đều phải trải nghiệm qua trong đoạn tình yêu đầy chông gai này.PS: Mong các em đừng edit hay chuyển Ver, cảm Ơn các em nhiêu.…
Tên gốc: Tích Em Như Mạng (惜Tích nghĩa Luyến tiếc, yêu quý, quý trọng, không bỏ được. Tích cũng là tên của nữ chính) Tác giả: Trương Tiểu Tố Độ dài: 81 chương chính văn + 7 chương ngoại truyện Chuyển ngữ: Queenie_sk + Y ĐằngCP: Hàn Tích + Kỷ Nghiêu (đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y xinh đẹp trong nóng ngoài lạnh) Ngày khai hố: 01/09/2019 - - - Văn án kiểu ngôn tình: Sau khi đội trưởng đội trinh sát hình sự Kỷ Nghiêu tan ca về nhà, anh gõ cửa nhà hàng xóm mới: "Bác sĩ à, ngón tay tôi bị gãy, đau quá!" Hàn Tích: "Xin lỗi anh cảnh sát, pháp y chỉ khám người chết." Kỷ Nghiêu tựa cánh cửa: "Tôi chết rồi!" Hàn Tích lẳng lặng nhìn anh diễn trò: "Nguyên nhân cái chết?" Kỷ Nghiêu cợt nhả: "Bị sắc đẹp của mỹ nhân đè chết." Hàn Tích đóng sầm cửa lại: "Cút!" Rất lâu sau đó, có một ngày, anh che chắn trước ngực cô, đoàng một tiếng, viên đạn găm trúng ngực anh. Giọng anh yếu ớt, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng: "Không đau, cũng không chết được, em đừng khóc." - - Văn án theo truyện: Đội trưởng đội trinh sát hình sự và nữ pháp y sóng vai phá được nhiều vụ án, đồng thời cũng làm sáng tỏ một câu chuyện cách đây 19 năm. Cô vừa lạnh vừa đói, xung quanh không có ánh sáng cũng không có đốm sáng nhỏ nào, cô tưởng chừng rằng mình sẽ chết cô độc trong bóng đêm. Anh vươn tay ra nói với cô: "Tiểu Tích đừng sợ."…
Tác giả: Bánh Bao Nhân ĐàoEdit: Lam HạThể loại: Hiện đại, sinh tử văn, gương vỡ lại lành, 1x1Pairing: MarkHyuckTình trạng bản gốc: Hoàn thành - 25 chương + 1 PNTình trạng bản edit: Hoàn chính vănDesigner: TemmBản edit chưa được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không re-up hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.Văn án:Đồ ăn nhanh cũng tốt mà, gọn gàng dứt khoát một lần là xong, nó sẽ không dịu dàng đâm cậu một dao, sau đó để lại thêm một vết sẹo rất sâu trong tim nữa.…
Đây không phải là truyện của mình, vì mình thấy hay nên muốn chuyển ver lại cho mọi người đọc. - Tác giả: Băng Kỳ Lâm- Thể loại: Truyện dài, thanh mãi trúc mã, thanh xuân vườn trường, HE. - Trạng thái: Hoàn thành- Couple: Shinobu x Giyuu, Tanjiro x Kanao, Mitsuri x Obanai, Nezuko x Zenitsu, Inosuke x Aoi. -- VĂN ÁN -- Vào một ngày đông giá lạnh, có hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp thế nào, hai tinh linh ấy được sinh vào cùng một ngày, ở cùng một phòng bệnh, thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng thân thiết, Kochou Shinbo và Tomioka Giyuu đáng ra cũng sẽ rất xứng đôi. Hai người họ chỉ hơn kém nhau một giờ, vô tình trở thành một ngày, từ đó mà mạng hai người lại khắc nhau. Có thể yêu, nhưng không thể cưới. Nhưng là chỉ cần họ cùng nhau vượt qua được đại họa năm 18 tuổi thì sẽ có thể bên nhau trọn đời.----------- Nín đi, tao cho kẹo này.Hắn huơ huơ cây kẹo trước mặt nó. Một giây sau nó lập tức im bặt, giành lấy cây kẹo trên tay hắn.- Ngoan. - Hắn cười dịu dàng, xoa đầu nó.----------- Mày thích nó không?- Không.- Vậy thì được. - Hắn nhìn nó cười---------- Mấy thằng thích mày để tao lo, mày chỉ việc thương tao là đủ. - Hắn nghiêm túc.- Mày chắc lo được? - Nó khinh thường.- Chắc chắn.---------- Vợ ơiiiii.- Ai vợ ông? - Nó trợn mắt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc.- Em! từ nay là của anh! - Hắn kéo nó ngồi vào lòng, ôm chặt.…
Em là của tôi đừng mong thoát khỏi Jeon Jungkook này ....! LaLiSA Manobal em mãi mãi là của tôi ...!…
"Thiên Dục, chị là chị gái của em!""Nhưng mà không có quan hệ máu mủ.""Chị lớn hơn em 4 tuổi.""Anh biết chứ, nhưng nhìn em thì lại giống như nhỏ hơn anh 4 tuổi!""Chị... Là con gái của tội phạm giết người.""Vậy sao? An Vịnh Tâm và Thẩm Tư Kiều biến thành tội phạm giết người hồi nào vậy?""Thẩm Thiên Dục!""Thẩm Thiên Vi... Em trốn không thoát lòng bàn tay của anh, em chỉ có thể là của anh, em tốt nhất là nên sớm nhận ra vấn đề này đi".Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt đen nóng rực cùng những lời lẽ thâm thúy kia đã khiến lòng cô rung động. Cô biết, đời này, trừ hắn ra, lòng cô không thể chấp nhận bất cứ kẻ nào.Nhưng mà có thể thế nào đây? Thực tế chính là thực tế, nó sẽ không vì suy nghĩ của cô mà thay đổi một tí một ti nào.Cô cảnh cáo mình vô số lần nên ngừng chiều chuộng hắn, cũng cảnh báo chính mình ngàn vạn lần đừng vì sự cưng chiều của hắn mà lọt lưới tình, đừng lún sâu thêm nữa vì sự quyến rũ của hắn... Nhưng kết quả thì sao? Cô lại đi từng bước một xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục, lại làm khơi dậy sự mong đợi của hắn.Con người, có kiếp sau hay không?Nếu như có, cô có thể hy vọng một chút được không? Dùng tất cả hạnh phúc kiếp này để đổi lấy sự cưng chiều độc nhất của hắn ở kiếp sau. Tác giả : Đường Nhã…
Tên truyện: Như Ý Xuân - Gả cho quyền thần bần hàn.Tác giả: Chanh Dữ Bạch.Thể loại: Cổ đại, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, cung định hầu tước, góc nhìn nữ chính.Số chương: 89 chương + 9NTTrans + beta: Nàng fish.Giới ThiệuTầm Lại là hạ thần được tân đế ưu ái, là con dao sắc nhọn, chỉ đâu đánh đó của tân đế.Mặc dù tướng mạo trông cực kỳ anh tuấn, nhưng hắn đi đến đâu người người đều cảm thấy nguy hiểm đến đấy.Mọi người lén đặt cho hắn một cái tên, gọi là 'Diêm vương mặt ngọc".Ngoài mặt, các thế gia đại tộc tỏ ra rất cung kính hắn, nhưng trong lòng lại thầm coi thường hắn xuất thân nghèo hèn.Một ngày nọ, con dao này đã chém lên phủ Thịnh Lăng hầu.Sau khi bãi triều, Thịnh Lăng hầu cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà đứng trước mặt hắn chửi ầm lên: "Thằng nhãi ngươi chỉ là một con chó điên, có cái gì đáng để tự hào chứ? Dám chọc vào bản hầu, bản hầu sẽ cho ngươi biết tay!"Tầm Lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Thịnh Lăng hầu bằng đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.Hôm sau, Thịnh Lăng hầu nhận được một thánh chỉ, tân đế hứa hôn đích trưởng nữ của ông cho Tầm Lại.Thịnh Lăng hầu tức đến độ ba ngày không lên triều, tuy nhiên, một tháng sau, đích trưởng nữ Thịnh Lộ Yên vẫn phải vào Tầm phủ.Thời gian đầu, tất cả mọi người đều thương cảm cho Đại cô nương phủ Thịnh Lăng hầu, vì một đóa hoa yêu kiều như thế mà phải cắm vào một bãi cứt trâu.Sau này, khi thấy nàng càng ngày càng được yêu chiều, người đến phủ nhờ vả càng lúc càng đông.…
Văn án:Côn Luân Tiểu Quái - Ôn Chủy Vũ là họa sĩ vẽ tranh thủy mặc theo lối công bút, chuyên vẽ núi Côn Luân cùng các loại sơn tinh thần quái trong truyền thuyết, đã có hai mươi năm tuổi nghề. Ông nội là họa sĩ thủy mặc chuyên vẽ tranh hoa điểu, cũng là người yêu thích sưu tầm đồ cổ. Ba cô là thương nhân, khi xí nghiệp bị phá sản thì ôm tiền bỏ trốn. Chủ nợ đến tận nhà, cô và ông nội vì trả nợ cho ba mà bán hết toàn bộ gia sản, đồ cổ tranh họa, kể cả áo cưới của bà nội để lại cũng đành phải bán đi. Hai ông cháu họa si cùng đường, lưu lạc...Nữ doanh nhân Diệp Linh vốn có sở thích sưu tầm đồ cổ cùng tranh chữ, lại cực kỳ yêu thích bức Côn Luân Vạn Yêu Đồ và yêu ma quỷ quái dưới ngòi bút Côn Luân Tiểu Quái, là fan hâm mộ trung thành của Ôn Chủy Vũ. Nàng và ba của Ôn Chủy Vũ vốn là đối thủ cạnh tranh trên thương trường. Sau khi đánh bại xí nghiệp nhà họ Ôn, Diệp Linh mua lại nhà của Ôn Chủy Vũ, thu hết đồ sưu tầm, thư họa của cô cùng ông nội, hơn nữa còn mở triển lãm bằng tranh của hai ông cháu.- Diệp Linh nghiêm mặt: Tôi và Côn Luân Tiểu Quái Chủy Vũ là bạn tri giao, không có giấu giếm nhau chuyện gì, hai bên luôn tin tưởng đối phương.- Ôn Chủy Vũ: Tôi chưa từng thấy ai mặt dày, vô liêm sĩ như thế.Giới thiệu một câu: Diệp Linh hủy hoại gia đình của Ôn Chủy Vũ, chiếm luôn gia sản, đổ cổ lẫn cả nhà của người ta, sau đó còn hâm mộ người ta, quyến rũ luôn người ta.P/s: Hai người các cô có chung đam mê sở thích cùng trí tưởng tượng phong phú.…
Thể loại: Hào môn thế gia, đô thị tình duyên, HESố chương: 71 chính văn + 39 ngoại truyệnNhân vật: Phó Tây Cố & Lê HoanNghe đồn, Nhị thiếu gia nhà họ Phó, Phó Tây Cố hay thay bạn gái như thay áo đang theo đuổi một cô gái.Đám bạn xấu xa đánh cược, không quá một tháng sau, Nhị thiếu gia sẽ có tình yêu mới.Một tháng trôi qua.Còn đang theo đuổi.Hai tháng trôi qua.Nhị thiếu gia nhà họ Phó mặt dày xum xoe theo đuổi cô gái nhỏ, hận không thể biến thành người đàn ông ba tốt, anh bạn trai nhị thập tứ hiếu.Ba tháng trôi qua.Nhị thiếu gia uống say như chết ầm ĩ đòi gọi điện thoại Lê Hoan, vẻ mặt bi thương: "Bảo bối, anh sai rồi, tha thứ cho anh được không? Em muốn thế nào mới bằng lòng cho anh một danh phận?"Người ngoài đều nói Lê Hoan bỏ uổng khuôn mặt. Đẹp thì đẹp nhưng chẳng thú vị. Ở bên cô, nhạt như nước ốc.Có người không hiểu, đến hỏi Phó Tây Cố xem sao anh lại thích Lê Hoan?Phó Tây Cố cười khẽ: "Tôi thích cô ấy, không phải cô ấy không cưới, không được à?"…